Editor: Shmily
--------------------
"Bệnh thần kinh!"
Người phụ nữ kia nhịn không được mắng Hạ Thập Thất một câu, sau đó gọi nhân viên của quán ra trả tiền, liền lôi kéo thằng bé kia vội vàng rời đi.
Hạ Thập Thất hướng về phía bóng dáng hai người kia huýt sáo, sau đó lại đổi một cái tư thế ngồi hào phóng, tiếp tục hít mây nhả khói.
Đường Đậu Đậu bắt đầu nói nhảm: "Chị đã 18 tuổi rồi, sao đến cả một thằng nhóc bé tí kia cũng không tha vậy?"
"Mày thì biết cái gì." Hạ Thập Thất phun một ngụm khói về phía cô ấy, "Cái này gọi là chừa đường lui, không chừng về sau thằng nhóc đó phát đạt lại nhớ tới hồi nhỏ từng có một cuộc gặp mặt tình cờ như vậy, sau đó liền đi tìm chị thì sao."
Đường Đậu Đậu uống thêm vài hớp bia, thời điểm đang muốn nói tiếp thì Hạ Thập Thất lại tiến tới trước mặt, dùng tay khều khều cằm cô ấy, "Đừng nói, hôn chị đi."
Vẻ mặt Đường Đậu Đậu ngốc trệ: "..."
Còn chưa đợi Đường Đậu Đậu phản ứng lại, môi Hạ Thập Thất liền đè xuống, bất quá trước lúc hôn xuống, cô liền dùng ngón tay ngăn cách giữa hai người.
Nói cách khác, Hạ Thập Thất hôn là hôn tay của mình, cũng không hề động vào tí da thịt nào của Đường Đậu Đậu.
Đường Đậu Đậu bị dọa, cô là muốn đem nụ hôn đầu để dành cho chồng yêu tương lai cơ!
Mặt Hạ Thập Thất kề sát Đường Đậu Đậu, từ mặt bên nhìn qua, xác thật giống như hai người đang hôn môi.
Ở Dạ Thành, hai nữ nhân hôn môi cũng không phải chuyện gì hiếm lạ, lưu manh, côn đồ ở khắp mọi nơi, ai còn có tâm tư quản ngươi hôn ai cơ chứ.
"Đường Đậu Đậu, nghe kỹ đây, đám người Trịnh Vũ kia đang đi về phía chúng ta, đại khái là còn cách khoảng 15 mét nữa, bọn nó hiện tại chắc vẫn chưa nhận ra chúng ta. Chờ cho chúng nó lại đây, tùy cơ để hành động..."
Hạ Thập Thất bất động thanh sắc quan sát một đám người ở phía sau Đường Đậu Đậu, người đi ở đằng trước ước chừng trên dưới 20 tuổi, mặc một kiện áo trắng hở vai cùng một cái quần bó sát mông, tóc cô ta dài đến eo, cuộn lên thành sóng, được nhuộm thành màu đỏ rực.
Cô ta chính là Trịnh Vũ, là một nữ lưu manh tự xưng "Nữ thần gợi cảm", bởi vì nguyên nhân bất đồng bang phái mà cô ta cùng Hạ Thập Thất luôn đứng ở hai phe đối lập, chính là loại có ta thì không có ngươi kia.
Hai người cũng đã làm ra rất nhiều chuyện, trong đó nghiêm trọng nhất là có một lần, Trịnh Vũ bị Hạ Thập Thất chém qua cánh tay, ở chỗ cô ta bị thương ghim một dao.
Đám con gái đi theo Trịnh Vũ kia, tuổi tác cũng xấp xỉ cô ta, trên cơ bản đều là khoảng 18, 19 tuổi, trên tay kẹp điếu thuốc lá, một bên hút thuốc một bên nói chuyện cười đùa.
Đám người đó rất nhanh đã đi tới, mắt thấy càng ngày càng gần, Hạ Thập Thất đột nhiên đứng dậy, cầm chai bia trên bàn hướng về phía đầu của Trịnh Vũ, đập.
"Phang" một tiếng, Trịnh Vũ gặp phải công kích đột ngột, bởi vì trước đó không hề phòng bị mà thân thể của cô ta không chịu khống chế ngã về phía sau, vừa lúc đυ.ng phải đám con gái đi đằng sau cô ta.
"Đường Đậu Đậu! Chạy!"
Hạ Thập Thất ném chai bia, duỗi tay túm lấy Đường Đậu Đậu.
Trịnh Vũ ngã ngồi trên mặt đất, che lại miệng vết thương kêu rên vài tiếng, máu chảy dọc theo gương mặt cô ta, nhìn qua vô cùng chật vật.
Cô ta ngẩng đầu nhìn về phía Hạ Thập Thất với Đường Đậu Đậu chạy đi, liếc mắt một cái liền nhìn thấy hình xăm trên đùi Hạ Thập Thất, trong tức khắc, một cỗ lửa giận trào lên mà không có chỗ nào để phát tiết.
"Tao! Đệt!"
"Hạ Thập Thất, mày dám đánh lén lão tử!"
"Lần sau mày mà xuất hiện trước mặt lão tử, lão tử sẽ gϊếŧ chết mày! Đệt..."
Bởi vì quá kích động, không cẩn thận liền liên lụy tới miệng vết thương ở trên đầu, đau đến mức Trịnh Vũ hít một ngụm khí lạnh.
Mấy người bên cạnh thấy cô ta bị thương không nhẹ, lập tức liền đem cô ta nâng dậy, đưa tới phòng khám gần đó.