Hàn Tử Quyên bất hạnh, gặp phải vị hôn phu cặn bã, đám cưới đã sát ngày, thế mà lại ruồng bỏ cô.
Đau buồn chưa xong, gia đình cô lại gặp biến cố, tập đoàn bị kẻ xấu lập mưu chiếm đoạt.
Cuộc đời phút chốc rơi vào bế tắc không còn đường lui.
Số phận thật quá trêu ngươi, hôm trước còn là tiểu thư danh giá nhà họ Hàn vậy mà trong phút chốc đã mất tất cả.
Tí tách...tí tách...mưa bắt đầu nặng hạt.
Ông trời là đang xót thương cho số phận của cô ư?
Hàn Quyên lững thững đi ra khỏi căn biệt thự, từng hạt mưa như những mũi kim nhọn xuyên qua lớp áo mỏng đâm thẳng vào da thịt cô.
Ánh mắt cô vô hồn, không biết đang nghĩ gì, nước mưa hòa vào nước mắt. Tim can Hàn Quyên như chết lặng.
Ngày mai là ngay tổ chức hôn lễ, là ngày Hàn Quyên lên duyên với Trần Tuấn Khang - vị hôn thê và cũng là thanh mai trúc mã của cô. Thật không ngờ, mọi chuyện vừa xảy ra đã khiến tất cả tan biến thành tro bụi.