"Nha Nha, lại đang xem ông chủ Tiểu Tạ livestream hả?"
"Còn chưa bắt đầu, weibo nói 12 rưỡi, tớ chờ trước." Từ Nha Nha là sinh viên năm 2 của đại học Nam Sơn, từ khi tình cờ thấy livestream dạy nấu cá kho của khách sạn Đại Hoang, cô cũng thử làm một lần, sau khi nhận được lời khen đẳng cấp cao nhất của bạn trai kén ăn, cô liền trở thành người xem trung thành của ông chủ Tiểu Tạ.
Mặc dù thời gian ông chủ Tiểu Tạ livestream làm món ăn rất ít, cũng không thích nói giống những streamer khác, nhưng nội dung livestream lại rất thú vị.
"Tớ cũng xem một chút." Bạn cùng phòng kéo ghế tới, ngồi xuống bên cạnh Từ Nha Nha, "Lần trước túi đựng tiền thủ công hắn làm rất đáng yêu, muốn có một anh bạn trai khéo tay như vậy quá."
Từ Nha Nha nửa trêu nói: "Mặc dù tớ thích ông chủ Tiểu Tạ thật, nhưng căn cứ vào định luật, không nên có bất kì ảo tưởng gì với dáng vẻ của streamer không lộ mặt."
"Xùy, đẹp trong lòng người ta mà." Bạn cùng phòng xem thường: "Hơn nữa, vóc người ông chủ Tiểu Tạ bày ra đó rồi, có xấu xí đi nữa cũng không xấu lắm."
Hai người đang nói chuyện, màn hình đen nhánh đột nhiên sáng lên, trong hình xuất hiện một bãi đất vàng.
"Hử? Hôm nay muốn làm gì vậy?" Bạn cùng phòng tò mò hỏi.
Sau đó trong loa truyền đến tiếng của streamer: "Chào mọi người, hôm nay chủ đề livestream là chế tạo ngói xanh. Thật ra thì nhà ngói xanh đã có lịch sử hơn mấy ngàn năm, nhưng bây giờ xây nhà đều rất ít dùng đến ngói xanh, loại kỹ thuật này đã dần dần thất truyền..."
"Ơ? Sao tớ nhớ lần trước là giọng nữ mà, đổi streamer hay cậu vào sai phòng?"
Từ Nha Nha ngẩn người, "Không có... Ai đây?"
Không chỉ là bọn họ, khu bình luận cũng toàn dấu hỏi.
"Có phải streamer quên dùng máy đổi giọng không?"
"Ủa? Trước kia streamer dùng máy đổi giọng sao? Tui cứ nghĩ là giọng nữ không bảo vệ tốt chất giọng tự nhiên cơ, cảm giác bị lừa gạt."
"A, còn cho rằng là một streamer đứng đắn cơ, không nghĩ tới cũng chỉ để thu hút sự chú ý."
"Không dùng máy đổi giọng đâu, vẫn luôn là giọng của tôi mà." Giọng thiếu nữ quen thuộc vang lên lần nữa, câu sau lại trở về giọng nam trong trẻo, "Chỉ là muốn làm quen với mọi người lần nữa thôi."
Tiếng nói vừa dứt, một khuôn mặt đột nhiên phóng đại gần như lấp đầy cả màn hình.
"Hi, có bị tôi dọa sợ không?" Thiếu niên trong ống kính môi đỏ răng trắng, trong sáng tuấn tú, một đôi mắt hơi híp, khóe mắt nhẹ nhàng cong lên, đồng tử màu hổ phách vừa lớn vừa tròn, hiện ra mấy phần vô tội và ngây thơ.
"Ha ha, tôi phải lui về phía sau một chút, quá gần sẽ khiến tôi xấu xí." Ống kính quơ quơ, giống như đang điều chỉnh góc độ. Ngay sau đó, thiếu niên dần dần cách xa ống kính, lộ ra một bộ đồ liền màu xám trên người. Hắn cầm điện thoại, lúc này đang cúi đầu liếc nhìn, lại nghi hoặc ngẩng đầu: "Sao không ai nói gì thế? Tín hiệu có vấn đề?"
Theo câu hỏi của hắn, một khu bình luận chậm rãi trôi qua màn hình...
"Rốt cuộc tôi đã có tư cách lên diễn đàn trả lời mặc bao bố mà vẫn đẹp là như thế nào rồi..."
Bình luận biến mất ở bên trái màn hình, nhìn qua có vẻ rất cô đơn, mà ở sau lưng nó, thiên quân vạn mã đã xung phong tới.
"Đậu má!!!"
"Không xấu xí! Có phải mấy người hiểu sai hai chữ xấu xí không thế! Không xấu xí a a a a!!"
"Đừng mà, tay Nhĩ Khang! Ông chủ nhỏ thấy tôi run giọng!"
"Ballball anh trông như vừa rồi sao? Tui nghĩ giữa đôi môi chúng ta chỉ cách một cái màn hình thôi!"
"Đặt máy tính bên cạnh gương, đột nhiên thấy thấp kém. jpg "
"Thật sự là một người với streamer lúc trước sao? Không dám tin."
"Đổi người rồi à?"
...
Tạ Phỉ vốn vẫn chú ý vào khu bình luận, lúc này liên tục thấy mấy người đang chất vấn, hắn giương mắt về phía ống kính hỏi: "Nếu không tôi lại đội mũ và đeo khẩu trang lên, để mọi người kiểm tra nhé?"
"Không! Không cần! Tui không cho phép thịnh thế mỹ nhan của anh rời khỏi tầm mắt tui, một chốc, một lát, một phút, một giây, cũng không cho phép!"
"Mời một vài người chanh chua tự giác im miệng, tui mặc kệ là người hay quỷ hay là doge, xoay tròn nhảy lên tui mở to mắt, tui chỉ muốn nói yêu thương với streamer thôi!"
"Vì sao lại cảm thấy streamer có chút quen mắt nhỉ?"
"Trước mặt cô không phải có một người sao, khá giống với người em trai của chuyện nhà giàu đổi con sóng gió kia..."
Có dân mạng nhanh mắt so sánh streamer với ảnh của Tạ Phủ trên mạng, hoàn toàn xác định hai người là cùng một người, tin tức rất nhanh đã lan truyền ra, vì vậy mới có một màn "500 mã" ban đầu kia.
Không ít dân mạng ăn dưa nhà giàu nghe tiếng tới, "500 mã" cũng liên lạc với mấy người bạn vào livestream, cô ta thậm chí còn chưa kịp thấy rõ hình ảnh, liền tức giận gõ xuống tuyên ngôn phẫn nộ: "Lòng dạ đen tối không biết xấu hổ! Anh sẽ gặp báo ứng!"
Chữ to đỏ tươi chói mắt bay qua đôi mắt của streamer, cặp mắt kia trong sáng như lưu ly, như ngôi sao sáng nhất trên bầu trời đêm.
"500 mã" ngớ ngẩn, ngón cái vốn muốn tiếp tục gõ chữ dừng lại.
Thiếu niên trên màn hình cũng không tiếp tục nhìn khu bình luận nữa, mà đang dùng một cái cung cắt bùn, một mảnh bùn mỏng dày vừa phải bị cắt, dài chừng một cánh tay, chiều rộng nửa cánh tay. Thiếu niên cẩn thận nâng mảnh bùn lên, nhìn chằm chằm ống kính cười nói: "Phôi bùn rất dính, không dùng cuốc đào được, chỉ có thể dùng dây cung để cắt. Cái cung này là tự tôi làm, nhìn cũng không tệ lắm phải không?"
Hắn đi tới trước bệ bùn vuông vức, đặt ngang đống bùn đó lên trên: "Bước này tên là xếp bùn, cần đánh bùn lại, không thể để có kẽ hở, còn phải dùng ván đè bằng mặt ngoài."
Sau khi vỗ vỗ đập đập nửa ngày, thiếu niên lại nhặt một mành cỏ từ mặt đất bên cạnh lên, "Phải dùng cỏ ẩm ướt đắp lên đống bùn đã xếp, đề phòng bị nước xói mòn. Vừa rồi tôi chỉ biểu diễn cho mọi người xem xếp bùn thế nào, thực tế tôi đã sớm làm xong một ít rồi, bây giờ trực tiếp dạy mọi người làm phôi ngói đi."
Hắn đặt phôi bùn đã chuẩn bị trước lên khuôn ngói tự quay, tỉ mỉ giải thích: "Chỗ nối bùn phải dính, sau đó loại trừ bùn thừa, lau sạch phôi bùn rồi chà sáng mặt ngoài."
Thiếu niên vừa nói vừa chuyển động khuôn, tay hắn vừa trắng vừa thon dài, đặt nhẹ lên bùn lại có vẻ dịu dàng, khiến người ta có ảo tưởng được cái tay kia mơn trớn.
"500 mã" trong lúc vô tình đã tắt bình luận đi, chăm chú nhìn thiếu niên làm phôi ngói, tâm trạng vốn đang uất ức dần yên lòng lại, mặc cho thời gian trôi qua.
"Gần đến lúc tháo phôi rồi." Cũng không biết trải qua bao lâu, giọng nói của thiếu niên lại vang lên lần nữa: "Tiếp theo hơ khô phôi ngói, mang đi nung bảy ngày là được."
"500 mã" chợt thức tỉnh, cô ta ngạc nhiên trợn mắt nhìn một dải cầu vồng trôi qua khu bình luận — đến từ hai tay vô thức của cô ta, có thể nói là sấm sét giữa trời quang! Đáng sợ hơn là, nhìn thiếu niên đang tháo phôi trong ống kính, cô ta phát hiện mình không thể mắng ra thêm câu nào.
"500 mã" lảo đảo muốn ngã, sắc mặt tái nhợt tắt livestream, quay lại đăng nhập vào Weibo, rơi lệ nhắn tin cho Tạ Nghiêu: Xin lỗi anh, em dơ bẩn rồi...
Nhưng mà cô ta đi, vẫn còn đám đồng bọn ý chí kiên định hơn cô ta vẫn cố chấp canh giữ ở trận địa.
Tạ Phỉ đặt phôi ngói ở dưới đất, trích thời gian nhìn khu bình luận, phát hiện thỉnh thoảng sẽ xuất hiện mấy câu ô ngôn uế ngữ. Hắn nhíu mày một cái, nhưng cũng không rảnh xử lý, chỉ có thể làm như không thấy.
Bỗng nhiên, hắn nhìn thấy Ngân Túc ngậm điện thoại bay tới, hơn nữa rất thông minh dừng lại bên ngoài ống kính.
Hắn nói xin lỗi với mọi người, lau sạch tay đi qua xem một chút, hóa ra là Úc Ly cho hắn một quản phòng.
Buổi sáng trước khi Tạ Phỉ livestream đã gọi điện thoại cho Úc Ly, đối phương chỉ nói "Biết rồi" liền vội vã cắt đứt, hiển nhiên có chuyện bận rộn. Lúc ấy hắn rất mất mát, không nghĩ tới Úc Ly vẫn đến xem hắn livestream.
Tạ Phỉ quay lại ống kính, cầm điện thoại lên làm việc, trong phòng livestream lập tức có thêm một quản phòng.
Úc Ly vừa lên đã được đếm số liên tục, các bạn mạng vỗ tay tỏ vẻ khoái trá, bọn họ đã sớm không muốn nhẫn nại đám xấu xa không giải thích được kia rồi, cố tình streamer lại không để ý. Ban đầu còn có người gây gổ với đám đó, khiến khu bình luận chướng khí mù mịt, mọi người phát hiện làm như vậy là đang đuổi khách thay hoạt náo viên, vì vậy im miệng một lòng báo cáo. Nhưng đám người kia như kéo cả đàn đến, tố cáo thế nào cũng không xong, hôm nay may mà có quản phòng uy vũ, mới làm cho bầu không khí của khu bình luận thay hình đổi dạng.
Có bạn trên mạng nửa trêu hỏi: "Streamer biết [Cậu là heo sao] à, sao lại để y làm quản phòng, vừa rồi tui mới cho cậu một bom nước sâu, chẳng lẽ không có tư cách sao?"
Vì vậy, đám bạn mạng bi thảm đòi cấm chức quản phòng.
Mà quản phòng lại giống như muốn chứng minh cái gì, liền đập 20 bom nước sâu, trấn trụ hết tất cả âm thanh nghi ngờ trong livestream.
Có điều Tạ Phỉ cũng không chú ý tới, hắn đang tìm một cây kim sắt vạch ra ba dấu bên ngoài phôi ngói, "Tôi không định khắc thú may mắn gì lên miếng ngói này cả, trực tiếp phơi khô là được, chờ phôi ngói khô thì vỗ nhẹ một cái, là có thể chia thành ba phôi ngói theo vết khắc này. Có điều còn phải dùng vải chụp chống nước, nếu không bị dính nước mưa sẽ lại nhão thành một bãi bùn, tôi..."
Tầm mắt của hắn trong lúc vô tình quét qua điện thoại, liền thấy được thông báo hoạt hình của 20 ngư lôi nước sâu.
"Cám ơn ca..." Tạ Phỉ nuốt nước miếng một cái, nói theo bản năng.
"Oa, 20 nước sâu là có thể khiến streamer gọi anh, vậy nếu tôi cho thêm 10 cái có thể khiến streamer gọi chồng không?"
Chồng là không thể gọi rồi, nhưng vẫn phải cấm chat.
[Cậu là heo sao] sử dụng quyền lợi của mình, lại nện xuống 100 bom nước sâu, dùng số tiền hai trăm ngàn, khiến khu bình luận nhốn nháo kịp thời thay đổi thành "chấn động mẹ tôi, ba tôi, cả nhà tôi".
Dĩ nhiên, sẽ luôn có một vài âm thanh bất đồng.
"Có lầm hay không, đùa giỡn streamer một chút mà cũng cấm? Quản phòng không khỏi quá lạm dụng chức quyền!"
Cấm chat x2.
Cùng ngày, livestream của khách sạn Đại Hoang cấm chat vô số người vô tội, tội danh phức tạp không đồng nhất, bất chấp lý lẽ. Mà trong diễn đàn liên quan của trạm AC, thì để lại một cái nóc cao ốc liên quan tới bá đạo thổ hào.
Bạn mạng của trạm AC liên kết với Weibo, bạn mạng Weibo lại liên kết với các diễn đàn lớn, bỗng chốc các trang mạng đều có người thảo luận về buổi livestream này, cũng đồng thời đang nghị luận về Tạ Phỉ.
Dư luận vốn đang nghiêng về Tạ Nghiêu hoàn toàn xoay ngược lại, không chỉ bởi vì những chứng cứ kia của @Perceptor 2.0, cũng bởi vì bọn họ phát hiện streamer Tạ Phỉ hoàn toàn khác với Tạ Phỉ trên mạng và trong miệng hai vợ chồng nhà họ Tạ.
Có bạn mạng tìm ra được livestream trước kia của Tạ Phỉ, phát hiện hắn không chỉ biết nấu cơm, còn giỏi làm thủ công, hơn nữa mặt kiến thức cũng rất rộng. Hắn biết rất nhiều loại thực vật, kể chuyện lịch sử rất hay, thậm chí còn hiểu các loại bí quyết nhỏ.
Không ít bạn mạng rối rít tìm được Weibo của khách sạn Đại Hoang mà nhắn lại, "Ông chủ nhỏ, còn cái gì mà cậu không biét làm không?"
Một đứa bé ngoan không gì là không đẹp, lại bị bêu xấu thành côn đồ không học vấn không nghề nghiệp, đúng là khiến người ta không nhìn nổi! Một ít người ăn dưa cũng có lòng nghi ngờ, nếu Tạ Phỉ đã bình phục tại sao không trở về Tạ gia nghỉ ngơi cho khỏe, mà lại đến thôn nhỏ cách Hoài An mấy ngàn dặm để kinh doanh một khách sạn, mỗi ngày còn phải làm việc nặng như vậy?
Có người nói, ở trong mắt mấy người có vẻ rất vất vả, nhưng người có tiền trở về làm ruộng hưởng thụ sự thoải mái, người ta vui ở chỗ đó.
Nhưng bởi vì video livestream đã hoàn toàn được phát ra, một vài khách trọ từng đến khách sạn Đại Hoang cũng biết đến tin này, rối rít gia nhập thảo luận.
Dương Đóa Đóa chính là một thành viên trong đó, cô lặng lẽ lười biếng trong giờ làm việc, cảm xúc mạnh mẽ mở lời vì Tạ Phỉ.
"Tháng 9 tôi có đến thôn Tịch Ninh du lịch, khi đó khách sạn còn rất tồi tàn, trên tường hàng rào tre còn có một cái lỗ, căn bản không tốt như trong video. Hơn nữa lúc ấy ông chủ nhỏ toàn mặc đồ giá rẻ, trông gầy hơn trong video... Không đúng, hẳn gọi như que củi, sắc mặt cũng không khỏe khoắn như bây giờ, mặc dù ngũ quan vẫn rõ, nhưng luôn có vẻ dinh dưỡng không đầy đủ. Hôm nay tôi mới được ăn dưa, hóa ra hắn lại là con nhà giàu, còn sống thực vật mấy tháng liền, khó trách... Tóm lại là tôi không cảm giác được hưởng thụ mà mấy người nói, ngược lại cảm thấy hắn giống như là vì kiếm sống."
Tháng 9...
Chắc Tạ Phỉ còn chưa tỉnh lại được bao lâu, đã chạy đi mở khách sạn.
Nhìn miêu tả, nơi nào giống như đi hưởng lạc, ngược lại giống như bị trục xuất.
Các bạn mạng rơi lệ tại chỗ, quá thảm, quá khó khăn!
Nhưng lúc ông chủ nhỏ livestream chưa bao giờ bán thảm, trong mắt chỉ thấy được nụ cười!
Một người đáng thương như ánh mặt trời thế này, làm sao có thể biết đánh người? Huống chi đánh người chỉ là lời của một bên, chứng cứ đưa ra cũng chỉ là giấy nhập viện của Tạ Nghiêu — cho dù là vợ chồng nhà họ Tạ nói ra cũng không thể tin được, chữ tín của bọn họ đã sớm phá sản!
Nhưng mà trong đám dân mạng vĩnh viễn không thiếu người tỉnh táo, bọn họ chỉ ra Tạ Phỉ và @Perceptor 2.0 là bạn học, hai bên phối hợp không chê vào đâu được, nói không chừng chính là dự mưu đã lâu thì sao, thậm chí sổ hộ khẩu @Perceptor đăng lên lúc trước, cũng có thể là Tạ Phỉ bí mật đưa cho.
Nhưng các bạn trên mạng nhao nhao bày tỏ nếu thật sự là Tạ Phỉ báo thù cũng dễ hiểu, cướp thân phận của mình 17 năm, hôm nay còn muốn cướp cha mẹ mình, đổi thành ai mà không hận? Hơn nữa @Perceptor nói có chỗ nào không phải sự thật, có bản lĩnh làm thì đừng sợ hãi bị nói chứ!
Dân mạng đã bị che mắt hoàn toàn tin chắc Tạ Phỉ chính là đóa sen trắng, mặc dù có một chút xíu tỳ vết, cũng là bị phù sa vô tình nhuộm phải!
Như vậy đã dẫn đến ảnh hưởng trực tiếp, chính là một tuần sau đó khách sạn Đại Hoang bị đặt sạch phòng, hoàn mỹ thực hiện tiên đoán trước kia của vị khách nào đó.
Chờ Tạ Phỉ rửa bát xong lại kiểm tra dư luận trên mạng, thuận tay mở app xem có khách mới nào "bỗng trọc" hay không.
(*) Bỗng nhiên trọc: Từ ngữ mạng, ý chỉ việc xảy ra quá đột nhiên. Kiểu như đột nhiên phát hiện tóc mình chả còn mấy.
Làm ăn khấm khá dĩ nhiên hắn rất vui vẻ, có điều tối nay có thêm bảy vị khách, hắn còn chưa chuẩn bị xong xuôi!
Tạ Phỉ không dám lãng phí thời gian nữa, vội vã thay quần áo chuẩn bị đi chợ.
Vừa ra khỏi cửa, hắn chỉ thấy Úc Ly và Lục Hi Bình kéo vali đi từ cửa sau vào, vì vậy dừng ở tại chỗ.
"Đi đâu đấy?" Úc Ly hỏi.
Đối mặt với kim chủ bá đạo, thái độ Tạ Phỉ dễ bảo mà khai báo hành trình, lại nghe Úc Ly nói: "Sắp xếp cho Lục Hi Bình một gian phòng, khoảng thời gian này anh ta đều phải ở đây."
Tạ Phỉ có chút bất ngờ, suy nghĩ một chút nói: "Nhưng bây giờ không có phòng thích hợp, ngay cả mấy phòng khách ở đình viện cũng có người đặt rồi, nếu không tạm thời ở dưới tầng của chúng ta, không phải tầng một còn phòng trống sao?"
Úc Ly lập tức lộ ra vẻ không tình nguyện.
Tạ Phỉ khuyên giải: "Chỉ cần ở một tuần, một tuần sau tôi có thể sắp xếp được phòng khác."
Úc Ly liếc Lục Hi Bình một cái, không tình nguyện mà đồng ý.
"Cảm ơn, cậu bạn nhỏ." Lục Hi Bình nhếch môi cười một tiếng, "Nhờ ơn cậu."
Người nào nhìn thấy nụ cười lúc này của Lục Hi Bình, đều có thể cảm giác được anh ta không vui.
Tạ Phỉ chỉ biết là Lục Hi Bình và Ngu Cẩm Thành có quan hệ mập mờ, nhưng không biết chi tiết trong đó, trong lòng hắn vừa lễ phép lại đồng tình một giây, đang muốn tiến lên giúp Lục Hi Bình xách hành lý, ai ngờ lại có một bàn tay đưa ngang chặn hắn lại.
Úc Ly nhàn nhạt mở miệng: "Đừng đυ.ng vào, trong rương là hài cốt."
- --
Editor: Hic, thú thực là tôi rất dốt với mấy ngôn ngữ mạng của TQ. Nên có sai sót chỗ nào mọi người cũng thông cảm cho tôi với, tôi toàn chém theo ý hiểu thôi (Khóc ngàn dòng sông)