Chương 4

Sau khi kiểm tra căn nhà lại một lần cuối, xác nhận những chi tiết quan trọng đều được xử lý tốt, Nhậm Bắc cuối xuống đem dụng cụ dọn dẹp phủi phủi bụi đi ra cửa.

Ra tới cửa, hắn liền gặp người phụ trách giao việc, đối phương cười cười nói: "Nhậm Bắc, xong hết rồi chứ?"

"Vâng, Long ca, đều tốt hết rồi, anh có muốn kiểm tra một chút không." Nhậm Bắc đem túi công cụ bỏ lại dưới đất, nếu đã gặp thì xác nhận một chút, có chuyện gì cũng kịp thời sửa chữa.

"Không cần kiểm tra, người Bản ca đề cử tôi cũng rất yên tâm." Người phụ trách ngoài miệng nói vậy, nhưng lại đi dạo vài vòng trong phòng, kiểm tra đại khái rồi quay lại thật lòng tán thưởng nói: "Cậu làm rất tốt, thế nào, có tính tự mình nhận công trình không?"

"Tạm thời không có." Nhậm Bắc mím môi, tự nhận công trình kiếm được nhiều tiền hơn nhưng cũng mạo hiểm hơn, nếu có chuyện gì Văn Văn phải cùng hắn chịu khổ, hắn luyến tiếc.

"Thật đáng tiếc, nếu cậu có dự định nhận công trình, nói với anh một tiếng, anh đề cử cậu một chút." Sau đó hắn móc ra bao thuốc mời Nhậm Bắc.

"Cảm ơn Long ca, tôi không hút thuốc, người trong nhà quá mẫn cảm, không chịu được mùi thuốc." Nhậm Bắc lễ phép cự tuyệt.

Nhậm Văn là học sinh, Nhậm Bắc không muốn cậu tiếp xúc với thuốc lá sớm, mùi thuốc lá cũng không được.

"Là vợ cậu đúng không, haizzz, phụ nữ luôn có chút phiền toái, vị kia nhà tôi cũng vậy, hút thuốc mà không đánh răng liền không cho hôn." Long ca vốn dĩ đem thuốc ngậm vào miệng, lại nhớ tới vợ của mình, đành đem điếu thuốc cầm vào túi áo, lấy di động ra chuyển tiền cho Nhậm Bắc. "Đã chuyển rồi."

"Được." di động trong túi quân Nhậm Bắc run một cái, chắc là thông báo chuyển tiền, anh cũng không vội lấy ra xem, chỉ đem túi đeo lên lưng, chảo hỏi Long ca rồi rời đi.

Ra đến cửa anh mới lấy điện thoại ra kiểm tra, tổng cộng 8000 tệ, anh một người làm công việc hai người, nhiêu đây cũng coi như không nhiều không ít

Hiện tại đang là giờ tan tầm, hắn lái một con xe mô tô đi đến chợ mua đồ ăn, mua đầy đủ thịt cá, hắn còn thuận tiền lựa thêm một cái móng heo. Mua xong lại lái xe về nhà, lúc dừng đèn đỏ trên đường, hắn vô tình bị một cửa hàng thời trang mới mở bên cạnh thu hút ánh mắt. Toàn bộ cửa hàng đều tràn ngập màu hồng, bên trong trưng bày vài con ma nơ canh nữ xinh đẹp, biển hiệu ghi ba chữ "Quả táo hồng" - đây là một cửa hàng nội y.

Hắn nhìn thấy liền nghĩ tới Nhậm Văn.

Đèn đỏ chuyển sang xanh, xe moto theo dòng người lăn bánh chạy về nhà.

Hôm nay hắn tan làm sớm, nhưng dù sớm cũng không sớm hơn Nhậm Văn được, cậu đã tan học từ lâu, đang ở trong phòng làm bài tập.

Nhậm Bắc vui vẻ nhặt rau trong phòng bếp, bên cạnh là nồi canh móng heo hầm đậu đang sôi lộc cộc, hắn đem rau đã cắt rửa để qua một bên, bắt chảo lên bỏ dầu vào, dầu vừa sôi thi Nhậm Văn từ trong phòng mở cửa thò đầu ra tới, khuôn mặt thiếu niên đỏ ứng, nhẹ nhàng nói: "Ba ba, có thể xoa vυ" được rồi."

"Được, Văn Văn lại đây." Nhậm Bắc vẫy tay về phía Nhậm Văn, mở rộng tay kéo Nhậm Văn ôm vào lòng ngực, tay trái thuần thục chui vào vạt áo thiếu niên, quen cửa quen nẻo bắt một con thỏ con lại xoa nắn.

Mới chưa tới một tháng, bộ ngực phẳng của Nhậm Văn đã bị xoa lớn hơn một chút, thịt vυ" phòng lên, giống một quả mận nhỏ. Bây giờ quả mận hồng hào này bị Nhậm Bắc cầm chặt, thịt vυ" tràn ra khe hở giữa các ngón tay.

Cái vυ" này vẫn luôn như Nhậm Bắc nghĩ, núng nính mềm mại, hắn vừa bóp thì thịt vυ" tựa như túi nước tràn ra muốn trốn khỏi tay hắn, nhưng sao có thể chứ? Vì thế mỗi lần hắn xoa nắn đều dùng sức bóp chặt, lòng bàn tay không ngừng xoa tròn, thường xuyên tạo thành những vệt đỏ trên vυ" của Nhậm Văn. Nhưng mà hắn cũng không biết điều này, vì những cảnh sắc xinh đẹp đó đều bị áo đồng phục che khuất.

"Ưm - A a a ~" Nhậm Văn nhẹ nhàng rêи ɾỉ, cậu đã sớm không vì thẹn thùng mà kiềm nén, ba ba dặn nếu thoải mái thì phải kêu lên cho ba ba biết.

"Ở giữa - núʍ ѵú cũng muốn được ba ba xoa "

"Mạnh một chút - ba ba có thể xoa mạnh thêm một chút "

Nhậm Bắc một tay xoa vυ" nhỏ tử, một tay nấu ăn. Tuy một lúc làm tận hai việc nhưng năng suất cũng không hề giảm tý nào, tay phải dùng sạn đảo thịt vịt trong nồi, tay trái lại chơi vυ" khiến con trai bảo bối không ngừng kêu da^ʍ.

Trong phòng vang lên tiếng nhi tử ngâm nga xen lẫn với thanh âm nước sôi sùng sục. Hương thơm của thịt vịt dần lan ra, nhưng Nhậm Văn cũng không thèm để ý. Cậu bây giờ như cá trên thớt, mặc cho Nhậm Bắc làm thịt.

Bàn tay trước ngực tùy ý làm bậy, đem bầu vυ" xoa nắn thành đủ hình dạng. Nhậm Bắc lại dùng thêm sức, Nhậm Văn không nhịn nói nỉ non: "Sướиɠ quá - ba ba bóρ ѵú thật thoải mái."

"Bóp như vậy rất sướиɠ sao, Văn Văn?" Nhậm Bắc cười khẽ, tay phải đảo thức ăn, tay trái lại kéo mạnh núʍ ѵú Nhậm Văn lên trên, khiến Nhậm Văn bị kí©h thí©ɧ không ngừng meo meo kêu.

"Sướиɠ lắm ~ ba ba sờ Văn Văn liền thấy sướиɠ ~" Tay Nhậm Văn nhẹ nhàng ôm lấy cánh tay thô to của Nhậm Bắc, nửa cái ngực đều ép sát vào cánh tay. Cánh tay Nhậm Bắc to gần bằng cẳng chân của cậu, từ nhỏ cậu luôn kính nể sức mạnh cường tráng của ba ba, nhưng cậu cũng chưa từng nghĩ, một ngày nào đó đôi tay cơ bắp hữu lực này lại ở trong quần áo cậu, làm ra những hành động da^ʍ mỹ với hai bầu vυ" cậu.

Hơn nữa hình ảnh một tay xào rau một tay vừa xoa vυ" như vậy thật hoang đường, khiến Nhậm Văn xấu hổ muốn chết, nhưng mà những điều này đều do cậu chủ động đòi hỏi, lúc này chỉ có thể ưỡn ngực dâng vυ" cho ba ba xoa.

"Sướиɠ vυ" sao?"

"Sướиɠ ~ bên kia ~ a ~ cũng bị sờ rồi " vừa rồi Nhậm Bắc chỉ xoa vυ" phải của cậu, bây giờ mới chịu đυ.ng vào vυ" trái. Chú thỏ con tinh nghịch đột nhiên đón nhận sự trấn an thô bạo, ngược lại vυ" bên phải lại bị lạnh nhạt, cậu duỗi tay dẫn dắt bàn tay trong áo mình, tham lam nói: "Hai cái vυ" đều muốn được ba ba sờ ~ a ~ vυ" bị xoa rồi."

Tay Nhậm Bắc bự, vυ" Nhậm Văn vẫn còn nhỏ, một bàn tay hắn đủ để xoa hai cái vυ" cùng lúc, hắn có thể dễ dàng vừa xào rau vừa chơi hai cái vυ" nhỏ. Nhưng vừa rồi hắn lại cố ý, chỉ chơi một bên mà lạnh nhạt bên còn lại, bởi vì hắn biết nếu làm vậy, Văn Văn sẽ lộ ra vẻ mặt càng đáng yêu, cũng sẽ chủ động dâng hai vυ" lên cầu hắn chơi.

Cho dù có thể dùng một tay chơi hai vυ", nhưng mỗi tay một vυ" vẫn là tốt nhất.

Nhậm Bắc bỏ thêm nước tương, đường trắng cùng lá gia vị vào nồi thịt vịt, sau đó dùng răng bật nắp một chai bia, rồi vô cùng soái khí phun ra nắp chai, hắn đổ thêm bia vào nồi, sau đó đậy nắp nồi thịt lại, bắt đầu hầm.

Nhậm Bắc bế Nhậm Văn nằm lên bàn bếp, bản thân chen vào đứng giữa hai chân cậu, hai tay đồng thời chui vào áo nhi tử, mỗi tay bóp một bên vυ", vô cùng thuần thục chơi lên, khiến Nhậm Văn sướиɠ tới tận trời, eo nhỏ theo nhịp xoa của Nhậm Bắc vặn vẹo, hai chân vô thức câu lấy eo gấu của Nhậm Bắc.

Tư thế giống như cậu đang bị Nhậm Bắc đυ..

Áo đồng phục của Nhậm Văn bị cuốn lên, lộ ra vòng eo tuyết trắng, eo cậu nhỏ nhãn tinh tế, nhưng mông lại không hề nhỏ, vậy nên đường cong hiện khá rõ, phần bụng phẳng lỳ, lỗ rốn hồng hồng xinh xắn nằm ngay giữa bụng. Tất cả đều thật đáng yêu.