Chương 18: Tối qua, không phải em ở trên giường của anh sao?

Sắc mặt của Dư Tuấn Vy trở nên trắng bệch.

Ngay cả lớp trang điểm dày đặc trên mặt cũng không thể che giấu được.

Dư Cận Hoài là người đứng đầu Dư gia, tuy là chị gái trên danh nghĩa của anh nhưng đứa trẻ này thật sự rất đáng sợ.

Hôm nay, Dư Cận Hoài không hề để lại chút mặt mũi cho bà ta, khiến bà ta không thể nói gì.

Sắc mặt của Mạc Uyên Hàn cũng không được tốt, anh ta chỉ có thể mễn cưỡng cười.

Dư lão phu nhân cũng biết Dư Cận Hoài không thích cái gia đình này, liền đổi chủ đề: “Không phải cháu đã tìm được cháu dâu cho bà sao? Cô ấy đâu rồi?”

Vẻ mặt của Dư Cận Hoài dịu đi một chút.

“Bà chưa gặp cô ấy bao giờ à?”

Dư lão phu nhân ngơ ngác nói: “Trước đây ta từng thấy rồi… Chẳng lẽ là Tiểu Huân sao?”

“Liên quan gì đến cô ấy?” Dư Cận Hoài quay đầu nhìn Hoa Ngữ, nhẹ giọng nói: “Đồ hèn nhát, sao không gọi cho tôi?”

Hoa Ngữ lập tức quay trở lại cười ngọt ngào: “Con chào bà nội! Con tên là Hoa Ngữ, hiện tại là vợ của Dư Cận Hoài.”

Dư lão phu nhân: “........”

Mọi người: “........”

Dư Cận Hoài xoa đầu Hoa Ngữ: “Sao em lại cười như vậy?”

Hoa Ngữ: “......”

Hoa Ngữ mím môi tỏ vẻ không hài lòng.

Dư lão phu nhân kinh ngạc nhìn Dư Cận Hoài sau đó nhìn Hoa Ngữ và Mạc Uyên Hàn: “........Chuyện gì đang xảy ra vậy?”

Hàn Như vội nói: “Hôm nay nhị thiếu gia tới nhà chúng tôi cầu hôn… Khi đó tôi không biết Uyên Hàn và Hoa Ngữ đã…”

Ánh mắt của Dư Cận Hoài trầm xuống: “Bọn họ làm sao?”

Hàn Như bỗng oà khóc: “Nhị thiếu gia! Là Hoa Ngữ… Uyên Hàn… đêm qua…”

Nói đến đây ai cũng hiểu ý của Hàn Như:

Dư Cận Hoài không có biểu cảm gì và nhìn Hoa Ngữ.

Hàn Như lại bổ sung: “...Chuyện đã đến nước này, chúng ta đành phải để hai đứa nó giải quyết thôi!”

Dư Cận Hoài trầm mặc một hồi lâu, anh không hề có biểu cảm gì.

Dư lão phu nhân thở dài: “A Hoài, cho dù cháu thật sự thích Hoa Ngữ, cô ấy cũng đã hẹn hò với Uyên Hàn rồi..”

“Đêm qua?” Dư Cận Hoài đột nhiên lên tiếng, anh lạnh lùng như gió mùa đông nhìn Hoa Ngữ, “Tối qua không phải em ở trên giường của anh sao?”

Hoa Ngữ: “......”

Không thể trả lời………..

Mọi người: “........”

“Chuyện gì vậy? A Hoài, cháu……….” Dư lão phu nhân sửng sốt, “Xin cháu hãy giải thích rõ ràng.”

Dư Cận Hoài nghi hoặc hỏi: “Không phải cháu đã nói rõ rồi sao? …….Tối qua Hoa Ngữ ở trên giường của tôi. Về phần của cậu….” Anh nhìn về phía Mạc Uyên Hàn, ánh mắt trở nên lạnh lùng và giễu cợt: “Cậu nhìn nhầm người à? Không phải tôi đã cảnh báo là đừng nghĩ nhiều về dì của cậu à?”

Hoa Ngữ: “....Uyên Hàn, tôi biết tôi xinh đẹp, nên anh mê tôi, nhưng anh cũng không thể vu khống cho tôi! Chú của anh và tôi đã yêu nhau từ cái nhìn đầu tiên, chúng tôi là một cặp hoàn hảo. Chúng tôi yêu nhau như vậy, sao anh có thể dùng thủ đoạn bẩn thỉu để chia cắt chúng tôi.”

Dư Tuấn Vy tức giận mắng: “Đồ không biết xấu hổ! Rõ ràng là cô dụ dỗ Uyên Hàn, bây giờ lại trở mặt?”

Hoa Ngữ sợ hãi lùi về phía sau Dư Cận Hoài, “Anh Dư, giúp tôi.”