Chương 10: Lớp học bay

Harry ở Đại Sảnh Đường uống một ly sữa bò, Hermione liền đi tới.

"Chào, buổi sáng tốt lành, Hermione." Khóe miệng Harry cong lên mỉm cười.

"Buổi sáng tốt lành, Harry. Nhìn qua tâm trạng cậu hôm nay không tồi." Hermione ngồi bên cạnh Harry, cầm lấy một ly nước chanh.

"A, đúng vậy, đã có một chuyện thú vị xảy ra."

Lúc này, Ron nổi giận đùng đùng mà đi tới, "Hắc, anh em!"

Harry nhịn không được "Phụt" cười vui vẻ ra tới.

"Harry! Cậu còn cười."

"Xin lỗi, Ron." Harry nỗ lực thu hồi gương mặt tươi cười.

Hermione mờ mịt mà nhìn hai người, "Rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì."

Ron nhìn Hermione lên án Harry, "Harry người này. Vẽ tranh trên mặt mình. Thật quá đáng."

Hermione không cho là đúng, "A, Ron. Trò đùa nhỏ thôi mà, cậu sẽ không thực sự tức giận với Harry chứ."

Ron gật gật đầu, "Nhưng là, Harry, cậu đến giúp mình viết luận văn môn Biến Hình đi."

Harry đỡ trán, "A, được thôi."

Sau khi ăn xong bữa sáng, ba người đi tới sân huấn luyện bên ngoài lâu đài, tiết học hôm nay là tiết bay.

Slytherin cùng Gryffindor học chung, chia làm hai nhóm đứng đối mặt nhau. Harry lần này đứng ở bên cạnh Draco.

Không thể quá vắng vẻ rắn nhỏ Slytherin, không phải sao? Harry, xác thật cùng Gryffindor ở bên nhau thời gian tương đối nhiều, có điểm không cân bằng.

Một đầu tóc ngắn phu nhân Hooch từ chính giữa hai nhóm mà đi tới đi lui, "Tay đặt trên cán chổi, rồi hô up."

Nhóm tiểu động vật nghe lời mà làm theo, chính là hiệu quả không quá lý tưởng. Ngoại trừ Hermione, cái chổi trên mặt đất lăn một cái liền không có động đậy.

Hermione hâm mộ nhìn Harry cùng Malfoy, a, bên cạnh Ron cũng làm được.

Cái này không khỏi làm Hermione thông minh của chúng ta có chút mất mát.

Neville bên cạnh Hermione an ủi cô, "Hermione, không cần quá thương tâm. Cậu ở những môn học khác đều rất có thiên phú.... Ngạch.... Người không có thập toàn thập mỹ, không phải sao?"

Trên khuôn mặt nhỏ mủm mỉm thịt của Neville, tràn đầy nghiêm túc, làm Hermione tâm tình tốt hơn rất nhiều.

"A, cậu nói rất đúng, Neville."

Lúc này giáo sư Sprout tới tìm phu nhân Hooch hỗ trợ đổi chậu cho những cây nhân sâm.

Trước khi phu nhân Hooch rời đi, dặn dò bọn học sinh có thể thử bay trên cái chổi, nhưng không được vượt qua 10 thước Anh.

Draco cầm lấy cái chổi, "Harry, chúng ta tới thi đấu đi."

Harry vừa định đáp ứng, bên kia Neville liền xảy ra vấn đề.

Neville bị cái chổi mang bay lên trời cao mấy trăm mét, cái chổi trên dưới trái phải qua lại lay động, Neville bị ném tới ném đi, nhìn qua rất nhanh liền sẽ bị ném xuống khỏi cây chổi.

Harry không nói hai lời, cưỡi trên cái chổi bay về phía Neville.

"Neville, bắt lấy tay của mình." Harry ở gần bên Neville vươn tay.

"Không..... Mình làm.... Không được...." Giọng nói run rẩy trả lời mà nói của Neville.

"Neville, dũng cảm lên. Cậu là một Gryffindor dũng cảm." Harry cổ vũ Neville.

Neville ánh mắt trở nên mê mang nói, "Mình là Gryffindor?"

Rồi sau đó, lại trở nên kiên định nói, "Đúng vậy, Mình là Gryffindor!"

Neville vươn tay bắt được tay Harry, Harry dùng sức đem Neville túm tới trên cái chổi của mình.

"A, Harry, thật là cảm ơn cậu." Neville tinh thần hoảng sợ chưa qua cảm kích nhìn Harry.

Harry mỉm cười, lại đột nhiên cứng đơ ở trên mặt.

Một ánh sáng màu đỏ hướng về phía Harry liền phóng tới, Harry vội vàng di chuyển cái chổi né tránh.

"Trời ạ! Mau đi kêu giáo sư tới." Hermione hoảng sợ mà kêu.

Lại một ánh sáng hướng về phía Harry mà bay tới, Harry muốn tránh ra, lại là không còn kịp rồi.

Vội vàng cho Neville thêm mấy Protego cùng chú trôi nổi.

Mà chính mình lại không còn kịp rồi.

Snape lại vào lúc này đột nhiên xuất hiện, vội vàng cấp cho Harry thêm mấy cái thần chú.

Harry cùng Neville ngã trên mặt đất, Hermione, Ron cùng Draco vội vàng đi tới.

"A, Harry. Cậu không sao chứ." Ron cùng Draco đồng thời dò hỏi.

Harry lắc lắc đầu, kéo Neville bên người cậu.

Hermione lo lắng mà nhìn Neville, "Neville, cậu không có việc gì chứ."

"Không có việc gì, Hermione. Cậu không cần lo lắng."

Năm con động vật nhỏ dò hỏi lẫn nhau cảm giác trời giống như tối lại.

Ngẩng đầu.... A, Merlin.....

Ở phía sau năm người Snape sắc mặt đen hoàn toàn, phát ra giọng nói trầm thấp, "Potter...

Longbottom...", giọng nói tê tê giống như phun nọc độc.

"Gryffindor trừ 10 điểm, Slytherin trừ năm điểm." Nói xong quay đầu liền đi.

Harry vội vàng mà đuổi theo, ngăn ở phía trước Snape.

"Giáo sư, giáo sư!"

"well, Potter, nếu ngươi không muốn lại bị trừ điểm. Vậy không cần cùng ta giải thích!"

"Giáo sư, em không có nghĩ muốn giải thích." Harry ngẩng đầu, nhìn người đàn ông cao lớn này.

"Vậy ngươi ngăn giáo sư Độc Dược của ngươi lại làm cái gì."

Mắt xanh của Harry lập loè chân thành, "Giáo sư, em muốn muốn nói với thầy tiếng, cảm ơn."

Snape kéo kéo khóe miệng, rời đi.

Harry lúc này mới suy tư, vừa rồi người công kích hắn là —— Quirrell.

Đúng vậy, Harry dùng chân nghĩ cũng biết đó là tên đáng chết kia, cả người đều là mùi tỏi Quirrell.

Xem ra, hẳn là nên giải quyết phiền toái này thôi.

—————————————————

Mới vừa trở lại lâu đài Harry đã bị giáo sư McGonagall ngăn cản lại.

"Trò Potter, chuyện vừa rồi ta đều đã thấy." Giáo sư McGonagall vẫn là biểu tình khuôn mặt nghiêm túc không đổi.

"Ngạch? Cái gì? Giáo sư?"

"Trò Potter, kỹ năng bay của trò rất tốt, ta tin tưởng trò sẽ là một Tầm thủ xuất sắc."

"Cảm ơn khích lệ, giáo sư. Còn có cô có thể gọi con là Harry được rồi."

Chân mày giáo sư McGonagall giãn ra, muốn cho chính mình nhìn qua hòa ái một chút, có chút cứng đờ kéo kéo khóe miệng, "Ngạch, Harry, ta nghĩ......"

A, Harry hướng Merlin thề, một màn này thật sự là quá quỷ dị. Lông tơ trên người Harry đều dựng lên. "Giáo sư, cô có chuyện gì cứ việc nói thẳng đi."

Giáo sư McGonagall rốt cuộc cũng thu hồi biểu tình mà làm người ta khó mà hình dung kia, vô thẳng vấn đề, "Trò Potter, trò nguyện ý gia nhập đội Quidditch Gryffindor không?"

Harry có chút tiếc nuối mà nhìn giáo sư McGonagall, "Ngạch, giáo sư, con thực xin lỗi. Con nghĩ, con cũng là một Slytherin."

Giáo sư McGonagall thấp giọng mắng một tiếng, "Đáng chết."

Harry nhìn giáo sư trước mặt mình nhớ lại quá khứ chưa từng nhìn qua, khóe miệng run rẩy.

"Xin lỗi, giáo sư."

Giáo sư McGonagall hít sâu một hơi, khôi phục lại bộ dạng nghiêm túc, "Không có việc gì, Harry. Chuyện này không trách trò được"

Harry tạm biệt giáo sư McGonagall, đi vào Đại Sảnh Đường.

Ngồi xuống bên cạnh Draco còn có Ron ngồi ở giữa.

Đối diện Neville lại dùng ánh mắt cảm kích, nhìn Harry, "Harry, vừa rồi thật là quá cảm ơn cậu."

"Neville, cậu không cần cảm ơn mình."

Hermione bên cạnh Neville lên tiếng nói, "Neville, nói thật, cậu rất dũng cảm."

Neville ngượng ngùng mà gãi gãi đầu.

Draco thế nhưng cũng phụ họa, "Đúng vậy, Longbottom. Lần này cậu không khóc."

Ron hướng Draco bĩu môi, "Malfoy, nếu là cậu, chắc cậu đã sớm khóc nhè đi."

"Cậu mới có thể khóc nhè. Tóc đỏ."

Hermione, Harry, Neville ba người bất đắc dĩ mà nhìn hai người cãi nhau mà cười.

Mà mặt khác nhóm tiểu động vật kinh ngạc mà nhìn ba người vui cười, a, qυầи ɭóŧ Merlin.

Slytherin có thể cùng Gryffindor ở cùng một chỗ mà trò chuyện vui vẻ sao?