Chương 2: thương em nhất rồi.
Thấy mình đã làm cô tĩnh giấc anh ngồi xuống giường ôn nhu hỏi:
- Vợ anh ngủ ngon không?
Cô hờn giỏi quay mặt đi chỗ khác quyết giận anh cho bằng được. Thấy cô như vậy anh rầu thúi ruột gan. Anh có muốn làm vợ anh giận đâu anh chỉ muốn cô uống sữa để khỏe mạnh thôi mà. Anh nhìn cô nói:
-Vợ à đừng giận anh nữa mà. Anh sai anh xin lỗi. Vợ tha lỗi cho anh đi.
Cô được nước lấn tới. Khóc òa lên:
- Huhu anh có thương em đâu chỉ muốn làm những gì mình thích thôi anh không nghĩ tới cảm giác của em.
Thấy vợ như thế tim anh như bị ai đâm vào anh vội vàng ôm chầm lấy cô nhưng lại bị cô đẩy ra anh càng ôm chặt hơn nhưng cô vẫn cố cựa quậy trong lòng anh như muốn thoát ra khỏi vòng tay ấm áp đó. Anh cất tiếng âm trầm mê hoặc:
- Ngoan nào. Bảo bối đừng khóc nữa anh sẽ rất đau.
Nghe anh nói như thế cô cũng xiu lòng để anh ôm rồi bàn tay bé nhỏ bất giác ôm chầm lấy anh. Cô hỏi:
-Ông xã! Ông xã còn thương Tiểu Hy không?
Anh phì cười trước câu hỏi đó của cô nói:
-Tất nhiên là còn anh thương em nhất rồi còn gì.
Rôi anh hôn lên trán cô. Cô cười tít mắt hôn lên má anh nói:
-Vậy ông xã đừng bắt em uống sữa nữa nha. Tiểu Hy ghét sữa.
Anh gật đầu đồng ý với cô. Gì chứ bị cô giận một lần là quá đủ làm sao anh dám bắt ép vợ anh uống sữa nữa.
Sau đó anh bế cô xuống nhà ăn để lót bụng cho cô từ sáng tới giờ cô đã ăn gì đâu đã vậy còn khóc rất nhiều anh biết vợ anh mệt lắm rồi. Cô ngoan ngoãn ở trong vòng tay anh dụi đầu vào lòng ngực của anh. Anh ôn nhu đặt cô vào lòng gắp đồ ăn cho cô, nhìn cô ăm vui vẻ anh vui lắm. Sau đó anh kiu quản gia đem ra cho cô một ly nước trái cây mà không phải là sữa nữa. Vì cô bảo bối nhỏ này anh đã phải bỏ bê tất cả công việc ở công ty để ở nhà dỗ dành cô chăm sóc cô.
Tối đến.
Anh đang ở trong phòng làm việc vì từ sáng đến giờ anh có làm được đâu. Cô thì ngồi ở trong lòng anh chơi game. Chơi được một lúc cô cũng mỏi mắt buông điện thoại xuống nhắm mắt lại ngoan ngoãn ngủ ở trong lòng anh. Lúc làm xong việc anh nhìn lại cô vợ bé nhỏ đang yên giấc trong lòng mình vội bế cô về phòng đặt cô xuống giường ôm lấy cô rồi anh đắp chăn cho cả hai ôm cô ngủ đến sáng.
Sáng hôm sau.
Vì sáng nay anh có cuộc họp quan trọng nên đã đến công ty từ sáng sớm cô thì vẫn còn ngũ ngon lành. 6h thím Trương ( quản gia ) lên gọi cô dậy. Vì hôm qua ngủ sớm nên hôm nay cô cũng ngoan ngoãn thức dậy rồi vệ sinh cá nhân sau đó xuống ăn sáng. Không thấy anh đâu cô quay sang hỏi quản gia:
-Thím ơi Trọng Huy đâu rồi ạ?
Thím Trương nhìn cô cười đáp:
-Tiểu thư! Cậu chủ đã đến công ty từ sáng sớm rồi ạ. Cậu dặn là tiểu thư ăn sáng rồi ông Tư ( tài xế của Ngô gia đã chạy cho nhà anh được hơn 8 năm rồi ) sẽ đưa tiểu thư đến trường ạ.
Nghe vậy cô cũng vui vẻ đáp:
- Vâng ạ.
Sau khi ăn xong ông Tư cũng đưa cô đến trường rồi đến chiều thì rước cô về. Về đến nhà thì anh vẫn chưa về làm cô buồn vô cùng. Cô lên phòng cất tập vở thay đồ rồi xuống sau sân nhà chơi với choppo là chú chó con mà anh đã tặng cô đêm noel. Ngồi chơi với choppo một hồi thì cô lại ngủ quên ở đó luôn. Vì Ngô gia rất rộng và chỉ có cô mới ra chơi với choppo thôi còn anh thì bận rộn với công việc và bận yêu cô nữa nên rất ít khi ra đó.
Cảm ơn các bạn đã xem. Thank.❤