Chương 5

Tô Mạc lạnh mặt trở về cung Thái tử, dọc theo đường đi ai nhìn thấy Thái tử đều sẽ đi đường vòng. Cung nữ, thái giám đi theo phía sau Thái tử thì lại không được may mắn như vậy, từng bước đi mà làm tâm đều nghẹn ở trong cổ họng.

Tô Mạc đứng ở trong viện luyện võ, trầm giọng nói: "Tất cả đều lui hết ra ngoài."

Đoàn hạ nhân đáp một tiếng "Vâng", sau đó trong một cái chớp mắt liền biến mất khỏi viện.

Có người nói để Thái tử ở lại một mình không sợ hắn sẽ gặp nguy hiểm sao?

Ha hả, đứa con trai nhỏ của Trung Nguyên võ lâm đệ nhị cao thủ Diệp Hạo Lâm bị Thái tử đoạt tới đây chà đạp đã qua ba năm rồi, thế nhưng Thái tử vẫn là lông tóc vô thương*.

(*) Gốc là một sợi tóc cũng chưa thiếu.

Một đám thái giám cung nữ mới ra khỏi cửa, trong viện liền truyền đến đủ loại tiếng vang thật lớn.

Tô Mạc trong mắt tràn ngập lệ khí, ánh mắt xinh đẹp như muốn hủy diệt hết thảy du͙© vọиɠ. Bàn tay thon dài trắng nõn vươn về phía giá vũ khí, trong tay cậu lập tức xuất hiện thanh đao dài hai mét.

Ngay sau đó, khoảng sân rộng lớn trong viện bị từng tầng đao quang mạnh mẽ phong tỏa, đao ảnh sáng như tuyết lập loè không ngừng, trong viện đá vụn và bụi đất bay tứ tung.

Tiếng vang kéo dài suốt nửa canh giờ*, thì Tô Mạc mới từ sân luyện võ trong viện đi ra, cậu cả người vẫn như cũ, phong độ nhẹ nhàng quý không thể tả, mái tóc đen được để một nửa buông xõa một nửa chỉnh tề khoác ở sau lưng, đến cả một sợi tóc cũng chưa loạn.

(*) 1 canh giờ: 2 tiếng => nửa canh giờ: 1 tiếng

Tô Mạc lạnh mặt trở lại tẩm cung, suy tư có nên tính toán dứt khoát chạy trốn hay không, đất nước này không bị diệt vong quả thực là không hợp thiên lý, Tô Mạc nằm ở trên giường được làm bằng vàng ròng, cảm giác nằm lên làm đầu cậu không ngừng trướng đau.

Cậu dành thời gian một tháng để tìm hiểu tình hình hiện tại của nước Thanh, sau đó cậu phát hiện mười năm trước phía Đông của Điền Quốc Hải, sáu quận tự xưng vương, bảy quận ở Đông Nam tầng lớp nông dân cũng nổi dậy, tiếp đó là sáu quận ở Tây Nam cũng hưởng ứng.

Mà tất cả chuyện này Tô Mặc Trì mới chỉ biết được cách đây hai năm trước, Tam Vương phái sứ giả tới khuyên hắn đầu hàng, không thể nghi ngờ đều đã bị Tô Mặc Trì chém.

Sau đó, Tam Vương kết thành liên minh, từ Đông, Nam ,Tây ba hướng tiến công thủ đô của Thanh Quốc, nếu là các nước bình thường khác, bị diệt đó là điều không thể nghi ngờ.

Tuy nhiên, nơi này còn có Tô Mặc Trì là một sự tồn tại ngoài ý muốn. Sau đó hắn liền trở thành ác mộng của cả quân đồng minh của Tam Vương.

Tô Mặc Trì mang theo một ngàn tử sĩ do chính mình bồi dưỡng đi tập kích hướng tới Nam quân trước, không có ý giành lại lãnh thổ đã mất, cũng không chiếm được dân tâm, chỉ có một chữ, gϊếŧ!

Khi gϊếŧ đến mệt mỏi hoặc là có thể nói không địch lại được thì rút lui, sau đó lại tiếp tục gϊếŧ, thẳng đến khi toàn bộ người dân của cả tòa thành thực sự chết hết. Thậm chí cả một con chuột cũng không tha.

Kế tiếp là hướng Nam quân cùng Tây quân, tổng cộng chín thành đồn trú không một thành nào may mắn thoát khỏi, số lượng người đã chết dưới đao của Tô Mặc Trì đã lên tới hàng trăm ngàn.