🖼️ Chương này có nội dung ảnh, vui lòng xem trên
Phiên bản đầy đủ Như đã hứa với mn ở chap 3, hôm nay tui sẽ viết H _________________________________________________________________________________________________________________________________
5 năm sau
- Tuần sau là sinh nhật của Tiêu Chiến, cậu khá thắc mắc vì sinh nhật này của cậu lớn hơn hẳn các sinh nhật năm trước.Cậu liền hỏi hắn :
- Ba ơi, Tại sao sinh nhật lần này lớn thế ạ. Trang trí thật long trọng a
- Hahaha_ Hắn bật cười tại vì cậu quá dễ thương rồi, 15 tuổi rồi mà nét dễ thương vẫn không mất đc a
- Ba sao lại cười a_ Cậu thắc mắc, có phải cậu hỏi j ngốc quá ko. Cậu phụng phịu
- Ba cười vì Chiến Chiến dễ thương a
- Hehehe
- Giờ ba gọi người để đo lễ phục cho Chiến Chiến nha
- Dạ
--------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------
- Tham kiến công tước, đây là học trò giỏi nhất của thần, Evi ạ
- Vâng
Lần đầu tiên thấy Tiêu Chiến, Evi đã muốn chiếm hữu cậu làm của riêng vì nét đẹp ko tì vết của cậu cùng đôi môi chúm chím của cậu. Để ý kĩ còn có một nốt ruồi nhỏ nhắn dưới môi cậu. Evi khẽ nuốt nước bọt.
Evi đo cho cậu xong, liền đưa cho thầy của mình để làm lễ phục
- Chiến chiến ra ngoài vườn chơi nha, ba cần phải làm chút việc nha
- Vâng_ Cậu vui vẻ chạy ra ngoài chơi
- Thần xin cáo lui_ Evi thấy cậu ra ngoài thì cáo lui
- Uhm
----------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------
Tại nhà bếp
Evi thấy người giúp việc đang chuẩn bị bữa xế cho cậu. Liền mỉm cười nham hiểm , chạy lại nói
- Chị à, đó là đồ ăn thiếu gia sao
- Uhm
- Đây để tôi đưa cho
-Đc, tôi đang có 1 số việc, nhó đi qua cánh cửa bên kia để thử độc
-Ok
-------------------------------------------------------------------
- Đây là đồ ăn của thiếu gia,thử độc
- Không có độc, qua
" Không có độc nhưng có xuân dược "Evi nghĩ
__________________________________
- Thiếu gia, đây là bữa xế của người
- Uhm,
Cậu ngồi trêи ghế bắt đầu vừa ngắm hoa vừa ăn
- Uhm, ngon quá _ Cậu hưởng thụ
Sau khi ăn xong
Aì, no rồi_ Cậu ăn xong thì thấy thoải mái hơn rồi , bỗng nhiên thấy người thật nóng
- Ây, ta...n..nóng quá_ Vừa nói vừa xốc áo để tạo ra luồng gió, lại vô tình lộ xương quai xanh quyến rũ
- Evi nhanh chóng ôm cậu lên: Ha để ta giúp người
- Gi..giúp gì chứ buông ta ra ...buông ..ta ..ra aaaaaaaaaa ba ơi_ Cậu tuy nóng nhưng rất sợ liền khóc òa lên
Cậu từ nhỏ đã được hắn liên kết để phòng cậu gặp nguy hiểm nên khi cậu gặp nguy hiểm. cho dù xa ở đau hắn cx có thể cảm nhận đc. Vì thế hắn nghe tiếng gọi của cậu trong tâm trí liền hoảng hốt chạy ra ngoài thì ko thấy cậu đâu.
- Evi đã để cậu nằm trêи chiếc ghế dài đc bụi câu che khuất . Cậu liền la lên: ba ơi..uhm.
Evi đã bịt miệng cậu lại , vừa may hắn lại nghe đc 2 chữ vỏn vẹn của cậu liền chạy đến thì thấy cảnh Evi đang từ từ cởi chiếc áo để lộ xương quai xanh của cậu. Cậu thì bị bịt miệng bằng 1 mảnh vải màu trắng, nước mắt đầm đìa. Hắn thấy cảnh này thì như tức điên rồi. Hắn muốn gϊếŧ chết ngươi này, không nghĩ nhiều hắn liền đẩy ra, nhanh chóng che 2 mắt cậu, rồi bắn Evi liên tiếp đến khi toàn thân nhuốm máu, máu bắn lên hết những lá cây xung quanh đó
- Hắn nhanh chóng lau tay rồi bế cậu lên, úp mặt cậu vào ngực mình bước vào lâu đài
- Bảo bối, con có sao ko??
Hắn ngạc nhiên khi thấy cậu đỏ mặt hơi thở nặng nề, cậu bị trúng xuân dược rồi
- B..ba, con khó chịu quá
- con..có muốn ba giúp ko?
- B....ba ....gi...giúp ......c..con
- Hắn ko chịu đc sự quyến rũ của cậu liền nhanh chóng ngấu nghiến hôn môi cậu, dùng lưỡi tách 2 hàm ràng của cậu rồi khuấy đảo toàn bộ bên trong khoang miệng, nhanh chóng tách áo cậu ra thành 2 mảnh vải rơi xuống đất, ɭϊếʍ láp cổ của cậu, ʍút̼ tạo ra những vết màu tím đỏ trêи cổ cậu. Hắn tách chân cậu ra thì thấy hậu huyệt đỏ hầu đã đầy ɖâʍ dịch.Lấy nó làm chất bôi trơn cho 2 ngón tay của mình vào. Hậu huyệt cảm nhận đc vật lạ đang xâm nhập liền co bóp dữ dội.Tiêu Chiến nức nỡ
- B..ba, r.út ra, Chiến Chiến khó chịu... Chiến Chiến ..k..khó chịu
- Ngoan ....thả lỏng
- Sau khi cảm nhận cậu thả ỏng hắn liền cho ngón tay thứ 3 vào
- a...uh..uhm...a~
Thấy hậu huyệt cậu đã thích nghi với ngón tay ,hắn rút tay ra
- Cậu liền cảm thấy trống rỗng, liền uốn éo cơ thể để giảm sự khó chịu
- Ba...uhm...Chiến Chiến m..muốn .
-Được, cho Chiến Chiến
Hắn liền cho cự vật nóng hổi vào hậu huyệt của cậu
- A~ ba ...Chiến Chiến đau ...đau quá
- Ngoan, Đợi 1 chút sẽ sướиɠ ~
- Ba ... động đi a
- Hảo, cho Chiến Chiến sướиɠ tới ɖu͙ƈ tiên ɖu͙ƈ tử
- A....a....uhm.......a..uhm..uh ..ch.......chậm..............l....l.lại .a...a..a
Hắn vẫn không nghe gì, tiếp tục cày cuốc bên trong hậu huyệt ấm nóng của cậu đến khi người cậu hết thuốc, hắn vẫn tiếp tục hành cậu. Khi kết thúc thì cậu đã ngất từ bao giờ rồi. Hắn bế cậu vào phòng tắm, vệ sinh thân thể của cậu, cho tay vào hậu huyệt của cậu để lấy tϊиɦ ɖϊƈh͙ còn sót lại ra. Rồi đặt cậu nhẹ nhành lên giường đắp chăn ôm cậu đi ngủ
( Tác giả : Tui nghe nói khoa học đã chứng minh người có yết hầu càng lớn sẽ giỏi chuyện ư ưʍ. Nhất Bác : Thì sao - Tác giả : Cậu có ko mà hành bảo bối nhà tui dữ vậy _ Vương Nhất Bác: Thứ ta nổi tiếng nhất ngươi lại ko biết , xem đây:
WAOOOOOOOOOOOOOOOOOOOOOOOOOOOOOOO