“Anh không nghe thấy em gọi sao?” Jaejoong có điểm uỷ khuất, trời lạnh như vậy, mình một mình ở ngoài đợi Yunho, vậy mà…
Yunho tiếp nhận ô trên tay Jejoong, cười cười. “Thực xin lỗi ~~ Anh thất thần ~~” Ôm thắt lưng Jaejoong, khẩu khí có điểm làm nũng, hôn lên mặt cậu.
Jaejoong tuy rằng vẫn có điểm oán giận nhưng trong giọng nói vẫn không giấu được sự quan tâm với Yunho. “Hừ! Anh ăn cơm chưa?”
“Anh ăn rồi, lão bà đại nhân ~”
“Chỉ biết ba hoa!” Jaejoong cấu thắt lưng Yunho, bật cười.
Có thể vào ban đêm rét lạnh được ở bên người mình âu yếm, thực sự rất hạnh phúc!
Sáng sớm, còn nằm trong chăn ấm áp, Jaejoong nghe thấy Yunho nói hôm nay nghỉ làm, liền lập tức nhảy dựng lên nói muốn làm bữa sáng tình yêu cho Yunho.
Gần đây Jaejoong rất buồn chán, công việc ở nhà hàng đã xin nghỉ vì công ty giải trí bên kia gửi thông báo nói chuẩn bị.
Yunho rửa mặt, nhìn Jaejoong hỏi: “Jaejoong, em khi nào thì đi huấn luyện a?”
Jaejoong mải làm salad hoa quả, đắm chìm trong tư tưởng của mình, khoé miệng không giấu được ý cười, lời nói của Yunho cũng không hề nghe thấy.
Yunho cảm thấy kỳ quái, tiến đến gần Jaejoong, ôm lấy thắt lưng tinh tế của cậu. “Jaejoong, sao không trả lời anh? Chẳng lẽ trả thù hôm qua sao?”
“A? Huh? Anh hỏi em cái gì?” Jaejoong phản ứng lại, quay đầu nhìn Yunho, cũng không biết Yunho vừa nói gì.
“Ôi… Jaejoong hiện tại cũng không nghe lời anh nói…” Yunho bĩu môi, oán giận nói.
“A ~~~ Thực xin lỗi! Em mải nghĩ chuẩn bị tốt bữa sáng cho anh a ~~~” Jaejoong vội vàng nói, xoay người, hôn lên môi Yunho. Yunho ngay lập tức ôm lấy thắt lưng Jaejoong, cướp lấy quyền chủ đạo.
Trong miệng Jaejoong có hương vị sữa, còn có mùi anh đào, Yunho trầm mê trong hương vị ngọt ngào này, càng thêm ôm sát Jaejoong, nâng cao đầu cậu, liều mạng đoạt lấy.
“A! Sáng sớm ra… Tao cái gì cũng chưa nhìn thấy ~~~~” Yoochun đi ra khỏi phòng, đánh ngáp, định vào bếp xem Jaejoong làm cái gì, kết quả liền thấy hình ảnh như vậy, vội vàng che mắt chạy ra.
“A…” Jaejoong thẹn thùng vội vàng đẩy Yunho ra, xấu hổ xoay người tiếp tục làm bữa sáng.
Jung Yunho bên này thật sự có ý muốn đập chết Yoochun, thật vất vả Jaejoong mới chủ động một lần, lại bị tên kia làm hỏng! Yunho không cam lòng, nài nỉ Jaejoong.
“Jaejoong, Yoochun đi rồi,chúng ta tiếp tục đi ~~”
“Anh nói cái gì vậy!” Jaejoong dùng khuỷu tay đẩy ngực Yunho, mặt hồng hết lên.
“Hừ…” Rầu rĩ hừ một tiếng, Park Yoochun, mày chết chắc rồi!
“Anh vừa hỏi em cái gì sao?” Jaejoong cười vui vẻ, Yunnie của mình tức giận cũng thật sự là đáng yêu ~
“A! Anh hỏi em khi nào đi huấn luyện.”
“Tuần sau, bọn họ bảo em chuyển đến ở trong ký túc xá.” Yunho nghe xong, uống nước rồi tự hỏi. “Vậy em muốn ở ký túc xá?”
“Anh muốn em đến ký túc xá sao?” Jaejoong lại gần, ôm hông Yunho.
Yunho điểm nhẹ lên mũi Jaejoong, trả lời cậu. “Anh cảm thấy tốt nhất là nên đi, ở kia càng tiện cho việc huấn luyện.”
Jaejoong thè lưỡi. “Vậy anh là có ý đuổi em đi sao?”
“Đương nhiên không phải, bảo bối, đó là anh đề nghị.” Yunho hôn lên mặt Jaejoong một cái rồi chạy đi.
Muốn cho em đi ở ký túc xá là để anh gây dựng sự nghiệp thật tốt, anh sợ nếu Jaejoong ở nhà một mình sẽ rất cô đơn, ít nhất ở ký túc xá còn có người làm bạn.
“Jung Yunho, mày không cần uy hϊếp tao, tao tự động rời khỏi, OK?” Lúc Yunho đang định chộp Yoochun lại giáo huấn thì Yoochun ôm Su Su, mặc áo khoác, đội mũ, chuẩn bị ra ngoài.
“Hừ! Coi như mày thức thời, đi nhanh đi ~”
Nhìn Yunho vui vẻ cười to, Yoochun cảm thấy vô cùng thất vọng, mình làm bạn Yunho đã bao nhiêu năm, hiện tại cư nhiên vì lão bà mà vứt bằng hữu sang một bên…
Phòng bếp truyền đến tiếng bước chân vội vàng, Jaejoong chạy đến bên người Yoochun. “Yoochun, cậu chưa ăn sáng, cầm cái này ăn trên đường đi.”
Jaejoong đưa cho Yoochun hai cái sandwich, lại nhỏ giọng nói với gã. “Tính Yunho là như vậy, cậu không cần để ý ~
Sandwichtrong có trứng rán nha ~ nhớ phải ăn đó!”
Yoochun cảm kích tiếp nhận gói to từ tay Jaejoong, liếc mắt nhìn Yunho một cái. Jung Yunho! Mày có lão bà mà quên bạn, nhưng mà cậu ấy lại đưa tao đồ ăn! Nói cảm ơn Jaejoong, ôm lấy Su Su ra ngoài.
“Jaejoong! Sao em phải chuẩn bị bữa sáng hộ Yoochun?” Yunho ghen tị nhìn sandwich trong tay Yoochun, Jaejoong nhà chúng ta tâm địa rất thiện lương!
Jaejoong buồn cười nhìn Yunho, vỗ bả vai hắn, đi vào phòng bếp. “Em lấy cho anh nhiều hơn! Mau tới ăn đi ~”