Chương 10: Làʍ t̠ìиɦ buổi sáng

A... A... A... Tiểu Lục......"

Chu Thanh Thạch bị nam nhân phía sau thao thở phì phò thoải mái không thôi, hai tay đỡ lấy vách tường quay đầu muốn hôn.

Lục Kim An cảm nhận được ý đồ của anh, nắm cằm Chu Thanh Thạch phong bế đôi môi của anh, luồn đầu lưỡi vào ôm lấy đầu lưỡi của anh kịch liệt cùng nhau quấy động, đầu lưỡi liếʍ qua từng ngóc ngách trong miệng của anh, mυ"ŧ lấy đầu lưỡi của hắn, bàn tay to lớn cũng đang xoa nắn cặp mông của anh.

"A... Không chịu nổi nữa...... Tiểu Lục... Bắn cho anh đi... Anh thật sự không chịu được......"

Bị thành ruột chặt chẽ co rút kẹp lấy, Lục Kim An cũng sắp không nhịn nổi, không ngừng cấm vào rút ra, phía trước của Chu Thanh Thạch bắn ra một đong tϊиɧ ɖϊ©h͙ màu trắng sữa, Chu Thanh Thạch cắn răng, trước sau đều đạt được cao trào.

Tiểu huyệt kịch liệt run run, gắt gao siết chặt côn ŧᏂịŧ của Lụ cKim An, bên trong truyền đến lực hút, như muốn hút ra tϊиɧ ɖϊ©h͙ của cậu, đã bắn qua hai lần Lục Kim An cũng không muốn nhịn nữa, phần hông dán thật chặt vào mông Chu Thanh Thạch, để cho côn ŧᏂịŧ của mình và tiểu huyệt của đối phương chặt chẽ kết hợp với nhau, không để lại một chút khe hở nào, cảm thụ được lực hút trí mạng bên trong, Lục Kim An bóp chặt eo Chu Thanh Thạch hung hăng ra vào tiểu huyệt vài chục lần, lập tức cảm thấy sau lưng tê rần, mạnh mẽ bắn vào nơi sâu nhất trong tiểu huyệt của Chu Thanh Thạch, nóng đến mức toàn thân tung lắc, suýt chút nữa ngã xuống đất.

Hai người ân ái lâu như vậy, quần vẫn còn treo trên chân, Lục Kim An rút dươиɠ ѵậŧ phát ra một tiếng "Ba", bên trong huyệt không có nút tắt, tϊиɧ ɖϊ©h͙ hòa với dâʍ ŧᏂủy̠ tranh nhau chen lấn chảy ra ngoài. Cậu đạp rơi quần của mình, ôm lấy anh trai thân thể đã mềm như sợi mì đi vào phòng tắm.

Sáng sớm Lục Kim An thần thanh khí sảng, cậu nằm trên giường chỉ cảm thấy mình đã ngủ một giấc ngon lành, toàn thân trên dưới dễ chịu khó tả.

Cậu nhìn Chu Thanh Thạch ngủ say trong ngực, cúi đầu xuống hôn lên mắt của anh, sáng sớm tỉnh táo lại côn ŧᏂịŧ nửa mềm nửa cứng kẹp trong khe đùi non mềm của Chu Thanh Thạch, Lục Kim An nhịn không được giật giật nửa người dưới cọ xát, cọ nửa ngày vẫn không thấy đủ, cậu ôm chiến kê đã hoàn toàn cứng nhắm ngay cửa huyệt trơn ướt thẳng lưng cắm vào, côn ŧᏂịŧ tráng kiện bên trong tiểu huyệt ma sát, ruột thịt vốn mẫn cảm lập tức nổi lên kɧoáı ©ảʍ tê dại, người bên cạnh cũng không khỏi rêи ɾỉ thành tiếng.

"Ân...... Từ bỏ......"

Chu Thanh Thạch ngủ say trên người đầy dấu vết xanh tím tất cả đều do tối hôm qua Lục Kim An lưu lại, giờ phút này bên trong huyệt bị đồ vật tra tấn hô hấp lộn xộn, chỉ là tối qua quá mệt mỏi cho nên cũng không tỉnh lại.

Lục Kim An một bên chậm rãi chuyển động eo ra vào huyệt thịt mẫn cảm nóng ướt, một bên ghì chặt ót Chu Thanh Thạch, hé môi ngậm lấy đầu lưỡi của anh hút vào trong miệng của mình, không ngừng dùng sức mυ"ŧ vào, rồi đảo quanh nước bọt của hai người đút vào trong miệng của anh, đầu lưỡi liếʍ từng điểm mẫn cảm trong khoang miệng Chu Thanh Thạch.

Bên trong hậu huyệt được đại kê ôn nhu đút vào, vòm miệng nhạy cảm được Lục Kim An dùng đầu lưỡi chăm sóc, Chu Thanh Thạch bị cảm giác ngứa ran kí©ɧ ŧɧí©ɧ mở mắt, đối phương mυ"ŧ vào càng mạnh làm cho đầu lưỡi run lên.

"Ưʍ...... Ngựa giống chết tiệt... Rút nó ra cho anh."

Lục Kim An ôm chặt vợ yêu đang dần thanh tỉnh lẩm bẩm nũng nịu, "Chồng ~ anh tỉnh rồi!"

Chu Thanh Thạch đẩy đầu xù to đang cọ lung tung trên cổ mình, thật không biết anh nuôi em trai hay nuôi chó.

Thấy anh trai không có từ chối, Lục Kim An xoay người khống chế lực đạo đặt trên người Chu Thanh Thạch, hai núʍ ѵú trước ngực bị Lục Kim An hút vừa đỏ vừa sưng, phía trên hiện ra ướt sũng, mυ"ŧ vào ở giữa không ngừng phát ra âm thanh chậc chậc, núʍ ѵú sưng to dường như mang theo mùi sữa, Lục Kim An mυ"ŧ vào, dùng răng cắn thật mạnh.

"Anh, nơi này của anh có vị sữa, anh có muốn nếm thử hay không."

Chu Thanh Thạch đã lâu chưa cảm nhận tình ái ôn nhu như vậy, anh nằm ngửa người ra hưởng thụ hậu huyệt không ngừng truyền đến kɧoáı ©ảʍ, nghe vậy đánh vào đầu chó của Lục Kim An.

"Muốn anh nói bao nhiêu lần, nơi đó không có sữa!"

Lục Kim An mặc kệ, cúi đầu xuống tiếp tục ngậm lấy một bên vυ" bú ɭϊếʍ, rất giống chó con chưa dứt sữa.

"Ưʍ...... Làm nhanh lên..."

Mặc dù Chu Thanh thật thích ấm áp ôn nhu tình ái, nhưng đã quen ăn một bữa ngon, đột nhiên cảm thấy hiện tại giống như món khai vị, dần dần không vừa lòng.

Lục Kim An nở nụ cười, tăng tốc sức lực trên thắt lưng đáp ứng yêu cầu của Chu Thanh Thạch, côn ŧᏂịŧ dưới thân phá vỡ ruột thịt chặt chẽ, qυყ đầυ hồng nộn một mực tại ma sát với thành ruột, kɧoáı ©ảʍ tê dại mãnh liệt khiến đùi Chu Thanh Thạch không ngừng run lên, dươиɠ ѵậŧ to dài đυ. anh đến tận cùng, qυყ đầυ cực đại mượt mà lập tức thao đến tao điểm của anh, trong nháy mắt đó truyền đến kɧoáı ©ảʍ phun lên toàn thân, khiến anh dùng hai tay đỡ lấy đùi Lục Kim An bắt đầu lên tiếng rêи ɾỉ.

"A...... Tiểu Lục...... Ưʍ...... Tốt, sảng khoái...... A ha...... Ưʍ...... Ừ a......"

Gậy thịt mỗi lần đều đỉnh vào thật sâu trong cơ thể của anh, qυყ đầυ cực to một lần rồi lại một lần va chạm cúc tâm của anh, Chu Thanh Thạch lại chảy nước bọt vì kɧoáı ©ảʍ mãnh liệt thoải mái, gậy thịt trước mặt không ngừng run rẩy, toàn thân co rút, run eo muốn bắn.

Lục Kim An tay mắt lanh lẹ chăm chú bóp chặt gốc rễ dươиɠ ѵậŧ của Chu Thanh Thạch không cho anh bắn.

"Anh, hôm qua đã bắn quá nhiều rồi, bắn nhiều không tốt cho cơ thể."

Chu Thanh Thạch nắm chặt ga giường, gậy thịt trước mặt bị trói buộc, bên trong hậu huyệt kɧoáı ©ảʍ tầng tầng lớp lớp, khiến trước mắt Chu Thanh Thạch trắng bệch, anh bị Lục Kim An thao sắp thần chí không rõ, cảm giác không cách nào xuất tinh khiến toàn thân anh run rẩy, cảm giác không ngừng đến cao trào cơ hồ muốn bức điên anh, đầu óc mê man chỉ có một cái ý niệm trong đầu đó chính là muốn bắn, anh liều mạng uốn éo mông, nghênh hợp cho đối phương điều khiển, cảm thấy mình sắp chết dưới tay côn ŧᏂịŧ, một lát sau eo và đùi trực tiếp co rút cùng đằng sau đạt đến cao trào.

"Ưʍ... Thật chặt......"

Lục Kim An bị kẹp tê cả da đầu, nâng cao eo rút gậy thịt ra, lại thổi phù một tiếng lần nữa cắm vào bên trong tiểu huyệt của Chu Thanh Thạch, hung hăng trừu sáp, gậy thịt phốc phốc phốc phốc ra vào, hỗn hợp có bên trong nước daʍ, tại nơi giao hợp ma sát tạo ra bọt trắng, tiểu huyệt daʍ mỹ bị thao đỏ tươi, thời điểm rút gậy thịt ra, mang ra phần thịt đỏ tươi bên trong, sau đó lại bị Lục Kim An dùng sức đυ. vào, ruột thịt bị liều mạng ma sát, nước daʍ như được mở vòi không ngừng chảy ra ngoài.

Chu Thanh Thạch phải mất mấy phút mới lấy lại tinh thần từ trong kɧoáı ©ảʍ ngập đầu, anh thở phì phò cảm thụ côn ŧᏂịŧ vẫn còn cắm bên trong huyệt khoang ngừng trừu sáp, tay khoác lên đùi Lục Kim An đang vùi đầu gian khổ dùng sức đẩy.

"Chậm, chậm một chút......"

Gậy thịt giữ lâu như vậy, Lục Kim An cũng cảm giác mình muốn xuất tinh.

"Lập tức."

Cường độ đâm vào huyệt của Chu Thanh Thạch lại trở nên hung hãn, mỗi một lần gậy thịt đều cơ hồ rút ra toàn bộ, chỉ để lại qυყ đầυ ôm lấy cơ vòng, sau đó lại mạnh mẽ đâm vào, khiến nước daʍ bên trong văng tung tóe, Chu Thanh Thạch càng không chịu được ngô ngô gọi bậy, không ngừng vặn vẹo mông.

Bỗng nhiên, Chu Thanh Thạch nơi bàng quang truyền đến cảm giác phồng lên và đau đớn, trong lòng có một loại xúc cảm kỳ diệu khó nói thành lời xông lên đầu, sau khi gậy thịt hung hăng chơi lên cúc tâm của anh một lần nữa, kɧoáı ©ảʍ mãnh liệt càn quét toàn thân, qυყ đầυ chống đỡ cúc tâm gắt gao ma sát, một dòng tϊиɧ ɖϊ©h͙ nồng đậm nóng hổi bắn vào tuyến tiền liệt của anh, lập tức toàn thân bỗng nhiên co rút, cúc tâm nhịn không được run rẩy, nước daʍ dinh dính phun ra, lập tức đánh lên trên qυყ đầυ Lục Kim An, dươиɠ ѵậŧ phía trước được Lục Kim An buông ra mềm nhũn trực tiếp tí tách tí tách phun ra chất lỏng màu vàng nhạt.

"A! Lục Kim An!"

Chu Thanh Thạch phát ra một tiếng gọi the thé, vòng eo dữ dội cong lên thành một vòng cung gợϊ ȶìиᏂ, một lát sau cuối cùng bất lực chèo chống thân thể của mình, nằm thẳng trên giường thô bạo thở dốc, kɧoáı ©ảʍ kéo dài liên tục không ngừng kí©ɧ ŧɧí©ɧ, hai mắt vô thần, khóe miệng có nước bọt chảy xuống, thân thể thỉnh thoảng run run, rất rõ ràng còn đang trong cao triều.

Côn ŧᏂịŧ của Lục Kim An sớm đã rút khỏi cơ thể Chu Thanh Thạch khi anh đang giãy giụa dữ dội, cậu nhìn Chu Thanh Thạch hai mắt tan rã biết mình đã hơi hung ác, trước tiên vì mấy ngày sắp tới mình mà mặc niệm, sau đó chờ đợi Chu Thanh Thạch phản ứng.

Trước ngực và bụng Chu Thanh Thạch đều bị nướ© ŧıểυ làm cho ướt nhẹp, cửa huyệt dưới thân vẫn còn chảy ra dịch thể, trải qua tầm mười phút anh mới có phản ứng.

"Lục Kim An."

"Em đây."

Chu Thanh Thạch cười lạnh một tiếng, "Mấy ngày kế tiếp em đi tìm ngũ chỉ cô nương của mình đi!"