CHƯƠNG 663
An Diệc Diệp tiếp tục nói: “Chúng tôi không gϊếŧ Tiêu Nhĩ Giai, đến cả cảnh sát cũng không tìm được hung thủ thật sự.”
“Lúc Tiêu Nhĩ Giai xảy ra chuyện, Khúc Chấn Sơ còn ở lâu đài cổ, cho nên không thể nào là do anh ấy làm!”
Phùng Tấn lắc đầu.
“Cô gạt tôi! Chắc chắn là các người gϊếŧ cô ấy!”
Anh muốn ngăn cả An Diệc Diệp tiếp tục nói, nhưng hiện tại anh còn không thể đứng dậy nổi.
An Diệc Diệp lạnh lùng nhìn anh.
“Là ai nói cho anh biết Tiêu Nhĩ Giai mang thai?”
Lúc này An Diệc Diệp đột nhiên hiểu được.
“Lúc trước ở tòa án, anh gánh tội thay cho Tiêu Nhĩ Giai là bởi vì cô ta nói cô ta mang thai?”
Vừa thấy vẻ mặt của anh, An Diệc Diệp biết ngay cô đã đoán trúng.
“Tiêu Nhĩ Giai không hề có thai!”
“Ngay lần đầu tiên cô ta phá thai thì bác sĩ đã khẳng định, suốt đời này cô ta cũng không thể mang thai được! Trong kết quả kiểm tra cơ thể cũng không có bất cứ dấu hiệu mang thai nào!”
Cô nhìn Phùng Tấn, ánh mắt bình tĩnh lạnh nhạt chưa từng có.
“Anh bị lừa, những gì anh làm hiện tại đều là bị người khác lợi dụng.”
Phùng Tấn lập tức cương cứng sắc mặt.
Anh lắc đầu, không thể tin nổi.
“Không thể nào! Nhĩ Giai không thể nào lừa tôi!”
“Nhưng cô ta thật sự đã lừa anh!”
An Diệc Diệp trực tiếp đánh vỡ ảo tưởng cuối cùng của anh: “Cô ta không thể mang thai! Ngay cả đứa bé trước đó của hai người cũng là do cô ta tự tay phá.”
Phùng Tấn hoảng sợ, mất khống chế hô to.
“Không thể nào! Không thể nào! Cô lừa tôi! Cô nhất định đang lừa tôi!”
“Có phải là thật hay không thì sau khi anh xem xong báo cáo phân tích sẽ hiểu ngay.”
An Diệc Diệp nhìn vẻ mặt hoảng loạn của anh, nói: “Tiêu Nhĩ Giai chỉ mới chết hồi tuần trước, trong mấy tháng anh ngồi tù cô ta có từng đến thăm anh sao? Có từng gửi bất cứ lời nhắn nào cho anh sao?”
“Không có đúng không? Bởi vì cô ta biết anh đã mất đi giá trị lợi dụng, không cần phải tiếp tục lấy lòng anh.”
Phùng Tấn mở to hai mắt, không hề nhúc nhích.
Những gì An Diệc Diệp nói, hoàn toàn đánh nát tất cả nhận thức cũ từ trước đến nay của anh.
Nhưng mà chờ đến khi anh xâu chuỗi tất cả sự kiện lại với nhau, lại không thể không nghi ngờ.
Từ lúc mắt đầu, không ngờ Tiêu Nhĩ Giai đều lừa anh…
Phùng Tấn lắc đầu, còn đang biện giải thay cho anh và Tiêu Nhĩ Giai.
“Không, chắc chắn là vì cô ta quá bận… quá bận…”
Nói xong, đến cả chính anh cũng từ từ nói nhỏ lại.
An Diệc Diệp nhìn anh như thế, lại không hề thương hại chút nào.