Tải app Android hoặc iOS để đọc truyện nhanh hơn

Hỗ trợ: Fanpage TruyenHD

Bảo Bối Của Chủ Tịch

Chương 1: Mở đầu

Chương Tiếp »
Một ngày đẹp trời tại thành phố X, có một đôi nam nữ đang cùng nhau đi dạo bên dòng sông. Chợt người con trai lên tiếng: “ Tử Di! Em không sợ nguy hiểm khi ở bên anh sao? “

“Không... em không sợ! Chỉ cần được ở bên cạnh anh...em không sợ gì cả! “ - cô gái tựa đầu vào vai chàng trai.

~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~

Cô gái tên là Hạ Tử Di, là một bác sĩ thực tập. Cô vừa tròn 22 tuổi, gia đình thuộc diện trung lưu không giàu có.

Chàng trai chính là Lưu Minh một ông trùm trong thế giới ngầm. Anh lạnh lùng, tàn nhẫn nhưng chỉ dịu dàng khi ở bên cạnh cô.

~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~

Tại một công ty lớn ở thành phố X.

“Chủ tịch! Đã điều tra xong! “-một vệ sĩ mặc áo đen nói.

“Nói! “-giọng nói lạnh lùng đầy uy quyền vang lên.

“Điểm yếu của Lưu Minh là người phụ nữ của hắn?... Hạ Tử Di!”

“Hạ Tử Di!”-giọng nói lạnh lùng pha chút ngạc nhiên.

-một nụ cười quỷ dị được vẽ lên.

“Cho người mời Hạ Minh Lâm tới đây! “

“Dạ... chủ tịch! “-người đàn ông áo đen tuân lệnh quay đi.

Chủ tịch uy quyền ở phía trên là Lăng Thiên (nam chính)

Hạ Minh Lâm là cha của Hạ Tử Di. Ông đang làm ở công ty của tập đoàn Lăng Thiên. Nói chính xác là tay sai của Lăng Thiên.

Một lúc sau, người có tên là Hạ Minh Lâm đến cùng một vệ sĩ.

“Chủ tịch... ngài tìm tôi! “-ông nói với vẻ sợ hãi. Vì từ trước đến giờ mỗi lần Lăng Thiên cho gọi ông đến đều để làm những việc thất đức. Ông không muốn tiếp tục làm tay sai cho Lăng Thiên nữa nên đã bỏ trốn nhưng hắn vẫn tìm được.

Lăng Thiên quay lại đối diện với ông,

“Ông nghĩ... muốn trốn tránh là dễ lắm sao? Tôi nói cho ông biết, nếu ông dám trốn đi một lần nữa thì... tôi không biết mình sẽ làm gì với vợ và đứa con gái của ông đâu?”

“Tôi...tôi xin chủ tịch! Là lỗi của tôi? Ngài đừng làm hại đến họ! Ngài muốn gì cũng được.... chỉ cần không làm hại đến vợ và con gái tôi! “-ông sợ hãi chạy đến kéo tay Lăng Thiên xin tha thứ.

Nghe Hạ Minh Lâm nói ra những gì mình muốn, Lăng Thiên hất tay ông ra cúi xuống nói: “Có thật là vậy không? Ông có thể...làm mọi việc tôi yêu cầu?”

Mặc dù đã chắc chắn nhưng Lăng Thiên vẫn muốn hỏi lại.

“Đúng! Tôi sẽ làm... nhưng không phải là...gϊếŧ người?”

“Ông yên tâm! Tôi sẽ không bắt ông gϊếŧ người? Nhưng tôi muốn... con gái ông!”

“Con gái tôi?? Chủ... chủ tịch, tôi.. tôi..”-ông giật mình ấp úng. Vốn là ông đã nghĩ đến việc này, bởi vì Lăng Thiên vô cùng độc ác nên hắn không thể buông tha ông dễ dàng như vậy.

“Sao? Việc này quá khó đối với ông? “-Lăng Thiên không hài lòng hỏi.

“Chủ tịch... tôi...không thể ép buộc con gái mình? Nhưng tôi có thể làm cho ngài việc khác! “

“Thôi được! Tôi muốn ông gϊếŧ... Lưu Minh! Chàng rễ tương lai của ông? “

“Tôi... “-ông không nói được thành lời. Nếu như ông gϊếŧ Lưu Minh thì chẳng khác nào gϊếŧ chết con gái ông. Còn nếu đồng ý với Lăng Thiên thì ông đã bán con gái mình để đổi tự do sao? Không thể! Không thể được?

“Nếu không thể lựa chọn...vậy thì không còn cách nào khác! Tôi đành làm tổn thương người nhà ông vậy! “

“Không! Chủ tịch... tôi... đồng ý! “-ông đã không còn là người khi phải nói ra điều này. Ông không biết sẽ phải đối mặt với con gái mình như thế nào đây? Nó sẽ rất hận ông vì đã làm như vậy.

“Hạ Minh Lâm! Nếu như ông nói sớm thì cần gì phải mất nhiều thời gian như vậy? “-Đạt được mục đích, Lăng Thiên nở nụ cười thõa mãn.

“Vậy... tôi về có được không... chủ tịch?”

“Được chứ! Dù sao sắp tới ông cũng sẽ là... ba vợ của tôi rồi mà! “-Lăng Thiên nhấn mạnh chữ 'ba vợ' khiến ông thấy mình thật đáng trách.

Sau khi Hạ Minh Lâm về thì Lăng Thiên bảo tất cả vệ sĩ ra ngoài. Trong phòng chủ tịch là một không gian yên tĩnh.

Lăng Thiên ngồi trên ghế xoay, tựa đầu ra sau rồi nhắm mắt lại. Anh suy nghĩ về những việc vừa rồi mình đã làm. Không ngờ chỉ vì cô gái năm đó mà anh lại không từ thủ đoạn để chiếm đoạt cô.

“Cô bé! Chúng ta sắp gặp nhau rồi? Đúng là không uổng công tôi đợi em 10 năm.”-anh nghĩ.

---------------------------------------------

M.n ơi! Nếu thấy hay thì nhớ bình chọn cho mình nha!!!

Nếu có gì không hợp lý thì góp ý để mình sửa lại nha!
Chương Tiếp »