Sự việc ám sát Thái Tử đã ảnh hưởng đến vị trí của tỷ tỷ trong lòng Lý Bắc Mục, nàng cảm thất rất áy náy. Cho nên hiện tại, nàng chỉ có thể ngoan ngoãn nghe lời.
Mặc khác, sỡ dĩ Lý Bắc Mục nổi nóng, là bởi vì Lam phi và Tân phi đều luôn bất hòa với mẫu hậu của hắn. Hắn là đích tử, được sắc phong Thái Tử, vốn là chuyện đã định. Nhưng Lam phi cùng Tân phi lại âm thầm kéo về không ít thế lực, trăm phương ngàn kế hãm hại mẫu hậu của Lý Bắc Mục, còn nói Lý Bắc Mục không có tiềm chất của một người kế thừa vương vị.
Hiện giờ, khắp nơi đều đồn đãi, nói cung nữ trong cung của Thái Tử phi ỷ vào quyền thế của chủ tử, dám chạy đến Phù Dung Các buộc Lam phi thả một cung nữ mắc phải lỗi lầm ra.
Còn có một lời đồn đại khác, Thái Tử tìm một sát thủ cải trang cung nữ để tiếp cận tiểu công tử. Thật là bụng dạ khó lường.
Sau khi hắn biết được những chuyện này, biết được Vân Lâm Li vì một cung nữ mà cư nhiên đi trao đổi điều kiện với Lam phi, khiến Lý Bắc Mục cực kỳ tức giận!
Vân Lâm Li thật là một nữ nhân không biết trời cao đất rộng, nhất định phải cho nàng nếm mùi đau khổ mới được!
Vân Lâm Li quay về Tẩy Y Phòng, Lữ Dạ liền phụng ý chỉ của Lý Bắc Mục nói cho Ân tổng quản an bài nhiều việc cho Vân Lâm Li, nếu nàng không thật tâm làm việc liền phạt nàng quỳ trên ván giặt đồ.
Đáy lòng Ân tổng quản tuy cảm thấy kỳ quái nhưng ngoài miệng lại không dám nói gì nhiều. Thái Tử đối xử với cung nữ này rốt cuộc là tốt hay không tốt đây? Nếu nói tốt, vì sao lại phải an bài nhiều việc cho nàng làm? Nếu không tốt vì sao khi không thật tâm làm việc chỉ bị phạt quỳ trên ván giặt đồ?
Buổi sáng, trên đại điện hoàng cung, sau khi Lý Kế tuyên bố bãi triều, liền nói: "Thái Tử, ngươi ở lại, bổn vương có chuyện muốn nói!"
"Vâng, phụ vương!"
Li Bắc Mục thấy phụ vương sắc mặt không phải được tốt, đáy lòng đã đoán được vài phần nguyên nhân.
Sau khi tất cả mọi người rời đi, Lý Kế mới rời khỏi vương tọa, đi đến bên cạnh Lý Bắc Mục, lạnh lùng nói: "Nghe nói, gần đây ngươi có đối xử với một cung nữ có phần hơi tốt, cung nữ này hình như cũng là người đã từng xem người thành thích khách mà ám sát ngươi, cũng chính là cung nữ thân cận của Thái Tử Phi!"
Lý Kế nói xong, vẫn giữ nguyên ánh mắt bén nhọn nhìn hắn, chờ đợi hắn giải thích.
"Phụ vương, đích xác có việc này, nhưng nhi thần không phải là đối xử tốt với nàng, mà là muốn tạm thời lưu lại tánh mạng của nàng, bởi vì nhi thần cho rằng, việc nàng ám sát nhi thần này có chút kỳ quặc."
Lý Kế: "Nếu ngươi cảm thấy kỳ quặc, vì sao không đem nàng giao cho Hình Bộ thẩm tra? Ngươi đừng quên thân phận của ngươi, một tỳ nữ hèn hạ, phải để ngươi tự mình đến hỏi sao?"
"Phụ vương, nhi thần.."
Lý Bắc Mục còn chưa có nói xong, Lý Kế liền xua tay nói: "Ngươi không cần phải nói, ta cho ngươi thời gian bảy ngày, bảy ngày sau nếu không có kết quả, Hình Bộ sẽ tiếp nhận việc này, ngươi về sau không được hỏi đến, ngươi là trưởng tử của bổn vương, bổn vương đối với kẻ ám sát nhi tử mình, tuyệt không tha thứ!"
Lý Bắc Mục biết, với tính cách của Vân Lâm Li, nếu rơi vào tay Hình Bộ thì chỉ có một con đường chết!
Rời khỏi đại điện, đáy lòng Lý Bắc Mục càng hoảng loạn, khẩn trương. Chỉ một cung nữ nho nhỏ thế nhưng có thể làm cho tâm hắn đảo loạn, hơn nữa còn là thích khách ám sát hắn. Nếu nói bởi vì vẻ ngoài tuyệt sắc của nàng, thiên hạ này chắc sẽ không chỉ có mình nàng, nhưng hắn vì sao lại để ý đến sự sống chết của nàng ta như vậy?
Bảy ngày, bảy ngày tuy dài nhưng cũng không dài. Hắn biết, nàng đã nhận tội, cũng nguyện ý đền tội. Nhưng để nàng nói ra nguyên do thật sự là chuyện không thể, nàng ta thà chết chứ không chịu nói!