Chương 6: Ngọt ngào

"Ưʍ...... Tiểu Lục...... Trở về a......"

Lục Kim An thở hổn hển buông Chu Thanh Thạch ra, trong lòng có chút tức giận khống chế không nổi bản thân, thế mà tại địa phương rách nát như vậy nổi lên du͙© vọиɠ với anh trai.

Chu Thanh Thạch cũng thở phì phò sờ lên tóc Lụ cKim An, "Tiểu Lục, em đã trưởng thành, có du͙© vọиɠ là chuyện bình thường, không cần tự trách."

Suy nghĩ trong lòng đã bị Chu Thanh Thạch nhìn thấu, trong lòng Lục Kim An vừa vui mừng vừa xấu hổ.

Chu Thanh Thạch cười cười, "Về nhà" Anh tiến đến bên tai Lục Kim An lặng lẽ nói nhỏ, "Anh bằng lòng để em làm."

Câu nói này như ngọn lửa thảo nguyên kí©ɧ ŧɧí©ɧ thần kinh Lục Kim An, cậu cảm thấy tâm tình vừa bình phục lại bị đặt trên lửa thiêu đốt.

"Anh."

Ánh mắt Lục Kim An nóng bỏng, ẩn nhẫn hôn Chu Thanh Thạch, "Anh về trước đi, em đi mua một ít đồ...... Nếu không sẽ bị thương."

Bị em trai nhỏ hơn mình tám tuổi an bài như thế, Chu Thanh Thạch hiếm thấy lộ ra biểu tình ngượng ngùng.

"Anh, anh đi về trước, em...... Em mau trở về."

Nói xong liền chạy trối chết.

"Anh."

Lục Kim An mở ra cửa phòng tắm, từ phía sau ôm lấy eo Chu Thanh Thạch đang tắm, đặt đầu lên trên bờ vai của anh, dòng nước ấm từ vòi hoa sen phun ra làm ướt tóc, cậu cúi đầu hướng về phía vành tai của anh trai nhẹ nhàng thổi.

Chu Thanh Thạch mẫn cảm run run, tim đập rộn lên. Anh vừa lên mạng tìm tòi nghiên cứu một phen, biết mình sắp phải đối mặt với điều gì, không khỏi bắt đầu khẩn trương.

Lục Kim An đưa tay tắt vòi hoa sen, bờ môi hôn từ cổ đến xương quai xanh.

"Anh trai, anh có biết không?"

"Biết, cái gì?"

Chu Thanh Thạch tựa vào vách tường phòng tắm, run run rẩy rẩy cảm thụ hô hấp và nụ hôn của Lục Kim An.

"Lần đầu tiên em mơ thấy anh, anh giúp em mυ"ŧ phía dưới, còn dùng ánh mắt quyến rũ nhìn em."

Chu Thanh Thạch trong nháy mắt liền nghĩ đến buổi sáng hôm ấy Lục Kim An kêu to tên của anh, sau đó kẹp lấy chân chạy trối chết, thì ra lúc đó tiểu tử thúi này đã mang tâm tư làm loạn với mình.

"Ưʍ...... Em......"

Cả người Chu Thanh Thạch mềm nhũn, xoay người ôm lấy cổ Lục Kim An trực tiếp hôn lên.

Môi của anh và lục Kim An nhẹ nhàng quấn lấy nhau, giờ khắc này thế giới chung quanh tựa hồ cũng rút đi, chỉ còn lại thân mật ấm áp giữa bọn họ.

"Anh......"

Lục Kim An chen một chân vào giữa hai chân ChThanh Thạch, dùng đầu gối không ngừng cọ sát đáy chậu và hai quả trứng của anh, một tay khoá chặt eo Chu Thanh Thạch, một tay thuận eo mò vào bộ ngực được rèn luyện tốt của anh, năm ngón tay mở ra xoa nắn bộ ngực sữa căng phồng.

"Anh ơi, nơi này của anh thật lớn, khi còn bé anh đã cho em uống sữa phải không?"

Chu Thanh Thạch cắn môi dưới của Lục Kim An, "Chết tiệt, đây là cơ ngực, làm sao có sữa được."

Lục Kim An ôm ngang Chu Thanh Thạch lên đi vào phòng ngủ, "Mặc kệ trước kia có sữa hay không, dù sao sau này em sẽ đem bọn chúng hút đến ra sữa."

Chu Thanh Thạch đỏ mặt đập vào ót Lục Kim An, sao trước đây anh không phát hiện tiểu tử này là tên cuồng sắc tình chứ.

Chiếc giường rộng hai mét chồng lên cơ thể của hai người đàn ông trưởng thành, chen chúc trên giường, trên chiếc giường chỉ thuộc về Lục Kim An và Chu Thanh Thạch, em trai ngấp nghé đã lâu trong đêm nay muốn chiếm hữu toàn bộ anh trai của mình.

Ngón tay Lục Kim An ấn vào khe mông Chu Thanh Thạch, đầu ngón tay tại khe mông không ngừng trêu chọc, môi lưỡi lưu luyến nơi l*иg ngực Chu Thanh Thạch.

"A...... Ưʍ...... Sao em lại biết làm những việc này?"

Trên mặt Chu Thanh Thạch đỏ ửng, thở phì phò cảm thụ ngón tay Lục Kim An lướt qua phần dưới của mình.

Mái tóc hơi dài trên trán Lục Kim An được cậu vuốt ra đằng sau lộ ra vầng trán đẫm mồ hôi, lông mày rậm hơi nhíu, làm tan đi vẻ mọt sách giữa hai đầu lông mày, khiến khí chất cả người cậu phát sinh biến hóa mãnh liệt.

"Chẳng lẽ anh không biết năng lực học tập của em rất mạnh sao?"

"A...... Chen vào......"

Hậu huyệt non mềm chưa từng bị xâm phạm, chăm chú co rút chống cự ngoại lai xâm lấn, Chu Thanh Thạch cũng nhíu mày, bắt lấy cánh tay Lục Kim An.

"Ưʍ...... Thả lỏng một chút, anh."

"A...... Tiểu tử thúi, sao em không nằm xuống để cho anh bên trên...... Chậm một chút......"

Lục Kim An tăng thêm chút dịch bôi trơn, ngón tay thả mềm động tác nhẹ nhàng khai thác huyệt đạo đang cắn chặt.

"Anh muốn nằm trên em cũng không phải không thể, nếu như khi em xong việc, anh vẫn còn sức lực."

Lục Kim An nhịn đến trán nổi gân xanh, dươиɠ ѵậŧ dưới hông đã sớm hưng phấn đứng lên, dán thẳng vào bụng dưới của cậu, cậu dùng hai ngón tay cắm vào nơi nước văng tung tóe trừu sáp khai thác, một tay khác xoa nắn mông thịt mượt mà ngạo nghễ ưỡn lên của đối phương.

"A......"

Tiểu huyệt mẫn cảm của Chu Thanh Thạch bị ngón tay em trai ma sát, dần dần nổi lên một trận kɧoáı ©ảʍ kỳ lạ, dươиɠ ѵậŧ trước mặt cũng run run phun ra tϊиɧ ɖϊ©h͙.

Đầu ngón tay bên trong bên trong huyệt vơ vét khắp nơi, Chu Thanh Thạch lập tức nắm chặt tay Lục Kim An, huyệt thịt cũng chăm chú siết chặt ngón tay, nâng cao eo phát ra một tiếng rêи ɾỉ ai nghe cũng phải đỏ mặt.

Âm thanh kiều mị cực rêи ɾỉ khiến Chu Thanh Thạch hận không thể lập tức tìm một cái lỗ để chui vào, anh xấu hổ cắn bờ môi không dám nhìn Lục Kim An. Nhưng vào tai Lục Kim An, lại khiến cậu muốn lập tức nhét côn ŧᏂịŧ vào bên trong tiểu huyệt của đối phương, ép Chu Thanh Thạch phát ra càng nhiều thanh âm như vậy.

"Anh ơi, em muốn nghe anh gọi."

Giọng nói trầm thấp từ tính trêu chọc trái tim Chu Thanh Thạch, anh xấu hổ nhắm hai mắt lại, "Muốn làm thì làm nhanh đi, nếu không thì cút xuống cho anh."

Lục Kim An nghĩ đến vô số dáng vẻ khỏa thân của Chu Thanh Thạch trên giường, nhưng không có cái nào trong số đó ngon bằng những gì cậu thực sự nhìn thấy bây giờ.

Cậu cúi đầu ngậm lấy núʍ ѵú bên phải, dùng răng cắn thật mạnh.

"A...... Em là chó sao."

Chu Thanh Thạch bị đau, nhưng rất nhanh núʍ ѵú lại được ôn nhu liếʍ láp, đầu lưỡi phía trên không ngừng liếʍ láp, đảo quanh dọc theo quầng vυ", ngẫu nhiên dùng đầu lưỡi nén núʍ ѵú, cuối cùng dùng môi ngậm lấy dùng sức mυ"ŧ vào.

Đầṳ ѵú nho nhỏ phấn nộn núʍ ѵú bây giờ bị hút trong lớn hơn người thường, màu sắc cũng đỏ chói nhìn vô cùng mẫn cảm, Chu Thanh Thạch cảm thấy linh hồn mình cũng muốn theo núʍ ѵú bị hút ra.

"A...... Đừng...... Đừng hút...... A a......"

Chu Thanh Thạch giãy dụa thân thể, hai tay lại một mực ôm chặt đầu đen trong ngực, không ngừng động lên ngực của mình.

"Đừng câu dẫn em, anh trai."

Chu Thanh Thạch giơ chân lên đạp cậu một cước không cẩn thận liên lụy đến hậu huyệt, được nhiều hơn mất phát ra âm thanh rêи ɾỉ quyến rũ, "Anh thật dâʍ đãиɠ, đổi sang bên kia liếʍ."

Lục Kim An đổi một bên liếʍ mυ"ŧ, núʍ ѵú Chu Thanh Thạch tựa như hai hạt đậu giòn tan đứng thẳng, cậu dùng răng ở phía trên nhẹ nhàng ma sát, lại dùng đầu lưỡi đâm vào mô phỏng giao hợp, sau đó bỗng nhiên ngẩng đầu nhìn anh.

"Anh ơi, anh nói xen sao núʍ ѵú của anh lại lớn như thế, bên trong có phải thật sự có sữa hay không?"

"Ưʍ...... Hừ, nói bậy bạ gì đó...... Không có khả năng có sữa......"

Chu Thanh Thạch bị câu nói làm cho xấu hổ gương mặt đỏ bừng, "Đã nói là cơ ngực, làm sao có sữa được."

Ngượng ngùng và kí©ɧ ŧɧí©ɧ một trời một vực với anh trai thường ngày khiến Lục Kim An động tình không thôi, toàn thân có một loại kɧoáı ©ảʍ không cách nào nói rõ xông thẳng lên trán, thậm chí còn cảm thấy dươиɠ ѵậŧ co giật mạnh mẽ, tựa như một cơn cực khoái không biết từ đâu xuất hiện.

"Anh...... anh......"

Há miệng lần nữa hung hăng ngậm lấy núʍ ѵú Chu Thanh Thạch, miệng lớn mυ"ŧ vào, giống như bên trong thật sự có sữa, mà cậu muốn hút ra ngoài. Núʍ ѵú của anh rất lớn, tựa như em bé ngậm núʍ ѵú cao su trong miệng, cảm giác thật ngon miệng, Lục Kim An ở phía trên lưu luyến quên lối về.

Ba ngón tay vẫn đang ra ra vào vào bên trong huyệt trơn trượt, phát ra âm thanh "Phốc phốc phốc phốc", Lục Kim An rút ngón tay ra, không kịp chờ đợi dùng sức tách hai chân thẳng ra hai bên, hơi nâng bờ mông Chu Thanh Thạch lên.

"Anh ơi, em muốn đi vào."

Chu Thanh Thạch sớm đã bị kɧoáı ©ảʍ từ trên ngực và bên trong hậu huyệt tra tấn trống rỗng không thôi, dùng cánh tay che lại ánh mắt, âm thanh ngầm câm câu người: "Đừng nói nhảm."

Đưa tay kéo một chiếc gối đệm dưới thân Chu Thanh Thạch, Lục Kim An một tay đỡ lấy dươиɠ ѵậŧ cứng ngắc đang chảy nước của mình, một tay nâng mông thịt lên, đem qυყ đầυ nhắm ngay nhục huyệt khẽ đóng khẽ mở không ngừng chảy dịch ruột trong suốt, ưỡn eo "Phốc" một tiếng đi vào.

"Hít...... Đau......"

Ba ngón tay chẳng là gì so với dươиɠ ѵậŧ của Lục Kim An, Chu Thanh Thạch cố gắng thả lỏng thân thể để thích ứng với sự xâm nhập của Lục Kim An.

Lục Kim An bị kẹp xém chút mất mặt bắn ra, cậu hít sâu một hơi nhịn xuống kɧoáı ©ảʍ kịch liệt, đem hai chân Chu Thanh Thạch quấn lên eo của mình, dán vào trên người của anh, hôn bờ môi Chu Thanh Thạch, tay đặt trên ngực của anh bừa bộn xoa nắn, đầu lưỡi của hai người điên cuồng hòa vào nhau.

"Ưʍ...... ưʍ......"

Cảm giác ruột thịt cuốn lấy dươиɠ ѵậŧ thật sự là thoải mái, cảm giác bên trong huyệt thả lỏng, Lục Kim An động phần hông, dươиɠ ѵậŧ to dài đầu tiên là chậm rãi đút vào mấy lần để làm quen, sau đó giống như máy đóng cọc nhanh chóng ra vào bên trong tiểu huyệt, mỗi một chỗ thịt ngứa đều được đại nhục bổng ma sát, òm ọp òm ọp, không ngừng có dịch ruột bị Lục Kim An mài ra, sau đó bị lực lớn trừu sáp mài thành bọt trắng.

"Anh ơi, phía sau của anh thật sảng khoái."

Tiểu huyệt ngứa ngáy bị côn ŧᏂịŧ ma sát, quả thực thoải mái đến mức linh hồn cũng sắp thoát ra khỏi cơ thể, hai tay Chu Thanh Thạch nắm chặt ga giường, côn ŧᏂịŧ to dài nhanh chóng ra vào bên trong cơ thể, không ngừng thao điểm mẫn cảm bên trên huyệt, càng làm cho trên mặt của anh là biểu cảm dâʍ đãиɠ mà Lục Cẩn An chưa từng thấy trước đây.

"Ha ha...... Tiểu Lục...... Chậm một chút a... Anh chịu không nổi......"

Cảm thụ được ruột thịt quằn quại mãnh liệt, một tay Lục Kim An dùng sức nhào nặn bộ ngực Chu Thanh Thạch, giống như đang dùng sức nhàu bột, một tay khác khoác chặt dươиɠ ѵậŧ Chu Thanh Thạch nhanh chóng di chuyển, để anh thu hoạch được càng nhiều kɧoáı ©ảʍ, dươиɠ ѵậŧ của mình một lần rồi lại một lần hung hăng ra vào cúc huyệt, vô cùng dùng sức xâm phạm người anh đã nuôi dưỡng mình khôn lớn.

Hiện tại Chu Thanh Thạch không chỉ là anh trai của cậu, anh không chỉ là thân nhân của mình, mà còn là người yêu của mình, làm bạn đời của mình, dù thế nào đi chăng nữa cũng không thể chia cắt bọn họ!

Động tác dưới hông lần nữa tăng tốc, qυყ đầυ to trứng gà liên tục đạp vào tuyến tiền liệt, khiến Chu Thanh Thạch mới nếm thử tìиɧ ɖu͙© khóe mắt phiếm hồng tràn ra nước mắt sinh lý, kɧoáı ©ảʍ mãnh liệt sắp bao phủ bọn họ.

"Ưʍ.. A... Tiểu Lục... Muốn bắn a...... Bắn...... Ưm!"

Tϊиɧ ɖϊ©h͙ đậm đặc màu trắng sữa phun ra, bụng Chu Thanh Thạch, núʍ ѵú căng phồng và cằm Lục Kim An đều bị bắn tung tóe.

Ruột thịt xoắn chặt khiến Lục Kim An cũng không nhịn được nữa, trực tiếp đâm mạnh một phát tinh quan mở rộng bắn toàn bộ vào trong thân thể Chu Thanh Thạch.