Editor : Yume0000 Cách khu khai thác mỏ không xa, trong một căn nhà gỗ nhỏ, Tịch Anh ngồi ở bên cạnh bàn lấy ra khoáng thạch Uranium U tự nhiên.
Ngoài phòng có liên tục các công nhân viên cùng xe vận chuyển đang không ngừng đào khoáng thạch.
"Nghe nói vị trong phòng này điên cuồng đập 1 tỉ vì muốn những khoáng thạch vụn vặt này!"
"1 tỉ? Trời ạ, thật là có tiền không có chỗ tiêu, ít khoáng thạch vụn vặt vậy có thể làm gì chứ? Kẻ có tiền thực biết chơi!"
Tiểu Ức Ức ở trong lòng nhổ nước bọt, khoáng thạch vụn vặt đấy có thể làm gì?
Có thể lấy ra Uranium U tự nhiên nha! Uranium U tự nhiên có thể làm gì?
Có thể chế tạo lò phản ứng hạt nhân nha!
Lò phản ứng hạt nhân có thể làm gì?
Mấy cái lò phản ứng hạt nhân cộng lại, liền có thể Hủy Diệt Thế Giới nha!
[ kí chủ, nhiệm vụ của cô còn chưa hoàn thành, nếu như cô hủy diệt thế giới này, liền sẽ không hoàn thành nhiệm vụ và không thể nhận tích phân, linh hồn cô sẽ bị tiêu diệt, không thể luân hồi. ]
"Sau khi hoàn thành nhiệm vụ sẽ cho nổ." Tịch Anh tâm không chút lay động trả lời, động tác trên tay một giây cũng không dừng.
[ ... ] gặp kí chủ có thái độ kiên quyết, Tiểu Ức Ức quyết định nói dối, [ làm như vậy linh hồn cô cũng sẽ bị triệt tiêu, không thể luân hồi. ]
"Đừng gạt ta, trong hiệp ước Chủ Thần không có câu này."
Tiểu Ức Ức lật bàn, kí chủ không phải không nhìn hiệp ước sao! Làm sao biết rõ ràng như vậy!
[ kí chủ, cô không phải nói muốn dẫn ta lên đứng đầu, để cho ta trở thành Vị Diện Chủ Thần sao? ]
"Tích phân tới tay, Chủ Thần ngươi có."
[ Vị Diện đều bị cô hủy ta còn làm cái cọng lông Vị Diện Chủ Thần ấy! ]
"Ngoan, Vị Diện nhiều như vậy, ta hủy cái này còn có cái kia."
[ cho nên kí chủ cô là muốn đến mỗi một vị diện đều muốn hủy một cái sao! ]
"Còn phải xem tâm tình."
Tiểu Ức Ức khóc không ra nước mắt, Chủ Thần à! Kí chủ rác rưởi của nó vì cái gì một lời không hợp liền muốn Hủy Diệt Thế Giới? !
Còn có cái kỹ năng bá đạo rút ra Uranium U tự nhiên, rốt cuộc là làm sao có thể nắm giữ đây a!
Chờ chút, nó nhất định phải tỉnh táo, tỉnh táo ...
Nghe các hệ thống sư tỷ khác nói, tình yêu của nhân loại là thứ thần thánh nhất thế giới, tất cả thế lực hắc ám khi đến trước mặt nó đều bị giây thành cặn bã!
Hiện tại, chỉ có lực lượng tình yêu mới có thể ngăn cản rác rưởi kí chủ hủy diệt thế giới!
Lúc này, ngoài cửa sổ bỗng nhiên vang lên một loạt tiếng oang oang đọc sách.
Tịch Anh vừa ngẩng đầu, trông thấy một nhóm trẻ nhỏ ngồi vây quanh người đàn ông ngồi trên xe lăn học thuộc bài.
Xem ra, người kia là thầy giáo của bọn nhóc.
Có lẽ do cảm thấy được ánh mắt của Tịch Anh, nam nhân liếc mắt, nhìn về phía cô.
Giống như vẩy mực tùy ý miêu tả mặt mày, khí khái hào hùng tuấn lãng, phiêu diêu xuất trần. Màu da hơi quá trắng, tỏ rõ thấy trạng thái thân thể của hắn suy yếu hơn so với người bình thường. Độ dày bờ môi vừa vặn cân đối, ngược lại hiện ra chút hồng nhạt không bình thường.
Trong mắt hắn hàm chứa ý cười ôn nhuận khi đối mặt với Tịch Anh.
Mi tâm Tịch Anh hơi hơi co rút hai lần.
Giác quan thứ sáu nhạy cảm nói cho cô biết, người đàn ông này, không hề dịu dàng ôn nhu suy nhược giống bề ngoài nhìn thấy.
Tiểu Ức Ức thấy Tịch Anh nhìn tên kia lâu như vậy, mừng thầm trong lòng cơ hội đã tới!
[ Tiểu Ức Ức nhắc nhở: Báo cáo kí chủ, độ thiện cảm của ngài đối với hắn đã đạt 10% ]
Tịch Anh bị độ thiện cảm tự nhiên xuất hiện này làm ngẩn cả người.
Độ thiện cảm? Độ thiện cảm là cái gì?
Nghĩ như thế, cô lại nhìn về hướng người đàn ông kia.
[ báo cáo kí chủ, độ thiện cảm của ngài đối với hắn đã đạt 20% ]
Tiểu Ức Ức cười trộm ở trong lòng, kí chủ rác rưởi có vẻ như không minh bạch ( hiểu rõ ) độ thiện cảm là gì, ha ha, lần này chắc chắn là sợ ngây người rồi !
Tịch Anh trong lòng xác thực rất kinh ngạc.
Nhưng mà chỉ là nhìn nhiều người đàn ông kia hai lần, độ thiện cảm đã tăng lên 10%?
Cái này đã vượt ra khỏi phạm vi tư duy của cô.
Mà đối với sự vật vượt qua phạm vi tư duy này của cô, cô đều có chút tò mò.
************
Editor : nếu có thím nào cảm thấy vẫn còn khó hiểu thì nhớ bảo mị để mị chỉnh sửa nha :))