Quyển 2 - Chương 57

Thời tiết tháng sáu hay thay đổi thất thường, bầu trời vừa mới trong xanh, trong chốc lát, mây đen bao phủ đen kịt khắp trời kéo theo trận mưa rào rơi xuống.

Tiểu nhị tựa đầu bên cạnh cửa sổ ở hàn mặc quán, trong thời gian chết tiệt không có việc gì làm, hắn liền lười biếng nhìn màn mưa bên ngoài phòng, thỉnh thoảng nhìn thấy mấy người xui xẻo bị mưa dội ướt đẫm, hắn lại tấm tắc miệng: “Thật cũng là quá đen đủi, đang yên ổn mà đi được nửa đường rồi, ai mà nghĩ trời sẽ mưa?” Chính cảm thán, liền thấy một người vội vàng chạy vào hàn mặc quán, hắn tưởng rằng đó là người qua đường chạy vào quán trú mưa, thế nhưng nhìn ở cự ly gần, thấy người nọ gập thanh dù lại lộ ra là một nữ nhân yểu điệu thục nữ .

Tiểu nhị không khỏi sửng sốt, khi nhìn nữ nhân kia đi đến gần, chưa đợi hắn lên tiếng tiếp đón, nữ nhân đã lạnh lùng nói: “Ta đến tìm chưởng quầy của các ngươi, nói rằng có cố nhân từ Thanh Nguyên cốc tới.”

Nữ nhân này đúng thật là Dao Cơ, theo như quy củ của Hãn Hải lâu, nếu không có tin tức truyền lại, không thể tùy ý đi đến địa điểm này. Chính vì thế khi chưởng quầy ở hàn mặc quán nhìn thấy nàng, sắc mặt liền lộ ra vẻ kinh ngạc: “Cô nương sao lại tới đây?”

Dao Cơ không thể không tới, nàng không có cách nào liên lạc với Diệp Trọng Lâu, vì vậy cách duy nhất chỉ có thông qua hàn mặc quán.

“Ta muốn gặp lâu chủ.”

Chưởng quầy cau mày khi nghe thấy nàng không xưng “Công tử”, mà là đem Diệp Trọng Lâu gọi là “Lâu chủ”, liền biết nàng có ý đồ gì khác, trong miệng lạnh nhạt nói: “Công tử là người mà cô muốn thì có thể gặp được à?.”

Dao Cơ cười cười: “Nếu ta trong tay, có Vấn Độc Kinh tàn thiên mà công tử muốn thì làm sao?”

Chưởng quầy nghe vậy, tức khắc sửng sốt kinh hoàng, Dao Cơ bị ánh mắt sắc bén của hắn nhìn chằm chằm, nét cười nhạt trên mặt càng thêm nhu hòa. Sau một lúc lâu lúc sau, chưởng quầy thở dài: “Thôi, ta sẽ giúp ngươi đưa tin đến lâu chủ, nhưng mà công tử có nguyện ý gặp ngươi hay không, ta đây không thể bảo đảm.”

Dao Cơ gật gật đầu, nàng không muốn nhiều lời nữa liền xoay người rời đi. Trở lại Bùi phủ, quả nhiên đúng như dự đoán, Bùi An lập tức phái người tới mời nàng qua đó. Khi tiến vào, Dao Cơ liền nói thẳng vào vấn đề: “Ta khẳng định Diệp Trọng Lâu sẽ đến gặp ta, Bùi quản gia xin yên tâm.”

Bùi An hừ lạnh một tiếng, trong lòng biết Dao Cơ tất nhiên có thể dự đoán được mình phái người theo dõi nàng, nàng lại không chút nào che đậy việc đi gặp người của Hãn Hải lâu, nhưng mà cũng ỷ vào công tử, hắn cũng không thể làm gì được nàng. Hắn lạnh lùng thốt: “Cô nương lại thoáng tính vậy sao, không sợ Bùi gia tìm hiểu ra manh mối, tìm được hang ổ của Hãn Hải lâu, đem bọn tặc tử kia tóm gọn một lưới?”

Dao Cơ thở dài: “Diệp Trọng Lâu lại không phải là tên ngốc, sao có thể ngoan ngoãn lưu tại nơi đó?” Cho nên nàng mới muốn lấy Vấn Độc Kinh tàn thiên tới khiến cho Diệp Trọng Lâu chú ý, đoán xem Diệp Trọng Lâu có nguyện ý dùng giải dược đổi lấy tàn thiên hay không.

Bùi An tự nhiên biết đạo lý này, nếu không hắn cũng sẽ không tùy ý để cho Dao Cơ ra khỏi phủ, Bùi Diễm trúng kịch độc gọi là ngọc lộ sương, thập phần quỷ dị, rất nhiều thần y được nuôi dưỡng trong Đô phủ trung cung đều bó tay không có biện pháp. Phải biết rằng Bùi gia lớn như vậy, đến nay trong phủ vẫn chưa có dược giải độc, e là chỉ có người hạ độc mới có thể giải.

Ngày đó Diệp Trọng Lâu rời khỏi sau, không bao lâu Bùi Diễm liền độc phát, thần trí vẫn luôn hôn mê. Độc trong thân thể hắn đang lan nhanh tốc độ chóng mặt, hiện giờ chỉ có thể dùng dược nỗ lực cầm cự, nếu không nhanh chóng giải độc, tánh mạng khó có thể duy trì.

Mà cách hắn bị đầu độc cũng thật sự là khó có thể tưởng tượng lại là âm độc tàn nhẫn. Phải biết rằng Bùi Diễm luôn luôn cẩn thận, mặc kệ là đồ ăn cho vào miệng hay là những đồ vật để gần người, đều cẩn thận kiểm tra kĩ. Chỉ là hắn phòng được người ngoài, lại không phòng được người chung chăn chung gối.

Biết được chân tướng, Dao Cơ mới hiểu được lúc trước Diệp Trọng Lâu vì sao lại giao cho nàng cái mệnh lệnh không rõ ràng ấy. Nàng từ nhỏ lớn lên ở Thanh Nguyên cốc, thân thể được nuôi dưỡng bởi các loại bí dược, không chỉ có cơ thể cực kỳ mẫn cảm, mà tâm mạch trung đều tràn ngập ngọc lộ sương. Nhưng mà độc tính sẽ không phát tác, trừ phi có người mang đến loại độc có thể kí©h thí©ɧ ngọc lộ sương, ngọc lộ sương độc tính liền sẽ phát tác lên, nó sẽ không làm tổn thương thân thể người mang, mà là thông qua việc hoan ái truyền cho những người khác.

Ngày đó, Dao Cơ ăn vào viên kia có thể kích phát ngọc lộ sương, lúc sau liền vì giải xuân độc cho Bùi Diễm, cùng hắn điên loan đảo phượng. Ngay khi đó, Bùi Diễm liền trúng ngọc lộ sương, chẳng qua độc tính vẫn luôn ẩn núp, rốt cuộc mấy ngày gần đây mới bắt đầu bùng phát.

Thử nghĩ trong thiên hạ ai có thể dự đoán được thủ đoạn hạ độc thâm tàn như vậy, Dao Cơ vẫn luôn đề phòng Diệp Trọng Lâu sẽ ra lệnh cho nàng xuống tay với Bùi Diễm, nào có dự đoán được, nàng cứu Bùi Diễm nhưng kỳ thật cũng chính là đang hại hắn.

Sau khi độc trên người Bùi Diễm bộc phát, trước tiên liền phân phó Bùi An, tuyệt đối không thể để Dao Cơ khó xử. Hắn đoán được nguyên nhân mình trúng độc chính là ở trên người Dao Cơ, lại không oán trách nàng. Mặc dù là hôn mê, cũng trước sau nhớ kỹ không thể làm Dao Cơ lo lắng.

Trái tim của nam nhân vừa nóng như lửa lại vừa ôn nhu như nước làm Dao Cơ vừa thẹn vừa hận. Nàng lập tức đem thân phận của mình nói thẳng ra, mọi chuyện để Bùi An tùy ý xử trí. Nhưng Bùi An là người rất trung thành, cho dù trong lòng có hận nàng, nhưng bởi vì mệnh lệnh của công tử, cũng không thể động mảy may động vào nàng, chỉ có thể bắt Thanh Lan, muốn tra khảo tin tức hữu dụng từ trong miệng Thanh Lan nhưng vẫn không thu hoạch được gì.

Bên này sương Dao Cơ không chịu ngồi chờ chết, Bùi Diễm đối tốt với nàng như vậy, nếu nàng không thể cứu lấy tính mạng của Bùi Diễm, còn không bằng chết đi cho rồi. Tính cách nàng vốn kiêu ngạo quật cường, tuy nhìn nàng ngây thơ nhu nhược, kỳ thật nàng thà làm cổ ngọc tan vỡ, chứ không chịu bị người ta điều khiển, quản chế ở trong Thanh Nguyên cốc, căn bản nàng đã ẩn nhẫn nhiều năm, sao có thể chịu đựng cả đời mình bị Diệp Trọng Lâu khống chế, không được tự do?

Dao Cơ vẫn luôn tỏ ra ngoan ngoãn vì mạng sống của nàng nằm trong tay kẻ nào đó, tuy nhiên nàng đã sớm âm thầm tìm mọi cách để chống lại Diệp Trọng Lâu.