Chương 2

Người dẫn chương trình đang không ngừng giới thiệu cỗ cơ giáp có màu trắng tinh kia.

“Cỗ cơ giáp có màu trắng từ trên xuống dưới này chính là một trong những nhân vật chính hôm nay của chúng ta! Nó là một con người máy chiến đấu cấp cao đã được cải thiện…”

Triều Hi điều khiển cơ thể cơ giáp hạ thấp xuống, đứng tấn. Người máy chiến đấu cũng nhấc chân lên tiến về trước một bước.

Hai cỗ cơ giáp đã bật chế độ chuẩn bị chiến đấu.

[Ông Đây Đứng Đầu Thiên Hạ] không động đậy, Triều Hi đợi được vài giây thì cảm thấy khó hiểu.

Một giây sau cỗ cơ giáp cồng kềnh, nặng nề ấy nghiêng người tấn công con người máy chiến đấu đối diện.

Lúc không đoán ra chiến thuật của đối phương thì đừng nên nghĩ quá nhiều.

“A! Họ động đậy rồi! —— Chúng ta có thể thấy cuộc thi đã bắt đầu rồi, “Dao Gϊếŧ Heo” đã chọn kiên trì tiến lên trước!”

“—— Chẳng lẽ anh ấy còn muốn dùng chiêu thức cũ để đối phó với một con người máy chiến đấu sao?”

Người dẫn chương trình lên tiếng giải thích, giọng điệu nghe có vẻ hơi kỳ lạ.

Khán giả dưới sân khấu sững sờ, bị cách giải thích quái lạ của người dẫn chương trình chọc bật cười thành tiếng.

“Tôi đã nói mà, tên này chỉ có thể dựa vào thủ đoạn để thắng thôi, chứ với cỗ cơ giáp chó má đó thì mang đi đào mỏ còn nghe được!”

“Haiz, anh có đặt cược vào trận đấu này chưa?”

“Sắp ngược gà rồi*, sướиɠ quá đi.”

(*) Nguyên văn “虐菜”: là tiếng lóng chỉ việc đánh người chơi có cấp bậc, trình độ thấp hơn mình.

“Anh đang hỏi thừa sao? Đây là ván đấu cho không tiền đấy! Tôi còn đang đợi nó bị đánh tan tác đây này!”

Người dẫn chương trình vẫn tiếp tục giải thích.

“Quả nhiên “Ông Đây Đứng Đầu Thiên Hạ” có kinh nghiệm rất phong phú, trong nháy mắt nó đã phản ứng lại kịp, nó…”

“…?” Người dẫn chương trình đột nhiên khựng lại.

“Chuyện gì vậy? ?”

“?”

Một giây ngay sau khi [Dao Gϊếŧ Heo] hành động thì [Ông Đây Đứng Đầu Thiên Hạ] cũng đã động đậy.

Nhưng nó không phải nghênh chiến địch mà là...

Chạy ư? !

“Không ngờ nó lại lựa chọn… Rút lui sao!? Nó định sử dụng chiến thuật kéo dài sao? Hành động này khác hoàn toàn với tác phong trước giờ của nó!” Người dẫn chương trình mất một lúc để bình tĩnh lại rồi mới có thể tiếp tục bình luận tiếp được: “Nhưng phong cách của “Dao Gϊếŧ Heo” cũng khác với lúc trước nữa…”

Người máy chiến đấu này có mã số bắt đầu bằng chữ C.

Mà người máy bắt đầu bằng chữ C là người máy hạn chế sản xuất của liên minh.

Còn con người máy mà Triều Hi đang đối mặt đã được cải tạo rất nhiều lần. Bên trong hệ thống của nó đã được thiết lập rất nhiều lập trình, không phải chỉ có chức năng tấn công thôi.

Cứ đi đi lại lại như thế Triều Hi đã phát hiện ra vấn đề.

Đối phương hoàn toàn không hề có ý đánh trả—— Nó đang tiêu hao sức lực của cô!

Triều Hi suy nghĩ một lúc, cô nghi ngờ tên người máy này đã bật chế độ nhạy bén tối đa, dự định sẽ khiến cô tiêu hao hết sức lực rồi cuối cùng chỉ cần dùng một đòn là có thể chiến thắng.

Chiêu này hình như rất quen thì phải?

Khóe miệng Triều Hi cong lên. Lúc này chân của cổ cơ giáp cồng kềnh kia cứ như có gió, bỗng nhiên động tác trở nên linh hoạt hơn, có cảm giác như người và máy đã hợp nhất với nhau vậy.

Nhưng rõ ràng con người máy chiến đấu bật chế độ nhạy bén đã phản ứng nhanh hơn, dễ dàng tránh được sự tấn công liên tục của đối phương.

Còn có thể nhích thời gian để chạy trốn nữa.

Từng quyền của [Dao Gϊếŧ Heo] đấm vào không khí, hơn nữa lại còn né tránh thất bại, khiến khán giả không ngừng reo hò.

“Đánh hay lắm, đánh chết tên hèn hạ đó đi!” Khán giả hét lên.

“Thiên Thiên anh là giỏi nhất! Xử tên đó đi!”

Khoan hãy nhắc đến việc trong mắt mọi người những thủ đoạn để giành được thắng lợi trong những lần thi trước đều là đầu cơ trục lợi, chỉ riêng việc sử dụng cùng một cách đánh ở các trận đấu trước thêm vào đó là lối chơi thích đánh úp như thế thì sớm đã khiến những người yêu thích đấu võ tức giận rồi.

Mỗi lần đấu với Dao Gϊếŧ Heo thì cứ như dùng một đòn đánh thật mạnh để đánh vào một cây bông gòn mềm mại vậy, người chịu thiệt thời chỉ có bản thân mình mà thôi.

Một sàn đấu võ vốn không có hạn chế gì nhưng nay lại vì Dao Gϊếŧ Heo mà có thêm vài giọng nói lên án: Võ đài là nơi sử dụng dao súng thật sự chứ không phải là nơi để giở những trò sau lưng như thế!

[Cảnh cáo, năng lượng của “Dũng Sĩ Ong Bự” đã giảm đến mức mười lăm phần trăm, xin đừng thực hiện những động tác nguy hiểm cao, nếu không tự chịu hậu quả.]

Giọng nói máy móc lạnh lẽo vang lên trong buồng lái, màn hình điều khiển đột nhiên nhảy ra những dấu chấm than màu đỏ, nhấp nháy liên tục.

Nhưng ngay vào lúc này, hệ thống lại tự ý sử dụng hai phần trăm năng lượng, tính toán ra rồi nói: “Tỷ lệ thành công khi không sử dụng động tác nguy hiểm cao là không phần trăm.”