Hạ Tử Di và thím Trần, hai người hợp lực vất vả lắm mới đem chén canh kia rót vào trong miệng của anh, mệt mỏi đến thở dốc.
"Thiếu phu nhân, không còn sớm, nghỉ ngơi sớm một chút đi!" Thím Trần cầm chén đi ra ngoài vẫn không quên nhắc nhở cô.
Đã trễ như vậy, người nằm trên giường đầy mùi rượu sao cô ngủ được đây? Tử Di đứng ở bên giường nhìn anh.
Lăng Thiên lật người kéo quần áo, đại khái là không mặc quần áo ngủ nên không được thoải mái. Aiz vậy mà bản thân lại mềm lòng, cô đi vào phòng tắm đem khăn lông ướt ra, sau đó ngồi ở bên giường, một tay nhẹ nhàng cởi nút áo anh ra. Một thân thể đàn ông cường tráng, khỏe mạnh hiện ra ở trước mặt cô, khiến tai cô nóng lên. Không sao, anh ta đã ngủ rồi, Tử Di an ủi mình.
Khăn lông ấm áp từ trên mặt anh lau thẳng xuống dưới, cho đến nơi dưới bụng đó, Hạ Tử Di mặt vừa đỏ, tay cũng dừng lại. Mặc dù bọn họ đã có quan hệ thân mật như vậy, cô vẫn không có thói quen giúp anh cởϊ qυầи, thôi, phía dưới bỏ bớt đi.
Cất khăn lông xong trở lại bên giường, người đàn ông kia vậy mà lật người nằm ngủ thϊếp đi. Tử Di mò xuống dây lưng, cắn răng sờ soạng nửa ngày mới mở dây lưng ra, nhưng mà bởi vì tư thế nằm sấp ngủ khiến cô thế nào cũng kéo không xuống cái quần, người kia nặng vậy, cô làm sao có thể di chuyển được anh?
"Giơ một chân lên được không?" Hạ Tử Di nửa quỳ ở trên giường quay đầu nhẹ nhàng nói chuyện với anh. Cô cho là anh không nghe được, kết quả là sau 2 giây anh lật người lại thật, hai chân thon dài cũng nhấc lên. Cô quỳ gối giữa hai chân của anh, lùi về phía sau một chút xíu, kéo quần anh ra.
Sau khi uống canh giải rượu, Lăng Thiên khôi phục một chút ý thức, mở mắt ra thấy chính là cô gái nhỏ quỳ gối giữa đùi anh cùng với bộ dạng cô hăng hái chiến đấu với chiếc quần của anh, tư thế mập mờ như vậy khiến cho thân thể của anh ở chỗ nào đó bành trướng ra. Nhưng mà anh lại không dám hành động thiếu suy nghĩ chỉ sợ dọa cô, nhưng thân thể phản ứng anh không cách nào khống chế.
Nếu nguyện ý chăm sóc anh, vậy anh có thể cho là thật ra thì cô không chán ghét anh như anh nghĩ không?
Tử Di thật vất vả đem quần của anh kéo xuống, chuẩn bị kéo chăn qua đắp cho anh, vậy mà thấy cái không nên thấy trên người anh. Ai! Người đàn ông này xem ra thật sự là cầm thú, uống say mà còn có phản ứng. Tử Di đỏ mặt ném quần anh trực tiếp xuống đất.
Hay là tối nay cô ngủ trên sofa đi! Cô không chịu nổi mùi rượu của anh. Bò đến đầu giường, tay mới vừa chạm phải cái gối, còn chưa kịp kéo đi, một lực nặng nề đã kéo cô nằm xuống.
"Đừng đi.... Nằm với anh!" Là âm thanh sột soạt của anh. Nghe vào tai mà lại giống như đứa trẻ đang làm nũng. Anh ta như vậy khiến cô không hạ được quyết tâm, cho nên mặc anh ta ôm cô từ phía sau lưng.
Thân thể cô cứng đờ không dám động đậy, chỉ sợ tên cầm thú sau lưng kia lại phát thú tính. Cho đến tiếng hít thở đều đều nhàn nhạt của anh truyền tới bên tai, mệt mỏi một buổi tối Tử Di rốt cuộc không chống nổi cũng từ từ đi ngủ.
~~~*~~~
Hạ Tử Di tỉnh dậy, còn chưa kịp mở mắt thì thân thể ấm áp sau lưng cùng bàn tay giữ thật chặt eo cô khiến cho tim cô đập rộn lên.
Hôm nay sao anh ta còn chưa rời khỏi giường? Đã lâu như vậy từ lúc bọn họ kết hôn tới giờ, đây là lần đầu tiên họ cùng nhau tỉnh dậy mà còn nằm trên giường. Bình thường anh ta dậy sớm so với cô để đến công ty, bây giờ mấy giờ rồi? Chẳng lẽ là cô dậy sớm?
Hạ Tử Di nghĩ, nhẹ nhàng chuyển động thân thể, sau đó lấy ra tay của anh, ai ngờ người phía sau lại ôm chặt hơn.
"Buông ra....Tôi muốn dậy!"
"Không cần, ngủ thêm chút đi." Giọng nói của anh vừa tỉnh ngủ nên có chút khàn. Trời sáng rồi anh ta mới ngủ hay sao?
"Hôm nay tôi phải đến bệnh viện xem tình hình của Tiểu Yên! " Anh ta sao vậy? Bình thường chưa bao giờ là người ỷ lại vào giường mà không muốn tỉnh dậy.
"Lát nữa tôi đưa em đi. Ngủ cùng tôi chút nữa." Lăng Thiên kéo cô, không để cho cô đi, người chưa có tỉnh táo lại hôn nhẹ ở gáy nhạy cảm của cô, cảm giác ẩm ướt, nóng hổi khiến Tử Di chỉ muốn nhanh đẩy anh ta ra một chút.
"Tôi còn phải đi kiểm tra thai nhi! " Tử Di không muốn nằm xuống với anh ta, người đàn ông này lúc nào cũng có thể động dục.
"Vậy thì quay lại hôn tôi một cái, tôi sẽ để em đi." Người đàn ông sau lưng vừa dừng gặm cắn da thịt mịn màng của cô vừa hàm hồ nói.
"Tôi không muốn...miệng anh có vị rượu." Tử Di cự tuyệt. Mặc dù trải qua một buổi tối, mùi rượu đã bớt không ít, nhưng cô chính là không muốn nghe lời của anh.
"Em lựa chọn quay lại hay là lựa chọn cùng tôi ở trên giường một ngày?" Quả nhiên vẫn không thể thắng nổi anh ta, sau khi tỉnh rượu anh ta lại bắt đầu tiết mục con sói xám ức hϊếp cô bé quàng khăn đỏ.
Nếu không bằng lòng nữa sẽ phải chịu uất ức, Hạ Tử Di vẫn là quay lại, còn chưa kịp mở miệng. Cái miệng nhỏ hồng hào đã bị anh quấn lấy.
Anh ta giống như đang giận, nặng nề mυ"ŧ lấy môi của cô, đầu lưỡi cũng đưa vào trong cái miệng nhỏ của cô khắp nơi loạn khuấy, cảm giác được đầu lưỡi cô lùi bước đột nhiên cuốn lấy nó, buộc cô nuốt nước bọt của anh, lại đem lưỡi của cô kéo vào bên trong môi của mình, cắn, cảm giác vừa đau vừa tê truyền khắp toàn thân, người đàn ông đáng chết muốn cắn đứt đầu lưỡi của cô hay sao? Đau đến sắc mặt cô cũng tái nhợt nhưng không có can đảm cắn anh nữa. Chỉ sợ anh phát điên rồi làm ra chuyện làm cho người ta căm phẫn thôi. Sau khi anh ta tức giận sẽ có kết quả gì, chỉ nghĩ cô cũng không dám.
"Hôn đáp lại tôi!" Tìиɧ ɖu͙© dâng trào nhanh như thế, khiến anh hoàn toàn chìm đắm, hiện tại anh chỉ muốn mình dùng sức vùi sâu vào trong cơ thể cô, nhưng mà không được! Bởi vì người đàn ông không thỏa mãn du͙© vọиɠ, mở miệng yêu cầu cô. Nếu trong lòng của cô, anh làm cái gì đều là không đúng, vậy anh cứ phạm lỗi như cô mong muốn đi!
"Không!" Gương mặt đã nóng đến có thể chiên trứng rồi, rõ ràng là từ chối nhưng mà nghe lại như là làm nũng, yêu kiều như thế, mềm mại như thế, trong tròng mắt đã một mảnh sáng rỡ như nước. Cô như vậy khiến anh sao ngừng tay đây? Làm sao buông tay đây?
"Tôi dạy cho em!" Lần nữa cúi đầu, mυ"ŧ lấy cái miệng đã sưng đỏ không chịu nổi kia. Hôn thế nào cũng không đủ, nhưng chỉ có thể là như vậy.
Loại dằn vặt giống như đau khổ này anh làm cho đến khi cảm thấy thỏa mãn mới thả người đã sắp thở không nổi kia, kéo áo ngủ đã mở rộng ra của cô: "Dậy được rồi." Sau đó coi như không thấy mặt cô, miễn cưỡng chỉ mặc một cái qυầи иᏂỏ đi vào phòng tắm.