Chương 21: Cái này Quân thiếu ta che lên 20

Editor : Yume0000

Tịch Anh nhìn chiếc Audi đột nhiên xuất hiện phía trước, lông mày nhỏ nhắn nhăn lại.

Nơi này là đường cao tốc, đằng sau cô vẫn luôn không có xe, cũng không có đường khác, vậy cái chiếc Audi này là từ đâu lái ra?

Chẳng lẽ là trong không gian biến ra? ?

Mà giờ khắc này Tiểu Ức Ức đã hoàn toàn bị giọng nam đột nhiên xuất hiện kia làm cho khϊếp sợ.

Ngoại trừ Chủ Thần, còn có ai có thể tùy ý tiếp xúc độc lập trong ý thức hệ thống?

Còn có ai!

Tiểu Ức Ức tranh thủ thời gian chỉnh sửa quần áo và kiểu tóc của bản thân một chút.

Khụ khụ, lần đầu tiên cùng Chủ Thần gặp mặt, cũng không thể để mất điểm ở phần dung nhan dáng vẻ.

Nhưng mà, nó không nhìn thấy Chủ Thần, chỉ là nhận được một tin từ Chủ Thần Không Gian.

Thông báo mở ra.

[ Tiểu Ức Ức, nể tình ngươi lần đầu dẫn dắt tân thủ, lần này ta giúp ngươi. Chỉ cần Tịch Anh thành công hủy diệt bất kỳ một Vị Diện nào, như vậy, ngươi cũng sẽ không cần tiếp tục lên lớp, nghỉ việc a. ]

Nhìn dòng chữ ánh sáng màu xanh hiện lên, Tiểu Ức Ức tựa như có thể nghe được ngữ khí khinh miệt trào phúng của Chủ Thần.

Anh anh anh, Chủ Thần đại nhân, ta không muốn nghỉ việc, ta nhất định sẽ cố gắng!

Bên này, người ngồi phía trước trên xe Audi bị Tịch Anh đâm đến không nhẹ, cửa xe phía vị trí ngồi lái rất mau mở ra.

Sau khi Tịch Anh thấy rõ tướng mạo người kia, khóe miệng không khỏi câu lên một vòng độ cung nghiền ngẫm.

Quả nhiên là con cưng của Vị Diện, hào quang nữ chính thật quá cường đại, ngay cả đi trên đường mà cô cũng có thể gặp Ngải Linh Linh.

Cửa sổ xe cùng kính chắn gió trên xe Tịch Anh đều được dán một loại màng đặc thù, chỉ có thể từ bên trong nhìn thấy bên ngoài, bên ngoài nhìn không thấy bên trong.

Thế nên, Ngải Linh Linh đi tới bên cửa sổ xe Tịch Anh, lấy tay gõ gõ cửa xe.

Cửa sổ xe chậm rãi hạ xuống, lộ ra khuôn mặt trong trẻo lạnh lùng tinh xảo của Tịch Anh.

"Là cô? !" Khuông hình miệng của Ngải Linh Linh ngay lập tức biến đổi, câu nói muốn bồi thường ban đầu đành nuốt lại vào trong bụng.

"Là tôi." Tịch Anh nhàn nhạt hướng mắt nhìn lại cô, "Mấy người sao đột nhiên lại xuất hiện trước mặt tôi nữa nha?"

Tịch Anh vừa dứt lời, trong lỗ tai Ngải Linh Linh lại trở thành một loại gây hấn.

Cái gì mà đột nhiên xuất hiện, cô ta và Lâm ca rõ ràng là đang chạy ở xa lộ cao tốc này được không!

Còn chưa nói cô ta căn bản là không nhìn thấy phía sau có xe đấy!

Chủ Thần tất nhiên là đem xe của Ngải Linh Linh và Lâm Văn Hàn từ trong không gian ném tới phía trước Tịch Anh, vậy nên dĩ nhiên sẽ tiến hành sửa chữa một chút đối với ký ức của hai người họ.

"Lam Thấm, tôi thật không biết tâm tư của cô đã ác độc đến tình trạng này, hiển nhiên muốn khiến tôi và Lâm ca xảy ra tai nạn xe cộ sao?" Ngải Linh Linh nghiến răng nghiến lợi nói.

Tịch Anh giống như vừa nghe được một thứ gì đó rất buồn cười, kéo nhẹ khóe miệng, "Ngải Linh Linh, cô cũng không khỏi quá đề cao mình đi, sao không nhìn lại thân phận của mình, nếu tôi muốn gϊếŧ các người, hà tất phải bồi cả mạng sống bản thân sao?"

Ngải Linh Linh nghe xong, mặc dù không muốn thừa nhận, nhưng trong lòng vẫn cảm thấy cô nói rất đúng.

Nhưng cho dù là thế, cô ta cũng không khả năng ngoài mặt đồng ý với thuyết pháp của Tịch Anh.

"Toàn bộ Nam thị, người nào mà không biết người nào mà không hiểu Lam Thấm cô yêu Lâm ca đến chết đi sống lại, vì muốn lấy được Lâm ca, chuyện gì mà cô làm không được?" Ngải Linh Linh nói năng hùng hồn đầy lý lẽ.

"Ha?" Tịch Anh nghe vậy khiêu mi, tràn đầy hứng thú nhìn chằm chằm Ngải Linh Linh nói: "Cô là nói, toàn bộ người Nam thị đều biết?"

Ngải Linh Linh cao ngạo ngóc đầu lên, tựa như vừa đấu thắng gà trống, "Hừ, cô cho rằng điểm này của cô mọi người đều không biết sao? Mọi người đều biết cô yêu Lâm ca, Lâm ca lại yêu tôi! Không những vậy còn vì tôi mà cam tâm tình nguyện từ bỏ thân phận Thiếu Gia Lâm gia!"

***