Chương 20
Đúng như những gì Mị Ảnh nói, Tả Ngôn chính là người giấu Lăng Tâm Phi, thế nhưng Nam Cung Thần vẫn chưa thể làm gì được Tả NGôn. Trong thời gian qua anh đã thương nhớ bảo bối của mình rất nhiều, ngoài ra trong lòng anh tràn đầy sự sợ hãi, anh chưa nói câu yêu bảo bối của mình, lại còn thương tổn cô, anh rất sợ mình sẽ mất bảo bối. Anh sẽ khiến nhũng ai tổn thương cô sẽ phải trả giá.
Khu chung cư cao cấp mà Nam Cung Thần cung cấp cho Khương Lan Mị và con trai cô ta.
-Thần, anh sẽ không bỏ mẹ con em để cưới người khác chứ?_ Khương Lan Mị ôm Nam Cung Thần từ phái sau, giọng uất ức mà dịu dàng nói.
-Trên bàn có sắp tài liệu, cô xem đi.._ Anh lạnh lùng lên tiếng, khiến Khương Lan Mị trong lòng cảm thấy bất an.
-Thần, là chuyện gì? Anh không thể nói cho em biết sao?_ Khương Lan Mị cười ngọt ngào nói, lúc yêu nhau trước đây, Nam Cung Thần nói rất thích nụ cười của cô, chính vì vậy cô đã dùng nụ cười này mà có anh.
-Vậy để tôi nói cho cô biết. Cô và Long Điền Ngọc cùng nhau lập kế hoạch nhằm lam tổn thương Phi nhi của tôi, các người biết cô ấy là người yếu đuối, nghĩ mình là người cướp đi gia đình và hạnh phúc của người khác nên sẽ tự động rời đi…_ Nam Cung Thần lạnh lùng nói, Khương Lan Mị cảm thấy không khí dường như càng lạnh lẽo, cô không nghĩ rằng Nam Cung Thần sẽ dùng thái độ này với cô, Chính cô nghe được từ Long Điền Ngọc em gái anh nói, anh còn yêu cô nên muốn tác hợp cho anh và cô quay lại, cô ta nói Lăng Tâm Phi là dùng thủ đoạn mới có được Nam Cung Thần, cô ta càng không biết rằng chính Long Điền Ngọc là người dựng lên kế hoạch để cô chính là mục tiêu của Nam Cung Thần, sẽ khiến anh hận cô vì đã tổn thương Lăng Tâm Phi. Xem xong những thứ kia Khương Lan Mị dường như chết lặng, cũng không thể nói nên lời.
-Khương Lan Mị, tôi không ngờ cô dùng con để lừa gạt tôi, thằng bé không hải là con tôi.._ Nam Cung Thần để lại câu nói vô tình lạnh lùng liền xoay người rời đi. Anh đã cho người cho xét nghiệm AND mới biết được sự thật thằng bé không phải con trai mình. Ngoài ra anh còn biết thêm thông tin là trước đây cô ta không hề chung tình với anh ngoài anh cô ta còn người đàn ông khác, vì bị mẹ anh phát hiện uy hϊếp nên cô ta mới rời đi, nhưng khi ra nước ngoài thì mới phát hiện mình có thai, nói người đàn ông ka thì hắn không chịu trách nhiệm mà cô ta vì thân thể không tiện và thai nhi đã lớn nên không phẩu thuật phá thai, khi gặp lại Trịnh Phong Nam cô ta nhờ vào tấm lòng yếu đuối của Trịnh Phong Nam để anh đồng tình với cô mà nói tốt cho cô với Nam Cung Thần. Nhưng giờ thì sao cô đã không còn gì nữa, tất cả đều đã mất.
Cùng thời điểm này tại khách sạn lớn đang diễn ra buổi tiệc sinh nhật của Triệu Phi ông trùm trong giới bạch đạo.
Tại nhà Tả Ngôn..
-Phi nhi..chúc mừng em, là con trai.._ Tả nGôn dìu Lăng Tâm Phi vào phòng, trên miệng luôn có nụ cười hạnh phúc.
-Cám ơn anh.._ Lăng Tâm Phi xoa bụng đã nhô lên, mỉm cười hạnh phúc.
-Phi nhi…_ Là tiếng gọi đầy k1ch động của Lăng Tâm Y.
-Chị.._ Lăng Tâm Phi ngạc nhiên nhìn chị gái mình, nước mắt không cằm được mà chảy xuống.
-Ngốc, sao em lại bỏ đi không cho chị biết, nếu chị không gặp Nhật Lệ thì sẽ không biết Tả NGôn bắt cóc em…_ Lăng Tâm Y cũng nước mắt đaầy mặt nói.
-Tôi không hề bắt cóc cô ấy, Phi nhi em nói xe, có đuáng hay không?_ Tả Ngôn hờn hợt lên tiếng, anh là cố tình để Hoa Nhật Lệ tình báo cho Lăng Tâm Y biết.
-Phi nhi, chị đã có thông tin của ông nội em. Em có muốn nhận lại ông không?
-Thật sao chị??/
Nhà hành cao cấp nhất của thành phố Z, ở đây đang diễn ra buổi tiệc mừng thọ của Triệu Phi, hôm nay cũng chính là ngày ông công khai cháu gái mình.
-Xin chào mọi người, Triệu mỗ tôi rất vui vì mọi người đã đến tham dự tiệc mừng thọ tôi, nhân tiện hôm nay tôi cũng muốn rửa tay gác kiếm và điều đặc biệt là tôi đã tìm thấy cháu gái yêu của mình.
Tiếng vỗ tay vang lên rất lớn, ánh đèn chiếu xuống đại sảnh, Long Điền NGọc miệng cười không khép, định tiến lên thì ánh đèn chiếu vào người Lăng Tâm Phi đang được Lăng Tâm Y dìu tới.
-Phi nhi, lên đây với ông.._ Ánh mắt ông yêu thương nhìn cháu gái, nước mắt cũng lưng tròng vì xúc động, ngày đó gặp cô ông đã có cảm giác lạ, nên mới cho người điều tra, nhưng không có kết quả thì Lăng Tâm Y tìm tới nói sự thật cho ông biết. Lăng Tâm Phi nhìn ông, nước mắt chảy dài, không nói được từ gì, chân cũng không thể nhấc đi phải nhờ sức của Lăng Tâm Y mà lên tới sân khấu.
-Ngoan, Phi nhi không khóc, gọi ông nội.._ Ông mỉm cười, tay run run nắm tay Tâm Phi nói.
-Ông..híc..híc..ông nội…_ Cố gắng kìm chế cảm xúc bật khóc và gọi ông, ông vui vẻ ôm cháu gái yêu vào lòng.
-Ông nội, cháu mới là cháu gái ông ka mà.._ Long Điền NGọc như điên lên, điên cuồng hét lên , muốn xong lên chỗ Lăng Tâm Phi thì bị hộ vệ chặng lại.
-Câm miệng, cô mạo danh cháu gái tôi, tôi không tính sổ với cô cô còn ở đây mà làm càng.._ Triệu Phi tức giận nói.
-Không? Cháu là cháu ông, chính ông tìm cháu nói cháu là cháu của ông kia mà.._ Vừa khóc vừa cười như điên nói.
-Nhanh đưa cô ta ra ngoài…_ Ông ra lệnh, lập tức hộ vệ đưa cô ta ra ngoài, mặc cho cô ta la hét như thế nào.
-Phi nhi…_ Ở dưới sảnh người đàn ông được gọi là kim cương kia đang không ngừng gọi tên bảo bối của mình, anh muốn tiến lên ôm cô vào lòng, hít hương thơm tự nhiên trên người cô, bảo vệ cô trong vòng tay của mình, thế nhưng anh đã kiềm chế cảm xúc lại, anh hiện tại không thể ra mặt nhu thế sẽ khiến bảo bối của anh hoảng sợ.
Vài ngày sau, Khương Lan Mị nhận đực kết quả không tưởng, cô ta bị trụt xuất ra nước ngoài, vĩnh viễn không thể về nước, ngòai ra cô ta còn bị người khác cưỡng bức, coi cô ta như da^ʍ phụ mà hành hạ. Còn về phần Long Điền Ngọc sau khi biết mình bị bại lộ, có về Long Điền gia tìm mẹ nuôi giúp đỡ, nhưng là nhận được tin, Long Điền Ngọc Hân đã không còn nhận cô là con nuôi, còn tuyên bố không cho cô ta vào Long Điền gia nữa bước. Không tiền, không gia thế, cô ta bị những tiểu thư con nhà giàu trước đây bị cô ta ức hϊếp cho vào trong bar làm phục vụ cho đàn ông chơi đùa, cô ta đã không còn gì nên không có khả năng phản khán đành ôm mối hận mà cắn răng chịu đựng nhục nhã. Thế nhưng với người ngoài thì cho rằng đây là cái giá của cô vì hãm hại Lăng Tâm Phi.