Tất nhiên, điều này có liên quan đến cuộc hôn nhân giữa các dòng họ trước đây, ngày nay, tộc trưởng hiện tại của Công Tôn thị là Công Tôn Mặc, mà tổ mẫu của Công Tôn Mặc là Vương Linh Điệp, chính là người đến từ dòng chính đời thứ tư của Vương thị.
Mà bản thân Trường Ninh Từ thị là một gia tộc Huyền Vũ vô cùng cường thịnh, so với thời kỳ cường đại của Vương thị cũng không kém bao nhiêu, lúc đó hai bên đều là thông gia với nhau, quan hệ rất thân thiết.
Chỉ tiếc sau đó...
Vẻ mặt Vương Tiêu Chí tràn đầy phức tạp mà thương tiếc gật đầu nói: "Không sai, dòng dõi chính của ba nhà này quan hệ rất sâu với Vương thị chúng ta. Chỉ là Trân Mai muội muội..."
Vương Thủ Triết biết hắn đang nói chuyện gì. Lúc ấy sau khi Vương thị kịch biến, vì củng cố quan hệ với Trường Ninh Từ thị. Dưới sự chủ trì của Lung Yên lão tổ, dòng dõi đời thứ năm của Vương thị Vương Trân Mai gả cho đích trưởng tử của Từ thị.
Mà Vương Trân Mai cũng không phụ sứ mệnh, mấy năm sau mang thai dòng máu của Từ gia, quan hệ của hai nhà đạt tới trạng thái thân cận nhất. Chỉ tiếc, Vương Trân Mai lại khó sinh mà chết, tạo thành kết cục bi thảm một xác hai mạng.
Lúc ấy Vương thị cực kỳ bi ai, các huynh đệ đều đến Trường Ninh Từ gia đại náo một trận, ngay cả Lung Yên lão tổ cũng bị kinh động tự mình trình diện nghiệm thi, không có phát hiện bất luận chuyện gì khả nghi và kỳ quặc thì mới coi như bỏ qua.
Từ đó về sau, quan hệ thân mật của Vương thị và Từ thị xảy ra vết nứt, liên hôn chỉ dừng lại tại chỗ đó, không liên quan đến dòng chính nữa.
Cũng tương tự vậy, quan hệ của Sơn Dương Liễu thị và Vương thị cũng có chút rắc rối phức tạp, một lời khó nói hết.
Chỉ là phức tạp thì phức tạp, quan hệ huyết mạch lẫn nhau không có cách nào xóa bỏ, thời khắc mấu chốt còn phải tương trợ lẫn nhau.
"Trừ chuyện đó ra, Ánh Tú Lư thị, Kim Sa Từ thị, và Đông Cảng Trần thị cũng là gia tộc cần giúp đỡ." Vương Thủ Triết lại nghiêm nghị nói: "Gần bốn năm mươi năm qua, Vương thị chúng ta có quan hệ thông hôn với bọn họ, đã thành lập quan hệ rất khăng khít với nhau."
Ba gia tộc này đều không phải gia tộc cực kỳ cường đại gì, nhưng nguyên nhân cũng chính vì như thế mới có thể tiến hành thông hôn cùng Vương thị. Trong đó quan hệ với Lư thị là thân nhất, mẫu thân của Vương Thủ Triết chính là đến từ dòng chính của Lư thị.
Đồng thời tộc trưởng hiện tại của Ảnh Tú Lư thị là chính thê của Vương Lưu Linh, cũng là trưởng nữ đời thứ sáu của Lưu thị, còn là cô cô ruột của Vương Thủ Triết, quan hệ kia vừa khá phức tạp vừa thân cận.
"Không sai, hiện tại ba nhà này có quan hệ rất thân cận với Vương thị chúng ta, cho nên ý của Thủ Triết con là?" Vương Tiêu Chí gật đầu đồng ý nói. Hai nữ nhi của hắn, một người gả cho Công Tôn thị, một người gả cho Đông Cảng Trần thị. Mà nhi tử của hắn đã mất là Vương Định Bang cưới người thuộc dòng chính của Kim Sa Từ thị.
"Tứ gia gia cần nhanh chóng liệt kê ra nguyên nhân bộc phát thảm họa và nguy hại, ta điều động gia tướng trong đêm báo với sáu gia tộc này." Vương Thủ Triết gấp gáp nói: "Trong đó Sơn Dương Liễu thị và Từ thị Trường Ninh thì trong tộc đã bồi dưỡng được Linh Trùng sư, chỉ cần cho ra phương pháp, tin tưởng bọn họ tự giải quyết được nguy cơ lần này cũng không khó. Ngoài ra nghề chính của Kim Sa Từ thị và Đông Cảng Trần thị cũng không phải chỉ có nông nghiệp, chúng ta kết thúc nghĩa vụ báo cáo xong sẽ tiến hành trợ giúp giảm bớt tổn thất cho bọn họ."
Dừng một chút, Vương Thủ Triết lại nói: "Khá là phiền toái chính là Ảnh Tú Lư thị và Sơn Dương Công Tôn thị, thứ nhất, chúng ta phải kết thúc nghĩa vụ thông báo trước, ngoài ra chúng ta cần tích cực gấp rút tiếp viện cho bọn họ, bày ra tâm ý lớn nhất. Như vậy thì cho dù bọn họ tổn thất rất lớn trong lần thảm họa côn trùng, thì sẽ chỉ cảm kích chúng ta mà không phải hiềm khích."
Lần tính toán và lời nói này vừa đề ra đã khiến Vương Tiêu Chí sửng sốt một chút. Hắn ngàn vạn lần không nghĩ tới đột nhiên thảm họa côn trùng bộc phát sẽ dính dáng đến tình huống phức tạp như vậy.
Càng quan trọng hơn là Vương Thủ Triết có thể sắp xếp việc này chu đáo cẩn thận về các mặt trong thời gian ngắn như vậy.
"Thủ Triết à, là Tứ gia gia coi thường con, cũng coi thường Lạc Tĩnh." Vương Tiêu Chí cười khổ thở dài: "Đúng là thế hệ này của các con, người trẻ tuổi tương đối ưu tú, chúng ta quả thật đã già rồi."
"Tứ gia gia quá khiêm tốn, nếu không phải đời các ngài giữ vững cơ nghiệp của tổ tông thì nào có nơi để tiểu bối chúng ta sống yên ổn chứ?" Vương Thủ Triết khiêm tốn nói một câu, sau đó cười lạnh nói: "Ngoại trừ sáu nhà kia ra, đặc biệt là Lưu thị và Triệu thị..."
Sắc mặt của Vương Tiêu Chí lập tức nghiêm túc: "Thủ Triết, con yên tâm, mười ngày này, ba đại nông trường của Vương thị chúng ta chắc chắn sẽ phong tỏa toàn bộ tin tức."
Nào có thể đoán được, Vương Thủ Triết híp mắt nở nụ cười: "Bộc phát thảm họa côn trùng là chuyện không thể gạt được, nhà ai cũng có cao thủ nông nghiệp. Không quá ba ngày, toàn bộ lãnh địa Trường Ninh vệ chắc chắn sẽ sôi trào. Đúng rồi, không phải Tứ gia gia người còn lưu trữ một lượng Diệt Trùng Tán giá thấp sao?"