“Lục thúc, những thứ này đều là bí mật giúp gia tộc có thể quật khởi, thế nên thúc phải lấy bảo mật làm chủ.” Vương Thủ Triết ngừng lại việc giảng giải các kỹ thuật mới, trịnh trọng nói.
“Ta biết. Ta sẽ làm mọi chuyện cẩn thận, đến lúc đó xin gia tộc phân phối cho ta hai vị gia tướng.” Vương Định Hải kích động đến cả người run rẩy: “Ngoài ra, về cái gọi là vó kia thì ta có một vài ý tưởng. Dùng giăng lưới có thể nhanh chóng cải tạo miệng vó, chúng ta nên thử nghiệm một chút xem hiệu quả trước đã, nếu như có thể…”
Hai mắt hắn như đang toả sáng, đã gấp đến độ khộng chịu được muốn ngay lập tức chạy đi làm thí nghiệm.
Bến tàu Định Bồ đến bãi loạn thạch đều là địa bàn của Vương thị, người thường không một ai dám xâm nhập kể cả đến gần bờ sông. Hơn nữa ở gần bờ sông cũng không được khai phát, chỉ là quét qua một chút, thế nên vẫn tồn tại nhiều thứ vô cùng nguy hiểm.
Hơn nữa trên sông uốn lượn chín khúc, chỗ bí mật vắng vẻ lại không ít, nhận được sự dẫn dắt của Vương Thủ Triết, việc đánh cá quen thuộc của Vương Định Hải đã đưa ra thật nhiều phương án và ý nghĩ hoàn thiện những gợi ý của Vương Thủ Triết.
Đợi đến khi Vương Thủ Triết đồng ý, Vương Định Hải đem thuyền đi đến một nơi bí ẩn trên sông là một bến tàu nhỏ, nơi này mỗi một bến tàu nhỏ đều là những căn cứ bí mật, có thể rất nhiều công dụng, thỏ khôn còn có ba hang, huống chi đội tàu đánh cá của Vương thị.
Bến tàu nhỏ bên cạnh còn xây những căn phòng gỗ nhỏ ở những góc khuất, thường thường để đội đánh cá tránh sóng gió nghỉ ngơi chờ đến khi sóng yên gió lặng. Vương Định Hải đưa Vương Thủ Triết và Công Tôn Huệ đến một căn phòng gỗ nhỏ nghỉ ngơi, sau đó để Vương Cẩu Đản ở lại hầu hạ hai người họ, hắn liền vội vàng rời đi.
“Đây là lần đầu ta thấy lục thúc hùng hổ như vậy.” Công Tôn Huệ cảm khái nói: “Có vẻ như phương pháp đánh bắt của Triết nhi ngươi cung cấp sẽ có hiệu quả rất tốt.”
“Đều là phương pháp lấy từ trong sách cổ ra, không có kinh nghiệm thực tế nên không thể nói trước được điều gì, hy vọng những phương pháp này hữu dụng.” Vương Thủ Triết cười tự nhiên, sau đó hắn quay qua nói với Vương Cẩu Đản: “Cẩu Đản, biết nước cá không?”
“Biết.” Vương Cẩu Đản nhanh chóng gật đầu, “Gia, gia chủ, tiểu nhân lập tức đi nướng cá.” Dứt lời liền nhanh như chớp chạy ra bên ngoài.
Chờ khi chỉ còn lại hai người Công Tôn Huệ và Vương Thủ Triết, Công Tôn Huệ mới cẩn thận nhìn Vương Thủ Triết, đánh giá từ đầu đến chân sau đó mới cảm khái nói: “Triết nhi, ngươi đã thay đổi rồi, trở nên vô cùng tiêu sái nhưng lại tự tin vô cùng. Trước kia, gánh nặng trên vai ngươi chỉ biết liều mạng tu luyện, tất cả mọi chuyện bên trong gia tộc đều không để ý. Nếu không phải đại nương nhìn ngươi từng bước trưởng thành, thật sự sẽ nghĩ ngươi đã bị tráo đổi.”
“Đại nương nói đùa rồi, trước kia có phụ thân ở trên, ta đương nhiên có thể phớt lờ mọi chuyện.” Vẻ mặt Vương Thủ Triết bình tĩnh, thở dài một hơi rồi nói: “Nhưng bây giờ phụ thân đã mất, thế cục của gia tộc đã rơi vào tình trạng vô cùng tồi tệ, nếu ta không trấn hưng lại Vương thị, thì liệu gia tộc còn có đường để đi hay sao? Đại nương, đừng nói chuyện này nữa, người đi đường ngồi thuyền đã mệt mỏi, nghỉ ngơi một lát trước đi, chờ lát nữa lục thúc mang đến kinh hỉ.”
Vương Thủ Triết khống chế cục diện, chủ động kết thúc cuộc nói chuyên, sau đó liền nhắm mắt dưỡng thần.
Gần nửa canh giờ sau, Vương Cẩu Đản mang về mấy con cá đã được nướng vàng óng, vừa vào đã toả ra mùi thơm ngào ngạt, Vương Thủ Triết móc ra hai đồng lớn ném cho hắn: “Thưởng cho ngươi đó, ra ngoài chờ đi.”
“Cảm ơn gia chủ, cảm ơn gia chủ.” Vương Cẩu Đản vui vẻ cầm tiền nhanh chóng rời khỏi phòng.
Cá nướng không thể ngon bằng Công Tôn Huệ làm, mặc dù Cẩu Đản chỉ là một tay mơ, lại chỉ rắc một chút muối thô, nhưng hơn ở chỗ tươi mới, khiến cho Vương Thủ Triết vừa thổi phù ăn, vừa không ngừng tán thưởng.
Đây cũng là lần đầu tiên Công Tôn Huệ ăn món ăn của dân gian, ăn mấy miếng mắt đẹp cũng chớp động không ngừng, dường như vô cùng hợp khẩu vị.
Giải quyết xong mấy con cá nướng, bên ngoài truyền đến tiếng gào hưng phấn của Vương Định Hải: “Thủ Triết, ngũ tẩu, hai người đến đây nhìn xem.”
Hai người Vương Thủ Triết đi ra ngoài, đi tới bên cạnh bến tàu, lại thấy Vương Định Hải dựa theo ý tưởng của hắn làm ra một cái vó phiên bản đơn giản. Khá lắm, nhìn thấy chiếc vó kia Vương Thủ Triết cũng vô cùng háo hức, bốn tay gỗ đều làm bằng gỗ tròn, mỗi một thanh đều to như bắp đùi.
Tuy thứ này vô cùng cồng kềnh, nặng cũng phải đến vài trăm cân, người địa cầu chắc chắn không thể lay chuyển.
Chỉ thấy Vương Định Hải đứng trên sàn gỗ bến tàu, phát lực từ eo, túm mạnh dây thừng kéo lên, chiếc vó cồng kềnh đã bị hắn dễ như trở bàn tay mà kéo lên khỏi mặt đất
Ha hẩ, quên mất lục thúc cũng là một Huyền Vũ giả Luyện Khí cảnh tầng 5, sức lực toàn thân mạnh hơn gấp mười lần người địa cầu.
“Ầm Ầm!”
Bên trong vó lớn có một con cá lớn, cá lớn bỗng nhiên bị động lập tức muốn thoát khỏi nhưng bị tấm lưới quấn chặt không thể rời đi, không đợi nó phản ứng lần hai đã bị lưới quất chặt nhấc lên khỏi mặt nước, nằm bên trong lưới lớn mặc người xâu xé. Trừ con này ra, ở trong lưới còn có mấy con cá nhỏ nặng ba bốn cân.
“Tốt!”