Chương 394: điện thoại

Vì vòng chơi thứ hai bầu phiếu hoà nhau nên Hạ Nhạc Thiên và nữ quỷ phải miêu tả thêm một vòng.

Nữ quỷ: “Đáp án không phải đã rõ sao, từ khóa chúng ta đều có ba chữ, chỉ có số 6 là hai chữ.”

Các người chơi không hề lên tiếng, chỉ liếc mắt nhìn nhau.

Lúc này mọi người phải đưa ra lựa chọn, giữa nữ quỷ và Hạ Nhạc Thiên.

Nhưng trước đó, bọn họ muốn nghe Hạ Nhạc Thiên sẽ nói gì.

Hạ Nhạc Thiên sắp xếp lại những manh mối và thông tin ba phải của nhiệm vụ.

Cậu cẩn thận nhớ lại nội dung.

—— Chỉ có lệ quỷ nhận được từ khóa không giống người chơi, đồng thời nó cũng trà trộn vào giữa người chơi.

Từ hai câu này, nữ quỷ đối diện càng phù hợp với điều kiện của nhiệm vụ hơn cả cậu.

Chỉ là……

Hạ Nhạc Thiên cau mày.

Câu “chỉ có lệ quỷ nhận được từ khóa không giống người chơi...”

Đây là câu khẳng định, nên mới làm tất cả người chơi tư duy sai lầm, nghĩ rằng chỉ có lệ quỷ mới nhận được thẻ bài khác biệt.

Nhưng tình huống bây giờ hoàn toàn ngược lại.

Bởi vì người nhận được thẻ bài khác biệt, là Hạ Nhạc Thiên.

Hạ Nhạc Thiên cũng suy nghĩ tới chuyện trong trò chơi có thể hai thẻ bài [Lệ quỷ], nhưng nghĩ lại thì cảm thấy không hợp lý.

Nếu thật vậy thì trò chơi [Đoán xem là cái gì?] không hề nghiêm túc, không phù hợp với phong cách trước giờ của Trò Chơi Tử Vong.

Cho nên chỉ có cậu là người duy nhất chọn trúng thẻ bài đặc biệt kia.

Nhưng mà nếu như vậy, cậu chính là "quỷ" của trò chơi, còn có thêm nữ quỷ ăn sống người chơi bị loại, điều này không trùng khớp với lệ quỷ như nhiệm vụ giới thiệu.

Nữ quỷ còn không thèm che giấu thân phận của nó, không đúng với điều kiện "che giấu tung tích trà trộn giữa người chơi”.

Hạ Nhạc Thiên thì phù hợp với điều kiện này, nhưng một khi cậu bị loại, thật sự sẽ kết thúc trò chơi sao?

Cậu chắc chắn trong trò chơi còn một cái bẫy chưa nhận ra.

Giả sử, con quỷ mà nhiệm vụ yêu cầu tìm ra không phải là nữ quỷ, cũng không phải là người chơi bốc trúng thẻ bài [Lệ quỷ] là mình.

Vậy còn có thể là gì?

Chẳng lẽ trong trò chơi còn một con quỷ thứ ba?

Lúc suy nghĩ có hơi hoang đường này hiện lên khi, trong đầu Hạ Nhạc Thiên bỗng vụt qua một chi tiết.

Là điện thoại!

Lúc này nữ quỷ đã không còn kiên nhẫn, âm trầm nhìn chằm chằm Hạ Nhạc Thiên, “Đến phiên cậu!!”

Hạ Nhạc Thiên lấy lại tinh thần, nói: “Sinh vật này mang theo quy tắc gϊếŧ người, không thể tùy tiện gϊếŧ người.”

Lời này vừa ra, hoàn toàn làm người chơi khác đoán ra từ khóa của Hạ Nhạc Thiên là gì.

—— là [Lệ quỷ].

Mọi người đều kinh ngạc, Hạ Nhạc Thiên chọn trúng thẻ bài [Lệ quỷ], vậy không lẽ quỷ mà nhiệm vụ nói, là người chơi chọn thẻ bài đặc biệt, cũng chính là Hạ Nhạc Thiên?

Nhưng vấn đề là, không ai xác định Hạ Nhạc Thiên bị loại có phải là đường sống của trò chơi không?

Bầu không khí trở nên trì trệ.

Nữ quỷ nói: “Các người còn không bầu phiếu đi?”

Mọi người im lặng, đều vắt óc tự hỏi đường sống.

Nữ quỷ chờ vài giây, bỗng nhiên quỷ dị hỏi: “Không phải các ngươi định loại trừ tôi đấy chứ?”

Các người chơi trong lòng giật thót.

Nữ quỷ chậm rãi mỉm cười: “Trò chơi không cho phép gian lận, các người biết rõ thẻ bài của tôi giống các người, người nên bị bầu phiếu là số 6, nếu các người vẫn cố chấp loại trừ tôi…”

Nó nghiêng người về phía trước, đôi mắt đen ngòm dưới tối tăm đột nhiên lồi ra như mắt ếch, nó khẽ hé miệng: “Sẽ có chuyện khủng bố xảy ra đấy.”

Sau lưng người chơi tê rần, tóc gáy dựng lên.

Nữ quỷ lại ngả người ra sau ghế, trừng mắt nhìn mọi người.

Lúc này, cách nữ quỷ gần nhất chính là Hàn Mai Mai và Trần Đỉnh, hai người đều cảm nhận được hơi lạnh từ người nữ quỷ tỏa ra, chui vào từng lỗ chân lông, khiến bọn họ rùng mình.

Cũng may hai người đều là người chơi cũ, mau chóng điều chỉnh cảm xúc và hô hấp, giữ vững bình tĩnh.

Hàn Mai Mai là số 1, không thể không lên tiếng: “Số 6 còn gì muốn nói không.”

Đám người lập tức nhìn Hạ Nhạc Thiên.

Lúc này thì dù là nhiệm vụ trò chơi hay là vì nữ quỷ vừa mới đe doạ, thì chọn Hạ Nhạc Thiên mới là đường sống đúng đắn.

Nhưng càng là vậy, người chơi càng cảm thấy có uẩn khúc trong đó, đặc biệt là thái độ của nữ quỷ, dường như nó hy vọng các người chơi đều bầu cho Hạ Nhạc Thiên.

Nữ quỷ là thật sự muốn Hạ Nhạc Thiên bị loại, hay chỉ cố ý tung hỏa mù người chơi?

Hạ Nhạc Thiên chậm rãi ngước mắt, nhìn mắt Hàn Mai Mai, bỗng nói: “Các người còn nhớ một chi tiết lúc mới vào trò chơi không?”

Hàn Mai Mai nhíu chặt mày, nghiêm túc nhớ lại.

Những người khác cũng cẩn thận ngẫm nghĩ.

Hạ Nhạc Thiên chậm rãi nhét tay vào trong túi, đầu ngón tay chạm trúng một vật lạnh lẽo.

Điện thoại...

Đôi mắt nữ quỷ đột nhiên trở nên dữ tợn, tròng mắt như muốn nhảy khỏi hốc mắt: “Vì sao không bầu phiếu?!!! Bầu số 6, các người có thể thắng!”

Sở hữu người chơi hoảng sợ nhìn nữ quỷ, sau đó càng thêm kiên định hồi tưởng lại chi tiết mình bỏ quên.

Ánh đèn bỗng nhiên lập loè chớp tắt, quần áo trên người nữ quỷ dần dần đỏ thẫm, mái tóc như được bôi một lớp dầu bóng nhẫy, mặt nữ quỷ cũng dần sưng to thành một cái bánh bao lớn, nó hét ầm lên: “Mau bầu số 6, bằng không các người đều phải chết!!!!”

Hạ Nhạc Thiên vẫn bình tĩnh nhìn nữ quỷ, trong đầu nhanh chóng suy nghĩ.

Nhiệm vụ quả thật yêu cầu tìm quỷ che giấu tung tích trà trộn vào giữa người chơi, nhưng nó không phải nữ quỷ, càng không thể là cậu!

Thái độ điên cuồng lúc này của nữ quỷ đã lộ rõ ý đồ, nó muốn tất cả người chơi bầu phiếu loại trừ cậu.

Một khi bị loại, tất cả mọi người sẽ chết!

Ngay từ lúc trò chơi mới bắt đầu, mọi người đều lấy điện thoại từ Không Gian Bao Vây ra.

Bối cảnh thế giới lần này rất an toàn, không cần cất điện thoại vào Không Gian Bao Vây.

Đây là điểm đáng ngờ thứ nhất.

Thứ hai, tất cả mọi người đều nhận được tin nhắn cùng một lúc, yêu cầu đi đến tiệm trò chơi Tử Vong.

Chuyện này nhìn qua thì thấy không có vấn đề gì.

Nhưng cẩn thận nghĩ lại, trước giờ chưa từng xảy ra tình huống dùng tin nhắn để thông báo người chơi tiến hành bước tiếp theo của nhiệm vụ.

Vì sao thế giới này nhiệm vụ trò chơi không nói thẳng ra địa điểm, sau đó nhắc người chơi đi đến đó?

Ngược lại gửi một tin nhắn để thông báo?

Thậm chí, nếu không có tin nhắn đó, người chơi sẽ không đến quán trò chơi Tử Vong sớm như vậy, càng không gặp được được đôi nam nữ đang đợi đủ người để chơi trò chơi.

Một suy đoán nhảy ra trong đầu cậu, thậm chí làm Hạ Nhạc Thiên theo bản năng cảm thấy vớ vẩn.

Đáp án là —— Quỷ chính là điện thoại!!!

Đường sống quá đơn giản, bản thân nó là một cái bẫy lớn nhất.

—— Lệ quỷ sẽ che giấu tung tích trà trộn giữa người chơi, hơn nữa con quỷ này không giống người chơi.

Nếu quỷ là điện thoại, thì những điều kiện không hợp lý trên đều được đáp ứng.

Nó che giấu tung tích trà trộn giữa người chơi giữa, hơn nữa lợi dụng năng lực gửi tin nhắn cho mọi người, dụ dỗ người chơi đi tới quán trò chơi Tử Vong, chơi một trò chơi mà dù có bầu phiếu cho ai thì kết quả cũng là toàn diệt.

Cho nên, đường sống hẳn là……

“Mau bầu phiếu!!” Nữ quỷ bỗng nhiên hét lên, quần áo hoàn toàn bị nhuộm đỏ, nó đứng lên, “Các người còn mười giây cuối cùng, nếu không đưa ra lựa chọn, tất cả mọi người đều chết!!!”

Sau đó màn hình lớn giữa bàn cũng biến thành màu đỏ, đếm ngược mười giây, không ngừng ép bức người chơi lựa chọn.

Sắc mặt người chơi tái mét, Trái Kiwi sợ tới mức run rẩy, vội lấy bùa vàng trong túi ra.

Hàn Mai Mai lập tức nhìn Hạ Nhạc Thiên nói: “Có phải là điện thoại——?”

Nữ quỷ cắt lời Hàn Mai Mai, hàm răng sắc nhọn nghiến kèn kẹt: “Các người đều phải chết!!”

Còn 5 giây.

4 giây.

Hạ Nhạc Thiên nhanh chóng móc điện thoại từ trong túi ra, dùng hết sức đập xuống sàn, điện thoại của người chơi vốn phải cứng hơn cục gạch Nokia đời cũ, vậy mà chia năm xẻ bảy trong chớp mắt, mảnh vỡ văng ra ngoài.

Nữ quỷ thấy vậy thì giận dữ nhào lên: “Ta muốn gϊếŧ ngươi ——!!!”

Nhưng mà một thế lực vô hình chấp hành quy tắc trong chớp mắt, nó xóa sạch dấu vết của nữ quỷ.

Những người khác lúc này mới phản ứng lại, điện thoại có vấn đề!

Từ sau khi điện thoại bị Trò Chơi Tử Vong cài app, tất cả điện thoại của người chơi đều không thể bị phá hủy, không thể mất đi cũng không thể hết pin.

Vậy mà lúc này lại bị Hạ Nhạc Thiên đập nát!

Hàn Mai Mai nhanh nhất, cô lập tức lấy điện thoại ra chuẩn bị đập vỡ, nhưng điện thoại mọi người bỗng sáng ngời, âm thanh nhắc nhở của trò chơi vang lên.

Hàn Mai Mai khựng lại, sau đó nhanh chóng app trò chơi.

[Chúc mừng người chơi Da Da Hạ, Hàn Mai Mai, Nâng Một Ngụm Rượu…… Hoàn thành nhiệm vụ, điểm tích lũy đang trong quá trình tính toán…..]

Nhiệm vụ hoàn thành?!!

Trần Đỉnh và Bùi Anh cũng đều thấy nội dung thông báo trên điện thoại, ai cũng sửng sốt.

Vậy, vậy bọn họ không cần đập điện thoại giống Hạ Nhạc Thiên sao?

Hạ Nhạc Thiên đã phá hủy điện thoại, không thể biết được tiến độ nhiệm vụ, bèn hỏi: “Nhiệm vụ hoàn thành rồi?”

Mọi người gật đầu.

Hàn Mai Mai vẫn đang suy nghĩ nên không lên tiếng, Trần Đỉnh thấy thế lập tức thay cô trả lời Hạ Nhạc Thiên: “Chúng ta có cần đập vỡ điện thoại không? Lúc trò chơi vừa bắt đầu, không chỉ cậu, chúng tôi đều nhận được tin nhắn kia.”

Hạ Nhạc Thiên lắc đầu: “Không cần, bởi vì sau khi chúng ta vào căn phòng này, quỷ đã bám vào điện thoại của người chơi chọn trúng thẻ bài [Lệ quỷ].”

Mọi người bừng tỉnh.

Bùi Anh nói: “Cũng đúng, quỷ không thể cùng lúc bám vào điện thoại của cả năm người chơi, một khi có người không kịp phản ứng đập vỡ điện thoại……”

Mọi người trầm mặc gật đầu, nghĩ mà sợ.

Trái Kiwi như cá mặt trăng run rẩy bơi giữa bầy cá heo, đột nhiên cảm thấy Trò Chơi Tử Vong vẫn rất ưu đãi với những người chơi tứ chi không nghe lời đầu óc như cô.

Trần Đỉnh nghĩ ra một ý tưởng, hỏi mọi người: “Nếu lúc ấy chúng ta không tới quán trò chơi Tử Vong, có kích phát cơ hội gϊếŧ không?”

“Có lẽ có, có lẽ không, ai biết được.” Hạ Nhạc Thiên nói: “Đi thôi, rời khỏi đây rồi nói.”

Ông chủ vẫn ngồi sau quầy tiếp tân, tập trung vào màn hình máy tính, cũng không thèm nhìn đám người Hạ Nhạc Thiên đi ra.

Sau khi cả năm người ra ngoài, đều nhìn thấy vào đôi mắt khổng lồ trên bầu trời.

Lạnh băng, mang theo vẻ uy nghiêm khiến người nhìn không thể phản kháng.

Cho dù đã nhìn thấy nhiều lần vẫn sẽ chấn động.

Hạ Nhạc Thiên cũng ngước nhìn không trung, một đống gạch men lúc trước dường như đã mờ hơn rất nhiều, nhưng vẫn không thể thấy rõ được thứ bị che chắn.

[Trò chơi kết thúc ——]

Con mắt khổng lồ trên bầu trời phát ra thông báo lạnh băng, mọi người lập tức bị đá ra ngoài thế giới.

Hạ Nhạc Thiên vẫn đứng tại chỗ, cũng không biết có phải ảo giác hay không, cặp mắt bị che chắn kia thoáng nhìn về phía cậu.

Hạ Nhạc Thiên khẽ rùng mình, ngay sau đó đã nằm trong vòng tay ấm áp và chắc chắn, Hạ Nhạc Thiên kinh ngạc quay đầu, cả người cũng vô thức dựa ra sau.

Hạ Nhạc Thiên vội vàng tránh khỏi ôm ấp của Thích Lệ Phi, quay đầu nhìn không trung.

Con mắt khổng lồ kia đã biến mất vô tung.

“Đang nhìn gì vậy?” Thích Lệ Phi hỏi.

Hạ Nhạc Thiên thành thật trả lời: “Đang nhìn không trung, vừa rồi có một con mắt rất lớn ở đó, lúc trước em chỉ nhìn thấy một đống mosaic, giờ thì có thể mơ hồ thấy được hình dáng đôi mắt.”

“Bug trên người của em không liên quan đến quy tắc của thế giới này, nó không thể để em thấy con đôi mắt đó, tránh bị phát hiện.” Thích Lệ Phi giải thích.

Hạ Nhạc Thiên bừng tỉnh, cuối cùng cũng hiểu được

*****