Edit: Thủy – Beta: LôiNhưng hắn cũng biết, mình không thể đợi thêm nữa, nhất định phải tìm một cơ hội, bày tỏ tình cảm của mình với cô, nếu không, hắn sợ chính là...
Cô yêu người khác...
Đây mới là điều kinh khủng nhất ...
Bàn tay nhẹ nhàng ôm cô, vỗ về lưng cô, Hạ Nghênh Lam nẳm trong ngực người đàn ông hô hấp dần dần vững vàng, đều đặn.
Hắn không nhìn cũng biết cô đã ngủ rồi.
Nhiều năm như vậy, hắn đối với từng hơi thở, từng bước đi, thậm chí ngay cả trái tim của cô đập như thế nào hắn đều vô cùng quen thuộc.
Không cần nhìn, cũng vẫn thấu lòng cô.
Trên thế giới này, sợ không có người nào có thể hiểu rõ Hạ Nghênh Lam như hắn, hắn hiểu cô thậm chí còn nhiều hơn hiểu chính bản thân mình.
Hạ Tư Thần khẽ di chuyển cánh tay, nhẹ nhàng đặt Hạ Nghênh Lam xuống rồi đắp chăn cho cô.
Hô hấp của cô bởi vì bị cảm mà có chút khàn khàn, hai gò má hồng hồng, lông mi nhẹ nhàng rung động, làm cho người ta không nhịn được sinh lòng thương tiếc.
Hạ Tư Thần ngồi ở bên giường, đầu ngón tay khẽ khàng vuốt ve gương mặt người con gái.
Hắn rất thích cô, rất yêu cô, thứ tình cảm này hành hạ hắn ngày đêm khó ngủ. Nhìn thân thể cô ngày càng gợi cảm, khát vọng muốn có được cô càng trào dâng mạnh mẽ, là khát vọng của người đàn ông đối với người phụ nữ mà mình yêu thích.
Nếu yêu một người đến vậy sẽ muốn hòa tan người đó vào trong cơ thể của mình.
Hắn ẩn nhẫn chịu đựng hắn, hắn có nổi khổ tâm riêng của hắn, có thể đến gần nhưng lại không thể thân mật, cảm giác này giày vò Hạ Tư Thần đến khổ sở.
Nhìn l*иg ngực phập phồng nặng nề hít thở của cô, Hạ Tư Thần không nhịn được khẽ cúi đầu, nhẹ nhàng hôn lên đôi môi mềm mại ấy.
Nhẹ nhàng, trăn trở cắи ʍút̼.
Hạ Tư Thần nhắm mắt lại, Nghênh Lam, nếu em chưa ngủ biết được tôi hôn em thế này thật là tốt.
Nghênh Lam, nếu em biết được tình cảm của tôi thì tốt biết bao.
Tôi chưa bao giờ muốn làm anh trai của em, chỉ muốn làm người đàn ông của em mà thôi.