Chương 47: Trừ 20% Tiên Thưởng Cuối Năm (2)

Trần Quyền thấy vậy liền vội vàng nói theo: "Tổng giám đốc, vậy nếu không có chuyện gì thì tôi cũng ra ngoài làm việc đây.”

Tư An Húc lần này không đáp ứng, anh nhướn mày, đôi mắt thâm thủy nhàn nhạt liếc nhìn Trần Quyền khiến Trần Quyền lập tức rùng mình một cái, chỉ cảm thấy một luồng khí lạnh lẽo bao phủ toàn thân.

"Trừ 20% thưởng cuối năm!"

Lời nói của Tư An Húc lập tức khiến Trần Quyền thay đổi sắc mặt, khóc lóc khổ sở nhìn Tư An Húc: "Tổng giám đốc, 20% có phải là có chút tàn nhẫn không?"

Anh thực sự không ngờ rằng mình đã sắp xếp người theo dõi mà lại vẫn có thể xảy ra chuyện như vậy.

Tổng giám đốc trách anh không làm được việc, anh chấp nhận trừ lương, nhưng 20% tiền thưởng cuối năm có phải là hơi quá không? Nếu chuyện này lại xảy ra hai lần nữa, tiền thưởng cuối năm của anh ta sẽ bị trừ hết mất.

"Vậy thì 30%!"

"Không, không, không, 20%, 20% là được rồi. Tôi nhận, tôi nhận, tổng giám đốc sáng suốt, cám ơn tổng giám đốc!"

Trần Quyền không dám mặc cả nữa, cứ nói một câu sẽ trừ thêm 10%, nếu nói thêm vài câu nữa, không cần phải xảy ra chuyện này thêm hai lần nữa, chỉ cần vài câu này thôi thì tiền thưởng cuối năm sẽ bị trừ hết rồi.

Bị người ta trừ tiền thưởng mà vẫn còn phải thành tâm cảm ơn chắc chỉ có mình anh ta mới làm ra chuyện xấu hổ như vậy.

Thử nghĩ xem cũng là cấp dưới, Lộ Triệt Minh làm sao có thể làm việc trơn tru như cá gặp nước như vậy, mỗi ngày đều đi theo tổng giám đốc, ăn chơi hưởng phúc, mà đến lượt mình lại toàn phải đi xử lý mấy chuyện lộn xộn thế này.

"Tổng giám đốc, hay là tôi với Lộ Triệt Minh đổi công việc cho nhau đi, kỹ năng lái xe của tôi cũng rất tốt, còn có thể giúp anh giải quyết thỏa đáng mấy việc trước sau trái phải."



Không sai, Trần Quyền đúng là trong lòng cảm thấy không công bằng, dựa vào cái gì mà hai người đều ở đây mà chỉ có anh ta bị trừ tiền thưởng cuối năm còn Lộ Triệt Minh lại không bị, mỗi ngày đi theo tổng giám đốc đều là hưởng phúc!

Nghe vậy, Tư An Húc lại khẽ liếc nhìn anh ta, vẻ mặt dường như không có gì thay đổi, nhưng Trần Quyền lại sững người trước cái nhìn nhàn nhạt của Tư An Húc, anh ta nhìn thấy một sự chán ghét sâu sắc.

Trần Quyền trong lòng về vòng tròn, vội vàng lui khỏi phòng làm việc của Tư An Húc, vừa đi ra đã đυ.ng phải Lộ Triệt Minh, nét mặt anh ta lập tức không vui.

"Lộ Triệt Minh, dựa vào cái gì chứ? Rõ ràng là hai chúng ta đều ở trong đó. Tại sao chỉ có mình tôi bị trừ tiền thưởng cuối năm. Anh đúng là một tên khốn chỉ biết chia sẻ niềm vui mà không biết san sẻ nỗi buồn."

Trần Quyền vừa đi ra liền xông về phía Lộ Triệt Minh, Lộ Triệt Minh nghe thấy những lời này của Trần Quyền thì kinh ngạc, lập tức bật cười.

"Anh đang nói cái gì vậy? Anh đã bị trừ tiền thưởng cuối năm rồi à? Hahaha, đáng đời, chuyện nhỏ như vậy mà anh cũng không thể làm tốt được thì đáng đời bị trừ tiền thưởng cuối năm, đến đây nào, nói cho anh trai biết đã bị trừ bao nhiêu?"

Lộ Triệt Minh hiểu được tổng giám đốc nhà mình, chỉ cần tổng giám đốc nhà mình lên tiếng, chắc chắn sẽ không ít, phải biết tiền thưởng cuối năm của bọn họ rất nhiều, trừ lương thì cũng không đến mức đau lòng như thế, nhưng trừ thưởng thì sao? Hahaha, thảo nào sắc mặt Trần Quyền xấu như vậy.

"Thằng khốn này, đơn giản cái gì mà đơn giản? Tôi còn nghĩ cuộc sống của cậu mới là đơn giản, hay là chúng ta thay đổi đi."

Trần Quyền vốn đã rất đau khổ về khoản tiền thưởng cuối năm của mình, lại nhìn thấy bộ dạng hả hê của Lộ Triệt Minh khiến anh ta muốn xông lên đánh nhau một trận.

"Muốn thay đổi công việc với tôi sao? Vậy thì phải làm cho tổng giám đốc thấy được tài năng của anh mới được, he he he..."

Lộ Triệt Minh vừa nói vừa đi ra ngoài, mấy âm thanh he he sau cùng đó khiến Trần Quyền nghe mà nghiến răng nghiến lợi!