Chương 18: Đối tượng xem mắt

10 phút thì Hoàng Thiên Nhi đã phóng như bay để về ký túc xá. Mở cửa thì thấy ..cô!

“ Ơ.. Mày về rồi hả Băng? Sớm thế? ”

“ Hồi nãy ai cho mày cho Lý Anh Phong nghe điện thoại? Hả! ” Huyền Thiên Băng mặt hậm hực nói.

“ Không có! Cậu ta tự giựt ấy, tao đâu có cho.. Hạ hỏa nào..! Tí bao trà sữa! Nhé! ” Nhi lo dỗ cái cô gái ngồi đó, vẻ mặt rất ư là đáng sợ.

“ Cút. Hừ. ”

“ À! Còn mày với thầy Hàn thì sao nhỉ? Mờ ám lắm nha Băng ơi. ” Người đời có câu, đánh không được thì trốn, trốn không được thì đánh.

“ Mày nghĩ sao? ” Mày cô nhíu lại, tức giận hơn rồi.

“ Hmm, vì trai bỏ bạn. ” Hoàng Thiên Nhi cười hì hì.

“ Tao đoán, đứa vì trai bỏ bạn là mày. ” Huyền Thiên Băng không cảm xúc trả lời.

“ ..Ờ.. Thì .. Ai biết đâu.. Thôi.. À.. Tao có việc này. ” Đánh lần 2 vẫn thua, còn cách đánh trống lảng là tốt nhất.

“ Kệ mày, tao đi tắm, không chơi với đứa trọng sắc khinh bạn, khôn hồn thì bao 10 chầu, tao tha. ” Cô cầm bộ quần áo lấy lúc Hoàng Thiên Nhi chưa về vào phòng tắm.

“ Rồi rồi, 10 chầu! Bây giờ tao có việc, cho mượn vài bộ đồ nhá! ”

“ Mày nghĩ tao cho ? ” Tiếng cô vang vọng từ... phòng tắm chứ đâu.

“ Cho. ”

“ Con điên, thế mày hỏi làm gì. ”

“ Cho có. ”

“ Cút, nhớ đóng cửa. ”

“ Oki. ”

[…]

*Tích tích tách tách * Tiếng nước chảy trong phòng tắm..

Khi tắm, có lẽ là lúc người ta thư giãn nhất! Nhưng không, Huyền Thiên Băng thì lại mệt mỏi nhất, phải kì cọ sạch vết hickey rồi hạ thân buốt rát.. khó chịu!

“ Mình hận không thể gϊếŧ hắn. ” Cô lẩm bẩm.

[…]

Tắm xong Huyền Thiên Băng lấy khăn lau tóc cho khô nước, cầm túi xách lên, lấy ra một lọ thuốc mang tên "Thuốc tránh thai" đổ ra tay 2 viên và uống.

“ Hy vọng là không có chuyện ‘ ngoài ý muốn. ’ ” Ngoài ý muốn ở đây là gì ? Có thai! Hắn không dùng biện pháp an toàn! Thật khó nếu không đề phòng.

“ Còn con Nhi nữa! Nó lấy bộ nào ấy nhỉ ?! ” Cô bước lại tủ quần áo của mình.

“ Màu đen? Nó thích màu trắng mà? Tại sao hôm nay mượn màu đen, còn là bộ mình chưa bóc mạt nữa chứ. Thôi kệ! Đi ngủ. ”

* Cốc- cốc * tiếng gõ cửa ?

“ Ai? ” cô vừa hỏi vừa bước tới cánh cửa mở ra thì... “ Úm..” Chết tiệt! Bị hạ thuốc mê rồi!

[…] Phía ai kia.

“ Sao tự nhiên mình cảm thấy có chút lo lắng, bồn chồn nhỉ? Chắc mình nhầm... Bộ này nhìn đẹp nhỉ. Tiếc là màu trắng thì có lẽ nó sẽ đẹp hơn... ” Hoàng Thiên Nhi lái chiếc xe hơi màu trắng có vẻ. ‘ không đắt. ’

* Ting.. * Tin nhắn.

Hoàng Thiên Nhi lấy điện thoại lên xem.

-Địa chỉ xxx , đường zzz, nhà hàng Hummi.

“ Chậc chậc, tin nhắn của mami đại nhân đây mà. ”

- Mấy giờ thế mom?

- Bây giờ.

Không nên vừa lái xe vừa nhắn tin, Hoàng Thiên Nhi cô chưa muốn chầu trời.

* Rừm rừm..* chiếc xe bắt đầu phóng nhanh hơn

“ Ủa mà, Nhà hàng Hummi ở mô? ” Phóng xe rồi mới nhớ là mình chẳng biết cái nhà hàng đó ở đâu.

“ Bật Google Maps! ”

“ Mình đang ở đâu đây? Phải bật vị trí à? ”

“ Gì mà chỉ tùm lum vậy? ”

“ Aaa. ”

[…]

20 phút vật vả với cái bản đồ thì Nhi cũng tới được nhà hàng Hummi rồi! Đi đỗ xe.

[…]

“ Bàn bao nhiêu nhỉ? ” Nhìn ngó xung quanh thì Nhi chả thấy ai cả, quyết định lên lầu thì thấy một người đàn ông với vẻ ngoài ưa nhìn, nói thẳng là đẹp trai.

Bước tới bàn có người đàn ông đó Hoàng Thiên Nhi hỏi.

“ Anh là người xem mắt? ” Anh ta quay mặt qua thì khiến Hoàng Thiên Nhi ...hết hồn!

“ Ể? Lớp trưởng! Sao cậu ở đây thế? ”

“ Hừm.. Xem mắt. ” Lý Anh Phong nhíu mày nhìn Hoàng Thiên Nhi.

“ Sao cậu ăn mặc kì cục thế? ” Lý Anh Phong nhìn với ánh mắt không mấy hài lòng.

“ Ơ? Thế nào là kì cục?" Hoàng Thiên Nhi thì chả nhìn thấy chỗ nào là kì cục cả.

“ Áo thì ngắn ngủn, còn lộ cả vai! ” Lý Anh Phong cảm thấy bản thân càng nhìn thì càng tức.

“ Áo croptop. ” Hoàng Thiên Nhi thành thật trả lời.

“ Quần nữa chứ! ” Lý Anh Phong tức giận nói.

“ Quần làm sao? ” Quần dài mà? Hoàng Thiên Nhi cô thật không hiểu tên lớp trưởng này đang nói gì!

“ … ” Gợi cảm quá....Lý Anh Phong đứng dậy, bước lại chỗ Thiên Nhi, hôn lên môi Thiên Nhi.

“ Nè..á. ” Lý Anh Phong hôn sâu.. cái lưỡi không xương cứ say sưa mυ"ŧ mát hết vị ngọt của chiếc lưỡi mềm mại ngọt ngào kia... Nụ hôn đến quá bất ngờ... Thiên Nhi cố chống cự, dùng răng cắn mạnh vào lưỡi Phong.. Mũi vị máu tanh lan tỏa ..nó như kí©h thí©ɧ Lý Anh Phong chứ không hề làm giảm đi.. cứ thế Anh Phong được nước lấn tới, cứ hôn mạnh, say mê như bị mật ngọt cám dỗ.. mặc kệ cho cô gái phía dưới đang rất khó thở..

“ B..ỏ.. ” thừa cơ hội Anh Phong lấn chiếm nhiều hơn, cứ như chưa bao giờ là đủ...Anh Phong cứ hôn.. mυ"ŧ nhẹ để Nhi có thể hít thở.. Cuối cùng Anh Phong cũng chịu buông ra.. Nhưng chưa đủ..Anh Phong cứ mυ"ŧ nhẹ, mυ"ŧ nhẹ..! 10 phút, Lý Anh Phong hôn vỏn vẹn trong 10 phút.

“ Lần sau, còn dám mặc thế này không? ” mυ"ŧ mát cánh môi anh đào kia một hồi.. rồi hỏi.

“ Hức.. Tại sao chứ? Ai cho ..cho cậu hôn tôi? ” Hoàng Thiên Nhi thút thít.

“ Nụ hôn đầu sao? " Lý Anh Phong cười tít mắt.

“ Không! ” Lè, tôi mới chẳng nói đâu.

“ Cậu vừa nói cái gì? ” mặt Lý Anh Phong xám xịt như mây mù lạnh giá của mùa đông í, con người này sao lật mặt nhanh thế? Vừa cười thế mà?

“ Tôi nói không. ” Hoàng Thiên Nhi cô chẳng sợ ai trừ Thiên Băng.

“ Được! Này là cậu nói nhé? ” Lý Anh Phong thuận tay luồn vào áo cô, nó có vẻ rộng nên chả khó khăn là bao?

“ Á! ” cảm thấy bị chiếm tiện nghi..Thiên Nhi hét lên.. Tiếc là chả có ai ở đây. Ngực nhấp nhô bị Phong bóp đau điếng..

“ Dừng ..mau. Đau đấy! ” Hoàng Thiên Nhi tức giận giựt tay Lý Anh Phong ra.

“ Đm đồ đáng ghét nhà cậu! Tôi hờn! ” Giận rồi giận rồi.