Tải app Android hoặc iOS để đọc truyện nhanh hơn

Hỗ trợ: Fanpage TruyenHD

Báo Ân

Chương 7

« Chương TrướcChương Tiếp »
Tần Liễm thở dài một hơi, đứng dậy hướng Vưu Bạch Nguyên xấu hổ cười: “Hạ quan trì gia (quản lý nhà cửa) không nghiêm, khiến tướng quân chê cười.”

“Vô phương vô phương.” Vưu Bạch Nguyên khoát tay thổn thức nói: “Ai…… chủ ý này của Yến nhi không tệ, ta nghe nói quý phủ có hỉ sự, biết là việc định ra hôn sự của Tư nha đầu, không nghĩ tới……”

Tần Liễm nói chuyện kỳ thật là đang nhắc nhở Vưu Bạch Nguyên, đang bàn là việc riêng nhà của hắn, lão tướng quân ở trong này ít nhiều có chút bất tiện, nhanh nhanh tránh đi, ai ngờ Vưu Bạch Nguyên cậy già lên mặt, ngồi cũng vững hơn, đầy mặt lo lắng nói: “Nếu như thế không bằng để Yến nhi mang theo Tư nha đầu đi Lê Châu trụ một thời gian đi, như vậy mọi người cơ bản cũng ổn hơn.”

Trong lòng Tần Liễm khó chịu, nhưng lại không thể trước mặt Vưu Bạch Nguyên trách cứ Tần Yến, Vưu Bạch Nguyên đến rõ ràng là cấp cho Tần Yến chỗ dựa, chính mình nếu không theo ý tứ của Tần Yến, chốc lát Vưu Bạch Nguyên hồi phủ cùng Vưu phu nhân nói qua, Vưu phu nhân nhất định có biện pháp đem việc này làm rối lên cho mọi người đều biết.

Tần Liễm nhiều lần cân nhắc xong cắn chặt răng, gật đầu nói: “Như thế…… Rất tốt.”

“Phúc quản gia!” Tần Yến quay đầu hướng Phúc quản gia đã sớm đứng ngoài chính sảnh, kêu tiến vào: “Giá trang (đồ cưới) năm đó của mẫu thân đâu?”

Phúc quản gia cung kính đem một quyển sổ hồng thật dày dâng lên, khom người nói: “Năm đó ta cùng phụ thân quản lý và giám sát chuyện giá trang của phu nhân, còn nhớ rõ ngày đó có năm vạn bạc trắng chưa từng được ghi vào quyển sổ này, bởi vì là lão phu nhân lấy tiền riêng cho phu nhân, nên chưa nhập vào sổ sách.”

Tần Yến rộng lượng lắc đầu: “Mà thôi, vài đồng kia coi như là chi tiêu của mẫu thân ta trong phủ mấy năm này đi.”

Mai phu nhân nghe vậy cả giận nói: “Bao nhiêu năm như vậy các ngươi chỉ để lại năm vạn bạc trắng? Liền cứ dựa vào quyển sổ như vậy sao? Năm đó Nghệ gia ở đâu mà cho của hồi môn nhiều giá trang như vậy?! Bạc nhà hắn là càn quét hết thành mới có sao?”

Phúc quản gia trải qua ẩn nhẫn rốt cuộc không kiềm chế được, trả lời lại một cách mỉa mai: “Lúc ấy phu nhân còn chưa vào phủ đâu, đương nhiên không biết chuyện Nghệ gia gả nữ nhi khắp nơi đều có trang sức, nhiêu đây là nhiều sao? Đừng trách lão nô nói sự thật, ngày đó lão phu nhân muốn cho nhiều hơn nữa, là thái gia (ông) khuyên, nói là dòng dõi Tần phủ không cao, giá trang nhiều ngược lại làm cho Tần phủ mất mặt, lão phu nhân lúc này mới nhịn đau cắt một ít giá trang đi, ha ha…… cũng đúng, cuộc sống xa hoa của một nhà, phu nhân làm sao biết được?”

Tần phủ chẳng qua là tại thế hệ của Tần Liễm mới trở nên giàu sang, Mai phủ lại càng chậm hơn, vài năm này mới đứng vững gót chân ở kinh thành, đương nhiên không thể so với Nghệ phủ thế gia đại tộc ở Lê Châu

Mai phu nhân bị vài câu của Phúc quản gia làm cho suýt nữa hộc máu, đứng dậy giọng the thé nói: “Còn không mau đánh chết nô tài không phép tắc này cho ta! Trong phòng này trừ lão gia ai biết ngày đó của hồi môn của Nghệ thị có bao nhiêu? Lại nói lão gia lại là gia môn nhân (thân đàn ông) nơi nào sẽ để ý này đó? Các ngươi chết không đối chứng, giờ còn muốn chấp bút để vơ vét sao?!”

“Cái gì gọi là chết không đối chứng?” Bên ngoài Vưu phu nhân được nha đầu đỡ chậm rãi đi tiến vào, lạnh lùng liếc nhìn Mai phu nhân đang nhảy nháo lên, trong mắt hiện lên một tia trào phúng, lạnh lùng nói: “Thiến nhi mất, ngươi cho rằng lão thân (bà lão) ta cũng mất?”

Mọi người không nghĩ tới Vưu phu nhân lại đến đây, vội vàng đứng dậy nhường chỗ ngồi, Vưu phu nhân chậm rãi ngồi xuống, Vưu Bạch Nguyên cười nói: “Phu nhân như thế nào lại đến đây?”

“Ta không đến, ngài có thể lo liệu ổn thỏa?” Vưu phu nhân trời sinh thân thể đã không được tốt, so với Vưu Bạch Nguyên thì cách xa: “Nói đến cùng năm đó nhận Thiến nhi làm nữ nhi là ta, Yến nhi ngươi có chuyện không đến cầu ta, đi tìm thái gia là có ý gì?”

Tần Yến bước lên cấp Vưu phu nhân kiến lễ (làm lễ chào hỏi), cúi đầu cung kính nói: “Nghe nói ngoại tổ mẫu (bà ngoại) ngày ngày lễ Phật, không dám tùy tiện phiền ngài thanh tịnh.”

Vưu phu nhân giễu cợt: “Sợ là ghét bỏ lão thân không làm ổn thỏa bằng thái gia đi?”

“Không dám.” Tần Yến đầu càng cúi thấp, Vưu phu nhân luôn luôn đối tốt với y và Tần Tư, chỉ là Tần Yến biết Vưu phu nhân thân mình mấy năm gần đây không tốt, cho nên không dám quấy rầy, Tần Yến cung kính nói: “Nói đến việc trong nhà, đương nhiên là ngoại tổ mẫu càng minh bạch hơn.”

Lúc này sắc mặt Vưu phu nhân mới tốt lên, tay nâng nâng Tần Yến dậy, quay đầu nhìn về phía Mai phu nhân, lạnh lùng nói: “Lão thân vừa rồi ở bên ngoài nghe một câu ‘Nghệ thị’, ha ha…… chẳng lẽ là lão thân lãng tai? Ngươi có thân phận gì, cũng dám kêu một tiếng ‘Nghệ thị’!”

Mai phu nhân mặt trắng bệch, Vưu phu nhân là muội muội ruột thịt của Thái hậu đương triều, ở kinh thành rất có thể diện, chỉ dựa vào một câu vừa rồi, Vưu phu nhân báo với Thái Hậu, chỉ bằng một câu là có thể tước đoạt danh hiệu cáo mệnh của mình, Mai phu nhân vội vàng gật đầu bồi tội nói: “Là ta nói lỡ, lão phu nhân, thật sự là Yến nhi làm ta rất thương tâm……”

“Không nói đến Yến nhi thương ngươi hay không, cho dù tính y ngỗ nghịch, thì có quan hệ gì với Thiến nhi?! Nàng là nguyên phu nhân, ngươi liền dám gọi nàng ‘Nghệ thị’?” Vưu phu nhân quay đầu nhìn về phía Tần Liễm cười khẽ: “Gia giáo của Tần phủ, lão thân đã lĩnh giáo.”

Tần Liễm thật xấu hổ, quay đầu trách mắng: “Còn không mau trở về phòng kiểm điểm đi!”

Trong lòng Mai phu nhân nhờ đến chuyện giá trang liền không muốn rời đi, Vưu phu nhân âm thanh lạnh lùng nói: “Hãy khoan! Mai thị, trâm Tứ Hỉ như ý trên đầu ngươi là ở đâu ra?”

Mai phu nhân đầu tiên là sửng sốt, lập tức sờ sờ cây trâm trên đầu mà tái mặt, đây đúng là giá trang của Nghệ Giang Thiến, hôm qua nàng đi khố phòng chọn Đông châu cho Tần Trân, vừa vặn thấy cây trâm này, này vốn là đồ tốt gì đó, trong cung đưa đến, tinh xảo vô cùng, Mai thị nhất thời nóng mắt, không cùng Tần Liễm nói một tiếng liền lấy đi, hôm nay vừa mang lên đầu, không nghĩ tới lại bị Vưu phu nhân nhìn ra.

Mai phu nhân miễn cưỡng nở nụ cười hạ, thấp giọng nói: “Đây là…… đây là một cái đồ cũ trong nhà, không đáng giá gì……” Mai phu nhân trong lòng có một tia hi vọng, Vưu phu nhân niên kỉ lớn như vậy, làm sao có thể nhớ rõ ràng? Mà bất quá là chỉ cây trâm, nhà ai mà không có?

Vưu phu nhân cười: “Xem ra Tần phu nhân không chỉ cho rằng lão thân điếc, còn cho rằng lão thân mù, cây trâm này hai mươi năm trước lão thân cho thêm vào trang sức của Thiến nhi, chính tay lão thân đưa Thiến nhi, mặt ngọc trên cây trâm chính là từ một cái vòng của lão thân lấy xuống, Tần đại nhân, kế thất tùy ý dùng giá trang của nguyên phối (vợ cả) phu nhân, lão thân không biết đây là cấp bậc lễ nghĩa gì?”

Vưu phu nhân xoay mặt đối Tần Liễm cười nói: “Tần phủ chẳng lẽ nào lụi tàn?”

Tần Liễm trên mặt một trắng một đỏ, hận không thể trực tiếp té xỉu, gắng gượng đáp: “Khố phòng trong nhà không xử lý rõ, có thể là…… để lung tung, tiện nội (xưng hô vợ mình) không lưu ý.”

Mai phu nhân vội vàng đem cây trâm tháo xuống, nha đầu bên người Vưu phu nhân đến gần đem cây trâm đưa đến tay Vưu phu nhân, Vưu phu nhân nhẹ nhàng vuốt ve viên ngọc trên cây trâm, thở dài nói: “Tần đại nhân là ngại lão thân xen vào việc của người khác đi?”

Tần Liễm liền nói không dám, trước không nói bối phận, Vưu phu nhân xem như là can nương (mẹ nuôi) của hắn, Tần Liễm cha mẹ đã qua đời, Vưu phu nhân giáo huấn hắn vài câu là việc nên làm, hơn nữa mấy năm trước Vưu tướng quân giúp hắn không ít, Vưu gia cùng hoàng tộc kết thân nên thế lớn, Lục Bộ đều có tiếng nói, Tần Liễm nào dám tùy ý đắc tội, Vưu phu nhân tựa vào trên ghế, chậm rãi nói: “Theo lý quả thật không có một ngoại nhân nào được nhúng tay vào chuyện riêng của nhà người khác, chỉ là năm đó lão thân đã nhận Thiến nhi làm khuê nữ, liền không thể buông tay mặc kệ, nếu hai hài nhi Thiến nhi lưu lại ngày ngày bình yên thì thôi, chỉ là nay xem…… ha ha, Thiến nhi đến cùng mười mấy năm kêu ta là can nương, hôm nay lão thân liền can thiệp, các ngươi không yên tâm hạ nhân, hẳn là yên tâm lão thân đi?”

Tần Liễm vội vàng gật đầu, Vưu phu nhân thản nhiên nói: “Nữ nhi mang theo giá trang từ gia lí (từ nhà) vốn là để cho mình tiêu xài, lưu lại cho nhi nữ dùng, Yến nhi vừa lúc phải lo liệu hôn sự của Tư nha đầu, mang theo giá trang của Thiến nhi cũng không có gì là sai, năm đó chuẩn bị cho hôn sự của Thiến nhi lão thân cũng ra chút hơi sức, ngày đó có giá trang gì, lão thân đều nhớ rõ, không biết nói sao, này lão thân cũng muốn hỗ trợ xem.”

Tần Liễm trong lòng kêu khổ, Vưu phu nhân quay đầu lại nói với Tần Yến: “Ngươi chỉ là đi ngoại tổ gia ở tạm, cũng không phải phân gia (ra riêng), không cần đem tất cả giá trang đều mang đi, vừa đủ để làm giá trang cho việc của Tư nha đầu, vàng bạc kia cũng không cần phải mang theo, đường xá xa xôi, gặp chuyện gì thì cũng không tốt, ta nhớ rõ năm đó vàng bạc Thiến nhi mang theo tính của cả hai nhà tổng cộng là hai mươi vạn lượng, ngươi chỉ cần mang theo hai vạn lượng là được.”

Vưu phu nhân nhìn Tần Yến thật sâu, Tần Yến trong lòng minh bạch, thấy ổn liền nhận, lúc này nếu để Tần Liễm lấy ra toàn bộ thật không dễ dàng, Tần Liễm kinh doanh không tốt, lúc này khố phòng trong phủ chắc cũng không đủ nhiêu đó hiện ngân, nhân cơ hội này đem giá trang ngày đó của mẫu thân lấy đi là được.

Tần Yến gật đầu, Tần Liễm âm thầm thở dài nhẹ nhõm, Vưu phu nhân tiếp tục nói: “Ngoại trừ bạc, ngày đó tặng của hồi môn còn có thôn trang, biệt viện…… vài cái khế đất (giấy tờ đất) kia, Tần đại nhân không bằng giao hết cho Yến nhi đi, trước là để y tự mình học cách xử lý, sau là khi có việc gấp thì y có thể lo liệu, vậy không có quá đáng đi?”

Tần Liễm liên tục gật đầu: “Không quá đáng.”

Mai phu nhân ở một bên đổ mồ hôi dài, Vưu phu nhân uống ngụm trà, buông chén chậm rãi nói: “Còn lại, chính là vài món nữ trang này nọ, nhân lúc lão thân còn chưa hồ đồ, chính là đối với phần giá trang này còn nhớ rõ một phần, Tần đại nhân đem các thứ cần chia đến đây đi, lão thân thay mặt Yến nhi nhìn một chút, cũng tránh ngày sau các ngươi nói không rõ ràng, như thế có được không?”

Mấy thứ này ngày thường đều là Mai phu nhân chuẩn bị, Tần Liễm kỳ thật cũng không rõ ràng, gật gật đầu nói: “Hảo.”

Mai phu nhân thiếu chút nữa cắn một ngụm ngay lưỡi, Tần Liễm không biết nhưng nàng lại rõ ràng, đây mới là những món có giá trị trong giá trang của nguyên phu nhân đó! Ngày đó Nghệ lão gia Nghệ phu nhân sợ đội ngũ đưa thân (đưa dâu) quá mức gây chú ý, dành phải đem giá trang to lớn đổi thành những phần nhỏ khác nhau, giá trang vụn vặt là sự thật, nhưng mà mỗi kiện đều là thật bảo vật, vì cái gì Mai phu nhân nhiều năm như vậy cũng chỉ đυ.ng vào một cây trâm của nguyên phu nhân, thật sự là vài thứ còn lại kia rất dễ khiến người khác chú ý, nào là gấm Vân Nam thêu hoa kim tuyến, gấm thêu hoa, vòng ngọc khắc bách điểu trục hoa, ngọc tiên nữ phi thiên…… không ít đồ vật là quý tộc dùng, kể cũng không hết, Mai phu nhân sợ Tần Yến Tần Tư còn ở trong phủ sẽ nhìn ra, thầm nghĩ chờ Tần Tư ra cửa, lại đem Tần Yến tống đi xa rồi sẽ sử dụng nhưng thứ này, không nghĩ tới lại bị Tần Yến nửa đường cướp đi!

Bọn hạ nhân được lệnh mở khố phòng khiêng từng kiện ra ngoài, Tần Nhã cùng thϊếp thất Tần Ngao và Tần Du nghe tin đều chạy lại đây, Tần Liễm trong lòng thật ngượng, một câu cũng không nói, Vưu phu nhân khí định thần nhàn*, ngồi ở giữa nhà nhìn xa xa, lão thái thái niên kỉ không nhỏ nhưng ánh mắt lại sắc sảo, thiếu tám cặp đông châu đều bị nàng nhìn ra, người trong sảnh nhìn Mai phu nhân mặt đỏ bừng đem tám cặp Đông châu từ trong phòng mình đem ra, Tần Nhã cười như không cười: “Tẩu tử quả thật ánh mắt tốt a, ngọc châu như vậy thật hiếm thấy.”

*khí định thần nhàn: tâm tình bình tĩnh

Mai phu nhân muốn phản bác vài câu, nhưng vừa thấy Vưu phu nhân đang ngồi thẳng còn có tiểu cô miệng lưỡi bén nhọn thì tự kiềm chế nuốt lời xuống, cúi đầu không nói, Tần Trân nghe tin chạy tới ánh mắt đều đỏ, âm thầm kéo kéo tay áo của Mai phu nhân, Tần Liễm quay đầu hung hăng trừng mắt liếc nhìn, Tần Trân mới thành thật lui xuống, Vưu phu nhân đứng dậy lại nhìn nhìn gật đầu nói: “Không sai biệt lắm, còn gì nữa không, ngày sau đồ trang điểm và giá trang của Tư nha đầu cũng phải như vậy, Yến tiểu tử……”

Tần yến cúi đầu, Vưu phu nhân thở dài, vào phủ nửa ngày cuối cùng cũng lộ ra chút thần sắc từ ái, nhẹ giọng nói: “Đây là nương ngươi lưu cho các ngươi tưởng niệm, ngày sau nhìn mấy thứ này, dùng mấy thứ này, phải luôn luôn nhớ kĩ những ngày đã qua, chớ bôi nhọ tâm ý nương người, ngày sau rời nhà đi Lê Châu…… phải lễ nghĩa phép tắc, cầu tiến, tự tôn, Tư nha đầu niên kỉ còn nhỏ, ở bên ngoài nàng đều dựa vào ngươi, đừng làm cho nương ngươi dưới cửu tuyền (chín suối) không nhắm được mắt, biết không?” Tần Yến thành tâm cúi đầu: “Tần Yến xin nghe.”

*gấm Vân Nam thêu hoa kim tuyến

🖼️ Hình ảnh không hỗ trợ ở phiên bản này. Vui lòng xem trên Phiên bản đầy đủ


*gấm thêu hoa
🖼️ Hình ảnh không hỗ trợ ở phiên bản này. Vui lòng xem trên Phiên bản đầy đủ
*vòng ngọc khắc bách điểu trục hoa (vòng khắc hình trăm chim bắt hoa)
🖼️ Hình ảnh không hỗ trợ ở phiên bản này. Vui lòng xem trên Phiên bản đầy đủ
*ngọc tiên nữ phi thiên (ngọc tiên nữ bay về trời)
🖼️ Hình ảnh không hỗ trợ ở phiên bản này. Vui lòng xem trên Phiên bản đầy đủ
« Chương TrướcChương Tiếp »