Sau khi giải thích xong, cô ấy rời đi.
Hướng Dương có chút không vui: “Đói chết người! Làm sao có sức lực đi dọn dẹp!”
Mọi người trong lớp đều hành động, có người cầm chổi, có người cầm giẻ lau, có người đi lấy nước, có người…… lẻn đi.
Hướng Dương phàn nàn nhưng cũng không trốn đi, cậu thở dài đi xách nước, Trần Văn Ngọc thì lấy giẻ lau lau lan can hành lang ngoài phòng học.
Sau khi dọn dẹp gần xong, Hướng Dương và Trần Văn Ngọc đi vào phòng vệ sinh rửa tay rồi đi xuống lầu.
Vì tòa nhà Minh Đức gần căng tin quận đông hơn nên hai người đến căng tin quận đông để ăn trưa. Vì mới vào trường nên căng tin không yêu cầu thanh toán bằng phiếu ăn mà có thể lựa chọn thanh toán bằng tiền mặt.
Hai người gọi đồ ăn ở lầu một, Hướng Dương gọi cơm chiên trứng, Trần Văn Ngọc gọi món mì rau củ đơn giản nhất.
Hai người ngồi xuống dùng bữa, Hướng Dương cuối đầu dùng đũa gắp hai khẩu cơm, ngạc nhiên nói: “Cơm chiên trứng này ăn khá ngon!”
“Sau cậu lại ngạc nhiên thế?” Trần Văn Ngọc khó hiểu.
“Chậc, với cái tên ‘căng tin trường’ đồ ăn nhìn chung khá khó ăn!”
Không có gì sai……
Trần Văn Ngọc nghĩ thầm, học giả số một thực ra là một người không biết nên nói là đáng yêu, ngốc nghếch hay có chút quái đản?
Đã một giờ sau bữa trưa, hai người không về ký túc xá mà lao thẳng vào lớp ngủ trưa.
Khu dạy học rất ồn ào nên Trần Văn Ngọc không ngủ, ghé vào lan can lối đi để xem.
Hướng Dương ghé vào bên cạnh anh, đáng thương mà than thở: “Học cấp ba, ba năm tới sẽ bị tra tấn đến chết người.”
“Cậu thông minh như vậy, nhất định sẽ không sao.”
“Nguyên nhân chính vì ‘thông minh’ nên mới càng mệt.” Hướng Dương nghiêm túc nhìn anh: “Muốn duy trì ‘thông minh’, nỗ lực thường lớn hơn gấp nhiều lần.”
Trần Văn Ngọc biết cậu nói không sai, cho nên lúc này im lặng, chỉ suy nghĩ xem ba năm này sẽ vượt qua như thế nào.
Gần đến 2 giờ, mọi người đã gần đến đông đủ, Lâm Tuyết cũng đến, đứng trên bục giảng, hai tay chống lên mép bàn bình tĩnh ho hai tiếng, sau đó mỉm cười lịch sự nói: “Các em, cô chính thức thông báo cuộc họp đầu tiên của lớp 101 sẽ bắt đầu, những học sinh cô giới thiệu tên xin vui lòng bước lên và giới thiệu về mình.”
“Hướng Dương.” Lâm Tuyết hô lên cái tên đầu tiên. Lớp 101 là lớp ưu tú, 40 thí sinh đứng đầu sẽ được nhận vào, danh sách cô có hiện tại được xếp hạng theo điểm thi tuyển sinh cao trung của họ.
Thế là Hướng Dương trở thành người đầu tiên.
Nghe thấy tên mình, Hướng Dương hào phóng bước lên, viết tên mình lên bảng trắng một cách đẹp đẽ, cười nói: “Tôi tên là Hướng Dương, Dương trong hoa hướng dương, Dương trong mặt trời. Tôi thích vận động, tôi giỏi thể thao, sở thích của tôi là trở thành học sinh giỏi và giúp đỡ người khác trở thành học sinh giỏi, vì vậy nếu có vấn đề gì trong học tập, bạn có thể đến gặp tôi và tôi sẽ kể cho bạn nghe tất cả những gì tôi biết! Cảm ơn tất cả các bạn, hãy quan tâm đến tôi!”
Lời nói lạnh lẹ của cậu đã thu hút những ánh nhìn cực kỳ hâm mộ của nhiều người, Lâm Tuyết cũng không ngần ngại gật đầu khen ngợi.
Những người còn lại cũng lần lượt lên, có người khẩn trương đến mức nói lắp bắp nói tên xong rồi về chỗ, có người nói vài câu hoặc nhiều câu, ở giữa, Trần Văn Ngọc bước lên, trừ bỏ giới thiệu tên chỉ nói thêm chính mình thích đọc sách.
Sau khi mọi người tự giới thiệu xong, Lâm Tuyết mỉm cười nói tiếp: “Được rồi, mọi người đã làm quen nhau rồi, cô sẽ không nói ngoài lề nữa, cô chỉ yêu cầu mọi người ghi nhớ một số nội quy trong lớp, không được trốn học, đến muộn, đi học không tuân thủ kỷ luật sẽ phạt, phải báo cáo với cô khi xin nghỉ, có một số mục còn lại tạm thời cô không nói đến. Bây giờ chúng ta sẽ tự đi đề cử cán bộ lớp, lớp chúng ta tổng cộng có 6 chức vụ, mỗi người chỉ được tranh cử một vị trí, sáu cán bộ lớp là: lớp trưởng, ủy viên học tập, ủy viên kỷ luật, ủy viên tuyên truyền, ủy viên thể dục, ủy viên vệ sinh, về phần lớp trưởng đề nghị, sau khi giáo viên từng môn làm quen với mọi người, trước đó bài tập sẽ được giao cho lớp trưởng ban ủy viên học tập. Như vậy, những sinh viên quan tâm đến 6 bị trí trên bây giờ có thể lên trên tuyên bố.”
Vừa tới liền tuyển ban cán bộ? Chủ nhiên lớp này cũng đủ sấm rền gió cuốn.