Trái Kiwi vội vàng dùng chìa khóa mở cửa nhà, vọt vào phòng ngủ nhìn thấy Hàn Mai Mai ngồi thẩn thờ trên giường, nhanh chóng bước đến ôm lấy Hàn Mai Mai.
Hàn Mai Mai cuối cùng cũng hoàn hồn, nhẹ nhàng vỗ lưng Trái Kiwi, đè nén cảm xúc cảm xúc, trấn an Trái Kiwi: "Chị không sao, chị sống sót rời khỏi trò chơi rồi."
Trái Kiwi gật đầu, mắt đỏ hoe nhìn Hàn Mai Mai, thút thít nói: "Hàn Mai Mai, Da Da Hạ cậu ấy đã chết rồi sao?"
Phản ứng đầu tiên của Hàn Mai Mai là không có khả năng.
Trái Kiwi lại mở app trò chơi, đưa cho Hàn Mai Mai xem tin nhắn của Hạ Nhạc Thiên, "Vương Tiểu Minh gửi cho em rất nhiều điểm tích lũy, còn nói không có cơ hội uống canh xương sườn em nấu."
Nhìn giống như đang gửi di ngôn.
Hàn Mai Mai sửng sốt, vội vàng mở trò chơi, avatar của Hạ Nhạc Thiên đã đen, nhưng Hàn Mai Mai lại chú ý phía sau ảnh không bị trò chơi đánh dấu [
Tử vong].
Điều này càng giúp Hàn Mai Mai có thêm hi vọng, cô quét mắt nhìn tin nhắn Hạ Nhạc Thiên gửi tới, lại mở trang cá nhân Hạ Nhạc Thiên, thấy được dòng chữ kia thì vui mừng khôn xiết, mũi cũng đỏ lên, "Cậu ấy làm được rồi."
Trái Kiwi dò dầu qua, cũng thấy được dòng chữ kia.
[Người chơi này đã thông quan trò chơi!]Trái Kiwi hơi trợn to mắt, Vương Tiểu Minh thật sự đã thông quan và thoát khỏi trò chơi sao?
Nhưng vì sao Vương Tiểu Minh lại gửi tin nhắn như di ngôn cho cô, giống như cậu ấy sẽ vĩnh viễn không về nữa.
"Có lẽ trò chơi đã nhắc nhở cậu ấy, chẳng hạn như người chơi thoát khỏi trò chơi sẽ bị xóa bỏ ký ức từng là người chơi, nên cậu ấy mới sẵn sàng tạm biệt chúng ta." Hàn Mai Mai nói ra suy đoán của mình.
"Nếu không làm vậy, là người duy nhất thông quan trò chơi, một khi cậu ấy thoát khỏi trò chơi sẽ không còn tư cách đổi đạo cụ nữa, làm sao tránh thoát được truy lùng của những người chơi khác được?" Hàn Mai Mai nhẹ nhàng ôm Trái Kiwi, "Đây có lẽ là thiện ý mà trò chơi dành cho người thông quan, làm một người bình thường tiếp tục sống."
"Nhưng nếu... Lúc Vương Tiểu Minh mất đi ký ức, lỡ đυ.ng phải sự kiện thần quái thì chẳng phải là......" Trái Kiwi rõ ràng vẫn còn đang giãy giụa sống trong trò chơi, lại bắt đầu lo lắng cho an toàn của Vương Tiểu Minh đã khôi phục lại cuộc sống bình thường.
Ánh mắt Hàn Mai Mai không khỏi dịu dàng, cười nói, "Nếu trò chơi đã xóa bỏ ký ức của người thông quan, chị nghĩ cả đời này Hạ Nhạc Thiên sẽ vĩnh viễn không tiếp xúc với bất kỳ sưk kiện thần quái nào, nói không chừng đây cũng là trò chơi cho khen thưởng cậu ấy."
Trái Kiwi lộ vẻ hâm mộ, "Thật tốt quá......"
"Là rất tốt, chờ Thi đấu xếp hạng tiếp theo mở ra, chị và em cũng phải nỗ lực thông quan trò chơi." Hàn Mai Mai nói.
Trái Kiwi không ngừng lắc đầu, "Không được, em ngốc như vậy..."
"Chị là hạng hai, chị cũng được trò chơi khen thưởng, chỉ cần chị đạt được top 3 Bảng xếp hạng thi đấu một lần nữa, là có thể có được hai tấm vé thoát khỏi trò chơi." Hàn Mai Mai bỗng nói.
Trước giờ Trái Kiwi đều không nhạy bén, nhưng lúc này bỗng nhiên thông minh hiểu ra vấn đề ngay lập tức, "Ba hạng đầu đều có thể thoát khỏi trò chơi này? Không lẽ chị định cất giữ phần thưởng rời khỏi trò chơi sao?"
Hàn Mai Mai nói: "Chị vốn không định nói chuyện này cho em, nhưng chị sợ sẽ có một ngày em vì không để liên lụy chị mà lựa chọn tổn thương mình."
Đầu óc Trái Kiwi lộn xộn, áy náy nhìn cô.
Nếu không có mình liên lụy, Hàn Mai Mai đã có thể thoát khỏi trò chơi.
Hàn Mai Mai nắm hai vai Trái Kiwi, nhìn vào mắt đối phương, rất nghiêm túc nói: "Trái Kiwi, chị muốn em nhớ kỹ, em chỉ cần cố gắng sống sót, chị không cần em làm gì cả, chỉ cần sống đến Thi đấu xếp hạng lần thứ hai, chị sẽ có thêm một phần thưởng nữa, lúc đó chúng ta đều có thể thoát khỏi trò chơi"
"Một khi em chết, cả hai phần thưởng rời khỏi trò đều sẽ mất hiệu lực, đây là cái giá phải trả."
"Trái Kiwi, đồng ý với chị, phải cùng chị sống sót."
Trái Kiwi bàng hoàng nhìn Hàn Mai Mai, cuối cùng mặt đầy nước mắt gật đầu.
Cô tuyệt đối không thể phụ lòng Hàn Mai Mai, phải không tiếc hết thảy để sống sót.
Sống sót.
Chợt, Hàn Mai Mai và Trái Kiwi khựng lại một giây, sau đó mờ mịt nhìn nhau.
"Hình như chị đã quên mất chuyện gì đó." Hàn Mai Mai cau mày.
Trái Kiwi cũng lo lắng nói: "Em cũng vậy."
Nhưng hai người đã quên mất chuyện gì?
Hai người không nghĩ ra đã quên chuyện gì, Hàn Mai Mai mở danh sách trò chuyện, lịch sử trò chuyện của Hạ Nhạc Thiên và Hàn Mai Mai đã biến mất.
Hàn Mai Mai nhìn Kênh Thế Giới đang bàn tán xôn xao về người chơi [
Da Da Hạ], quay sang nhìn Trái Kiwi: "Người chơi này đã thông quan rồi, chúng ta cũng có thể."
Trái Kiwi chờ mong nhìn tư liệu cá nhân của ID xa lạ [
Da Da Hạ], cũng gật đầu.
Hóa ra hai người...... quên mất Hạ Nhạc Thiên.
*
Trần Đỉnh và Bùi Anh nhận được tin nhắn chuyển điểm tích lũy vào lúc 12h đêm.
Vì vậy, điểm của Trần Đỉnh lập tức nhảy đến hạng 4, Bùi Anh ở hạng 4 thì nhảy lên hạng 3.
Cô đạt được khen thưởng từ trò chơi.
Đó là thoát khỏi trò chơi, trở về với cuộc sống bình thường.
Nhưng nàng theo bản năng muốn từ chối, lại chú ý tới phía cuối đong khen thưởng có một nhắc nhở.
[Có thể tạm thời giữ lại khen thưởng, dùng cho Thi đấu xếp hạng lần sau, nếu lần sau đạt được top 3 Bảng xếp hạng, có thể chuyển phần thưởng cho bạn tốt.]Bùi Anh không chút do dự chọn giữ laik khen thưởng, sau khi rời khỏi trò chơi thì lập tức báo tin tốt này cho Trần Đỉnh.
Trần Đỉnh không đồng ý với cô.
Bùi Anh hỏi ngược lại: "Nếu đổi lại là anh, anh sẽ vứt bỏ em thoát khỏi trò chơi một mình sao?"
Trần Đỉnh không nói chuyện nữa.
Bởi vì hắn sẽ lựa chọn giống Bùi Anh, so với cuộc sống bình thường, hắn thà rằng cùng người mình yêu sống trong thế giới tràn đầy nguy hiểm.
Nơi mà nửa kia có mặt, nơi đó mới là nhà.
Hai người tựa trán vào nhau, sau đó lo lắng cho Hạ Nhạc Thiên.
"Hạ Nhạc Thiên sao bỗng nhiên chuyển cho chúng ta nhiều điểm như vậy? Em nghĩ bên Hàn Mai Mai có thể cũng nhận được." Bùi Anh nói.
Trần Đỉnh còn chưa nói chuyện, hai người đều nhận được tin nhắn từ Hạ Nhạc Thiên, giống như lời từ biệt cuối cùng, làm hai người không thể không lo lắng.
Hạ Nhạc Thiên đã xảy ra chuyện gì sao?
Lúc suy nghĩ xoay quanh trong đầu, hai người đều vội vào app trò chơi, đến khi Bùi Anh nhìn thấy tin tức trên Kênh Thế Giới, từng tin nhắn đều liên quan đến Hạ Nhạc Thiên.
Nàng vội vàng mở trang cá nhân của Hạ Nhạc Thiên, nhìn thấy dòng chữ
[Người chơi này đã thông quan trò chơi!] thì vừa mừng vừa sợ che miệng lại, nước mắt lại ngăn không được rơi xuống.
Trần Đỉnh nghiêng đầu nhìn, cũng kích động vui sướиɠ, tảng đá trong lòng cuối cùng cũng buông xuống.
Hắn biết mà......
Hạ Nhạc Thiên tuyệt đối sẽ không xảy ra chuyện.
"Nhưng Hạ Nhạc Thiên gửi tin nhắn này cho chúng ta, có phải là người chơi thông quan sẽ bị trò chơi xóa bỏ thân phận, làm chúng ta vĩnh viễn không tìm ra cậu ấy?" Trần Đỉnh nói vậy, vẻ mặt hơi khó coi.
Bùi Anh cũng nhớ tới phần thưởng mình đạt được khi Thi đấu xếp hạng kết thúc, có một suy đoán, "Có phải là...... Chỉ cần người chơi thông quan, sẽ bị xóa bỏ ký ức thuộc về người chơi không? Nên Hạ Nhạc Thiên mới tạm biệt chúng ta trước?"
"Nhưng mà, chúng ta có sđt riêng của cậu ấy, Hạ Nhạc Thiên thông minh như vậy, nhất định sẽ tin lời chúng ta."
Trần Đỉnh lại nghĩ sâu xa hơn, "Nếu Hạ Nhạc Thiên thật sự biến thành người thường, chúng ta cần gì phải đi quấy rầy cậu ấy."
"Nhưng lỡ như cậu ấy gặp phải sự kiện thần quái, chẳng phải là không có năng lực tự bảo vệ mình sao?" Bùi Anh lo lắng sốt ruột.
"Nếu như trò chơi đã nói ba hạng đầu có thể thoát khỏi trò chơi, anh nghĩ chỉ không chỉ là đơn giản rời khỏi trò chơi như vậy đâu, có thể là sẽ vĩnh viễn không tiếp xúc đến sự kiện thần quái nữa, bằng không người chơi cực khổ trải qua nhiều thế giới trò chơi như vậy còn ý nghĩa gì?" Trần Đỉnh đưa ra phân tích.
"Dù thế nào, trước tiên hỏi Hàn Mai Mai thử xem." Trần Đỉnh nói.
Vừa lúc Bùi Anh và Hàn Mai Mai đều là phụ nữ, chuyện này để Bùi Anh làm sẽ thuận tiện hơn, Bùi Anh đã gửi tin cho Hàn Mai Mai, hỏi Hạ Nhạc Thiên có gửi tin nhắn cho cô ấy hay không.
Trong lúc đợi Hàn Mai Mai trả lời, Trần Đỉnh và Bùi Anh bỗng nhiên ngừng lại một giây, tất cả ký ức có liên quan đến Hạ Nhạc Thiên đều bị lau sạch.
Tin nhắn Bùi Anh gửi cho Hàn Mai Mai cũng biến mất.
Hai người hoang mang nhìn nhau...
Bọn họ, quên mất chuyện gì đó.
*****