Chương 11

Chỉ còn 3 ngày là đến ngày cưới Tiểu An giống như nhồi trên đống lửa vậy. Bối rối lại pha chút hồi hộp, vui mừng monh chờ.

Lãnh Hàn đưa Tiểu An đi chụp ảnh cưới nhìn cái dáng vẻ hôi hộp, rối rắm, vui mừng của cô làm lòng anh rất vui mừng. Thực chất Lãnh Hàn chỉ muốn qua loa làm cái lễ cưới. Anb lười bận tâm. Màn cầu hôn lãng mạn anh còn ko làm. Tất cả cũng vì một chữ "lười" mà còn là vì anh ko biết nói cái gì nha. Tiểu An ngu ngốc cũng ko biết là gì.

Tiểu An đứng trước tủ trưng bày nhẫn cưới Lãnh Hàn sai người mang tới. Rất phân vân! Cái nào cũng óng ánh a. Quyết định nhìn chiếc nhẫn kim cương đơn giản ko quá cầu kỳ. Mặt nhẫn ko gắn hột "xoằn"*ta ngu chính tả nha* chỉ nạm kim cương bên ngoài, vòng nhẫn làm bằng vàng trắng. Tiểu An nhìn cái này là đẹp mắt nhất. Rất đẹp!

"Hàn. Cái này nha" cô kéo tay Lãnh Hàn chỉ vào cặp nhẫn đã quyêta định chọn.

"Ừ" Lãnh Hàn nhìn cặp nhẫn Tiểu An chọn cũng hài lòng. Cái này ko có mấy hột kim cương trồi lên trông rất bắt mắt. Đơn giản là tốt.

Lúc trước, Tiểu An chỉ cần ngồi đợi mẹ Lãnh chọn nhẫn nhưng là toàn mẹ Lãnh hay chọn mấy cái nhẫn có chút vướng víu. Phải mất rất nhiều thời hian mới chọn được nói đúng hơn là nửa ngày. Rất nhiều cặp nhẫn được đưa tới. Lãnh Hàn lại ko ưa thích mấy thể loại hột hột gì đó. Vướng víu. Lỡ như Tiểu An bị thương vì mấy cái hột đó cào vào mặt thì sao?. Anh là xót a!

Tiểu An ngồi bên cạnh có chút mệt mỏi nhìn mẹ Lãnh ngồi chọn đi chọn lại. Cô thấy thương mẹ Lãnh a. Phải đi lại như vậy. Quyết định đứng lên tự chọn

"Mẹ! Mau ngồi uống nước nha" Tiểu An được sự đồng ý của Lãnh Hàn liền kéo mẹ Lãnh lại ghế ngồi uống nước. Mệt mỏi cho mẹ rồi!

"Tiểu An thật ngoan nha" mẹ Lãnh cười roi rói vuốt đầu khen ngợi Tiểu An ko ngớt. Quả nhiên là con (dâu) gái bà nha. Rất ngoan.

Tiểu An được khen ngợi cười tít mắt tự hào về mình.

Lãnh Hàn ngồi bên cạnh nhấp ngụm trà nhàn nhã nhìn cảnh "Gà mẹ gà con" kia. Cưới cũng ko tệ.

Ngày hôm trước

Mẹ Lãnh sau khi nghe Lãnh Hàn nói làm đơn giản liển cáu gắt phản đối

"Ko được. Chuyện khác thì được chuyện lần này thì có chết cũng ko được"

"Đúng. Lần này ko được"

Đến cả ba Lãnh thường ngày im hơi lặng tiếng ko quản việc tên quỷ nhà mình cũng phản đối. Cái này quan trọng. Tiểu An ko được ủy khuất. Con Lãnh gia là vậy. Ko được che giấu.

"Như vậy đi" Lãnh Hàn nhìn Tiểu An ngồi một bên lắng nghe mọi chuyện, thở dài một hơi.

--------------------------------------------

Ngày trọng đại cuối cung cũng đến.

Tiểu An ngồi trong phòng trang điểm. Đây là cô sao? Thật khác. Váy cưới trắng bồng ôm lấy thân thể cô khoe lên sự nhọt ngào. Hai vai áo nhẹ nhàng buông xuống những đường ren mềm mãi. Thân váy lộng lấy xòe ra. Trên thân áo với nhiều họa tiết bắt mắt nổi lên. Mái tóc được thả dài. Tóc cô rất đẹp tự nhiên. Người làm tóc phải khen ngợi thật lòng, họ chỉ cần làm nhẹ mấy lọn tóc vào nếp là đẹp. Đuôi tóc tết nhẹ. Đội lên trên một vòng hoa mẫu đơn nhẹ nhàng.

Khuôn mặt Tiểu An đơn thuần. Lãnh Hàn sợ cô bị dụ ứng nên chỉ muốn cô trang điểm nhẹ nhàng ko cần nổi bật. Thực chất Tiểu An cũng ko cần qua cầu kì. Gương mặt trắng nõn thanh thuần chỉ cần trang điểm nhẹ là được. Chủ yếu nhấn mạnh điểm đẹp của đôi mắt thì đẹp suất sắc.

Lãnh Hàn một thân vest trắng lịch lãm bước vào phòng. Theo sau là Mạc Ân Vỹ và Thượng Lục Ân.

"Hàn" Tiểu An nghe tiếng bước chân liền quay đầu nhìn lại. Miệng cười đến tít mắt nhìn Lãnh Hàn anh tuấn bước đến.

"An An. Thật xinh đẹp" Lãnh Hàn nhìn cô ngỡ ngàng. Trong lòng một cô vui sướиɠ nổi lên. Nhịn ko được đặt xuống môi cô nụ hôn sâu.

Mạc Ân Vỹ cùng Thượng Lục Ân đứng đằng sau nhìn cảnh tượng "vợ chồng son" trước mắt có chút bất mãn. Cái này là khinh bọn họ ế sao?

"Chào hỏi một chút" Lãnh Hàn quay người nở nụ cười mãn nguyện nhìn Tiểu An nói "Đây là Mạc Ân Vỹ, Thượng Lục Ân là bạn anh" nói xong vỗ đầu cô một chút chỉ tay vào hai người banh chí cốt của mình

"Chào hai anh" Tiểu An lễ phép cúi gập người cười tươi nhìn Mạc Ân Vỹ và Thượng Lục Ân. Cô biết một người nha. Lần trước có gặp rồi, còn người kia là lần đâu tiên nhìn thấy.

"Bảo bối nhỏ cũng rất xinh đẹp" Mạc Ân Vỹ tiến tới nhìn rõ cô bé trước mắt đâng lễ phép chào hỏi

"Là Tiểu An sao. Lớn lên rất đẹp" Thượng Lục Ân cũng tiến tới vỗ vỗ đầu nhỏ Tiểu An

"Nha! Đừng vỗ đầu. Sẽ lùn đi nha" Tiểu An có chút bất mãn. Cô là lùn rồi đừng vỗ đầu. Ai cũng thích vỗ đầu như vậy.

Một câu nói của Tiểu An làm cả phòng rộn rã. Cô bé nhỏ đang bị ba thân ảnh to lớn liẻn tục trêu trọc đến đỏ mặt.

Lễ đường được tổ chức tại nhà thờ. Lúc đầu đã định ở ngoài trời nhưng ba người Lãnh gia lại đổi chỗ vì ngoài trời lạnh sợ Tiểu An bệnh liền dời vào nhac thờ. Khách mời rất đông toàn bộ đều là nhân vật có tiếng. Đám phóng viên liên tục viết những bài báo về hôn nhân Lãnh gia. Một tiệc cưới gây chú ý nhất từ trước tới giờ. Nhưng thắ mắc chính là gương măth của cô dâu, con dâu Lãnh gia. Đây là điều bí ẩn. Lãnh gia chỉ công bố đám cưới lại ko công bố cô dâu. Thật là!

Sau khi vị chủ tọa cử hành nghi lễ xong cảnh tượng mọi người trông ngóng nhất chính là vị chủ tịch băng lãnh sẽ hôn thế nào. Kì quái!

Được cho phép Lãnh Hàn liền vén tấm ren che trước mặt Tiểu An đặt xuống môi cô nụ hôn sâu. Nhịn ko được lại cúi xuống hôn thêm một lần nữa.

"Hưm" Tiểu An bị hết dưỡng khí liền dựa vào lôngc ngực rắn chắc của Lãnh Hàn. Một màn này làm cho tất cả mọi người trong lễ đường bất ngờ rồi lai cười ồ lên. Cô dâu làm bọn họ bất ngờ. Có thể làm chủ tịch Lãnh yêu thương như vậy. Là ao ước của mọi phụ nữ.

Nghi lễ kết thúc Lãnh Hàn giao phó cho mẹ Lãnh đưa Tiểu An về phòng. Đi cùng anh sẽ phải mệt mỏi giao tiếp

Chào hỏi xong Lãnh Hàn lập tức đi về phòng mình. Ngày cưới thì phải động phòng hoa chúc chứ

Tiểu An trong phòng vẫn măcb váy cưới ngồi chờ Lãnh Hàn trở lại. Mắt dù mệt mỏi cũng cố gắng mở to nhìn về phía cửa phong. Nhìn thấy Lãnh Hàn trở về trong lòng có chút hồi hộp bối rối. Hôm nay cô thực sự hạnh phúc. Rất vui mừng.

"An An! Bảo bối của anh" Lãnh Hàn trở về trực tiếp lao tới giường ôm Tiểu an vào l*иg ngực tham lam hít lấy hương thơm trên mái tóc cô

Tiểu An nghe anh gọi liền ôm lấy anh. Đầu nhỏ ghù chặt vào l*иg ngực. Hương thơm bạc hà dễ chịu thoáng qua bên mũi lại có một chút mùi rượu phát ra.

Anh thấy cô phản ứng lòng dao động, toàn thân lại rao rực muốn cô. Tay anh vòng đến khóa váy kéo xuống. Thân thể cô hiện lên trước mắt anh. Này thì anh ko chịu được rồi.

Tiểu An một thân nhỏ nhắn hiện ra, trên người chỉ còn áo ngực và qυầи иᏂỏ. Bất giác tay nhỏ che mắt Lãnh Hàn. Ko cho anh nhìn!

Lần trước kéo đồ cô xuống rồi sáng hôm sau cô lại cảm thấy đau chết người. Lần này ko được.

"Hàn. Đau lắm" cô vòng tay nhỏ ôm cổ anh nũng nịu nói nhỏ

-------------------------------------------- H ko mấy men😉

❤❤