Edit: Thủy – Beta: LôiLần đầu tiên nhìn thấy Nhược Nhiên, cô mặc trang phục giản dị, chân tay luống cuống đứng ở phòng khách kéo hành lý của hắn, đôi mày xinh đẹp chau lên, ra vẻ mất kiên nhẫn.
Còn hắn đang mải mê ôm hôn bạn gái từ trên lầu đi xuống, trên gương mặt cô là biểu cảm không thể tin được, gò má ửng hồng, hai mắt mở to, dáng vẻ đáng yêu lúc đó khiến hắn không thể nào quên.
Tư Đồ Dật nắm chặt rồi lại buông hai bàn tay, trong đầu hiện lên khoảnh khắc ấy.
Hắn từ từ nhớ lại dáng vẻ của cô lúc đó, gương mặt mất kiên nhẫn, hai đầu lông mày nhíu lại thể hiện rõ là không thích hắn.
Nghĩ tới đây, Tư Đồ Dật khẽ cười, đôi mắt vẫn nhắm.
Lần đầu tốt nhất không nên gặp, nếu thế, đã không yêu rồi.
Nhược Nhiên, bản thân tôi hi vọng chưa từng gặp em, và cũng chưa từng gặp Tô Cẩm Vy.
Chiếc xe lăn bánh, thẳng hướng đến bệnh viện Nhược Nhiên đang nằm.
Bóng đêm rã rời, Tư Đồ Dật giơ tay lên nhìn đồng hồ, đã là ba giờ sáng.
Thành phố vẫn sáng đèn, ở đây ba giờ sáng cũng bình thường, dù có bao nhiêu người trên đường, thành phố vẫn đèn điện sáng trưng.
Tư Đồ Dật chìm trong trầm mặc, vừa lái xe vừa hồi tưởng lại mọi chuyện về Nhược Nhiên, về Tô Cẩm Vy, và cuộc sống trước kia của mình.
Nhớ về những ngày tháng xa xưa ấy.
Đoạn đường rất ngắn nhưng Tư Đồ Dật cảm thấy rất lâu, cuối cùng xe đã dừng ở cửa bệnh viện.
Hắn ngước mắt, đôi mắt xanh thẳm lóe lên tia sáng khó nắm bắt, bước vào bên trong.
Hắn chỉ muốn trông thấy Nhược Nhiên, để nói với cô một lời tạm biệt.
Tư Đồ Dật muốn lấy cớ đến gặp Tư Đồ Hiên Nhiên nói chuyện để trông thấy cô.
Nhưng khi hắn đứng trước cửa phòng bệnh, bên trong ánh đèn hắt ra thứ ánh sáng dịu dàng, Nhược Nhiên im lặng ngồi ở đó, mà lại không có Tư Đồ Hiên Nhiên bên cạnh.
Cô đang ngồi trên giường, có chút ngẩn ngơ dưới ánh đèn, gương mặt nghiêng nghiêng như đang phiêu du nơi đâu, dường như đang suy nghĩ chuyện gì đó.
Tư Đồ Dật đứng ở cửa, ngạc nhiên vì không thấy Tư Đồ Hiên Nhiên, bèn nhẹ nhàng gõ cửa.
Nghe thấy tiếng động, Nhược Nhiên kinh ngạc ngẩng đầu, nhìn về phía cửa phòng bệnh, ánh mắt mở to khi nhìn thấy người tới là Tư Đồ Dật.