Chương 4: Giả vờ?

“Không cần... Anh, anh làm gì vậy?!” Hạ Giản Từ dùng sức đẩy Hạ Dư Châu ra, “Không cần, cầu xin anh, đừng làm như vậy.”

“Vì cái gì...... Vì cái gì lại làm như vậy......” Trong giọng nói của thiếu niên mang theo tiếng nức nở mơ hồ, mềm mại vô lực nhưng lại chọc người thương tiếc.

Hạ Giản Từ ra sức đẩy anh ra, cắn môi anh đến bật máu mà anh vẫn ngang bướng không chịu buông, thậm chí còn ôm cậu chặt hơn trước. Cậu ấm ức bật khóc to hơn, lúc này anh trai mới chịu dừng lại. Hơi thở gấp gáp của Hạ Giản Từ dần dần dịu đi, nhưng cậu vẫn nghiến răng và nước mắt không ngừng tuôn rơi.

Hạ Dư Châu hôn lên những giọt nước mắt của cậu, không ai biết lúc này hắn hài lòng đến mức nào, nỗi ám ảnh bao năm đã trở thành sự thật, cho dù Hạ Giản Từ có cắt đứt với hắn, hắn cũng sẽ không hối hận về những gì mình đã làm ngày hôm nay.

“Em không muốn vĩnh viễn ở bên anh sao?”

Bao nhớ nhung mong chờ bị kìm nén trong lòng bao lâu nay của Hạ Dư Châu lập tức sôi sục, máu huyết sôi trào.

Đầu óc Hạ Giản Từ trống rỗng, sương mù dày đặc mù mịt, toàn thân phiêu theo thủy triều dâng cao, lông tơ trên da dựng đứng, không ngừng run rẩy, ngón tay vô thức siết chặt ga trải giường.

Bị anh trai ôm chặt, siết mạnh đến nỗi cậu không thể cử động, chỉ có thể nằm im để anh trai muốn làm gì thì làm.

Ôm ấp một hồi rốt cuộc anh trai cũng buông cậu ra, cơ thể mềm nhũn của cậu yếu ớt rơi vào vòng tay của Hạ Dư Châu, hơi thở dài, ngắn, hỗn loạn và nặng nề, thỉnh thoảng phát ra vài từ. Trong mắt Hạ Dư Châu lóe lên một tia sáng kỳ lạ, hắn quét qua đống hỗn độn trên mặt đất, ôm Hạ Giản Từ vào lòng và ngồi trên giường.

Hạ Giản Từ xấu hổ quay đầu đi, không dám nhìn Hạ Dư Châu.

Cậu và hắn tuy không phải anh em ruột nhưng mới biết tin được mấy ngày, tâm lý vẫn chưa điều chỉnh chút nào, tối nay làm chuyện như vậy với anh trai, đối với Hạ Giản Từ vẫn là quá sức chịu đựng.

"Sao anh em lại thơm nhau? Không phải cái này chỉ có mấy người yêu nhau mới làm sao?"

Hạ Giản Từ sau khi bình tâm lại liền ngây ngô thắc mắc.

"Hai anh em tình cảm thâm tình, cũng đều có thể ôm nhau và thơm má nhau bình thường. Bên nước ngoài cũng như vậy, em không biết sao?"

"À... Em có biết."

Hạ Giản Từ không muốn anh trai khinh thường mình ngu dốt nên hắn nói gì cũng đều đồng tình.

Nhưng cậu cảm nhận được Hạ Dư Châu đã thay đổi, hắn không còn là người anh trai hiền lành, dịu dàng và bao dung trong ấn tượng của Hạ Giản Từ nữa.

Trước đây tất cả chỉ là giả vờ thôi sao?