Chương 1

1. Nghe nói, tên đào kép thích diễn vai phi tử ở góc thành chết rồi.

Sao lại chết?

Bị Nhạn Sơn tướng quân gϊếŧ.

2. Hứa Sinh là một nam đào kép, nhưng lại thích giả làm nữ tử, vậy nhưng chỉ cần nghe qua kịch của y, ai cũng phải thốt lên một chữ - Tuyệt.

Đúng vậy, dung mạo như họa, thân hình yểu điệu, khoác lên áo kịch, nam nữ khó phân.

Thậm chí chỉ vừa cất tiếng, muôn người đổ đến, cả nửa kinh thành đều muốn đến nghe.

Thế nhưng Hứa Sinh thường hay nói, phận đào kép càng càng xinh đẹp lại càng bạc mệnh, y không muốn nổi tiếng, chỉ muốn tìm một người có thể chuộc y ra ngoài.

Mọi người đều biết, người mà y tìm, là một nam nhân tên Nhạn Sơn.

Hứa Sinh thích nam nhân, người trong đoàn kịch đều biết, cũng có rất nhiều người thích trêu đùa y.

Chẳng lẽ tất cả nam nhân trong kinh thành này ngươi không động lòng lấy một người, cớ gì phải khổ sở chờ đợi người kia?

Hứa Sinh chỉ cười.

Y nhất định phải đợi.

Ba năm trước, Hứa Sinh vẫn chỉ là một nhân vật nhỏ trong đoàn kịch ngay cả cơm cũng ăn không đủ no. Lúc tưởng chừng như sắp chết đói nơi đầu đường, một nam nhân đưa cho y một cái bánh bao.

Hắn nói: Này, ăn đi.

Chính vì cái bánh bao đó, khiến y ở nơi góc thành này chờ đợi đến tận bây giờ.

Y vẫn nhớ người đó nói rằng: Ta, nếu tiến kinh thi đỗ, vinh hoa phú quý hưởng thụ không hết, đến lúc đó ta sẽ đến chuộc ngươi ra, chỉ hát cho mình ta nghe.

Vì vậy, Hứa Sinh đợi cho đến bây giờ.

3. Nhạn Sơn thật sự tới rồi, hơn nữa còn là công thành danh toại mà đến.

Ngày đó, Hứa Sinh từ trên sân khấu đi xuống, nhìn thấy khuôn mặt quen thuộc ấy, trực tiếp chạy tới.

Nhạn Sơn mặc trên người quan phục chỉ có mệnh quan triều đình mới có thể mặc, nhìn Hứa Sinh, chỉ thốt lên một câu: Giống, thật sự quá giống.

Hứa Sinh không hiểu hắn đang nói gì, chỉ là vô cùng vui mừng, hắn đến tìm y rồi.

Tối đó, Nhạn Sơn bỏ ra 50 lượng bạc, chuộc Hứa Sinh từ đoàn kịch ra.

10 năm trước, Hứa Sinh bị cha mẹ bán vào đoàn kịch, đến hôm nay cuối cùng có thể tự do rồi.

Hứa Sinh ở trong phủ, hết lòng chăm sóc nam nhân mà y đã chờ đợi 3 năm nay.

Mỗi ngày hâm rượu, mài mực, hát kịch, làm cơm…

Y không cầu mong hắn có thể thích mình, chỉ mong, có thể ở bên cạnh hắn.

Nhạn Sơn chỉ có một yêu cầu với Hứa Sinh: Giả nữ nhân.

Mặc dù không rõ vì sao, nhưng Hứa Sinh vẫn một mực làm theo, mỗi ngày đều một thân váy vàng đi lại trong phủ.

Rất nhiều người làm trong phủ đều cảm thán: Giống, thật sự quá giống.

Giống ai?

Hứa Sinh không biết.

4. 15 tháng Riêng, Hứa Sinh cầm theo khăn tay tự mình thêu đi đến phòng của Nhạn Sơn, lúc chuẩn bị gõ cửa, lại nghe thấy bên trong truyền ra tiếng nói.

Nhạn Sơn: Nhất định phải nói với Hứa Sinh.

Hạ nhân: Hứa công tử sẽ đồng ý sao? Lấy thân phận nữ nhân xuất giá.

Hứa Sinh nghe thấy đại khái.

Hiện nay, Thừa Tướng làm xằng làm bậy, dân chúng lầm than, mà ông ấy chỉ có một người con gái, vô cùng chiều chuộng.

Nếu muốn lấy được binh quyền của Thừa Tướng, bắt buộc phải lấy con gái của ông ấy, chỉ đáng tiếc nữ nhân đó lại quá kiêu căng vô lý.

Mà Hứa Sinh, lại giống nữ nhân đó như đúc.

Đây chính là lý do mà Nhạn Sơn đến tìm Hứa Sinh, hắn nhận được lệnh của Hoàng Thượng, phải tìm được một người giống hệt với con gái Thừa Tướng, sau khi g.i.ế.t hết cả nhà ông ấy thì lấy kế thay nhà đổi cột, giả vờ cưới con gái Thừa Tướng.

Như vậy, binh quyền của Thừa Tướng liền rơi vào tay Nhạn Sơn.

Mối họa trong lòng Hoàng Thượng cũng được giải.

Hứa Sinh đẩy cửa bước vào: Ta đồng ý.

Thế nhưng có một câu hỏi từ đầu đến cuối y vẫn không thốt ra lời.

Ngươi có còn nhớ, tên đào kép nhỏ bé năm nào không?

5. 16 tháng Giêng, Hứa Sinh lặng lẽ cầm theo một bó đuốc, đốt cháy cả phủ Thừa Tướng.

Cuối cùng, còn đến trước phòng của tiểu thư, nhìn qua con gái Thừa Tướng một cái.

Cả người váy vàng, hơn nữa khuôn mặt kia, vô cùng giống mình, y thậm chí có chút hoảng hốt.

6. Người trong phủ Thừa Tướng tất cả đều chết hết, chỉ có con gái của Thừa Tướng còn sống.

Nghe nói, Nhạn Sơn tướng quân muốn cưới con gái Thừa Tướng.

Còn nghe nói, đào kép thích diễn vai phi tử nơi góc thành, chết rồi.

Sao mà chết?

Bị Nhạn Sơn tướng quân gϊếŧ.

Cả người cháy khét.

7. Ngày đại hôn hôm đó, Hứa Sinh cả người đỏ rực, vẻ ngoài so với con gái Thừa Tướng không có gì khác biệt.

Nhạn Sơn nắm được binh quyền của Thừa Tướng trong tay, tươi cười cưỡi trên lưng ngựa.

Nến đỏ chập chờn, Hứa Sinh mặc áo cưới đỏ ngồi trong phòng, bên ngoài truyền đến tiếng bước chân của Nhạn Sơn.

Khăn che đầu bị vén lên, nhìn thấy gò mà đỏ ửng kia, y cảm thấy, tất cả đều xứng đáng.

Nhạn Sơn: Uống một ly đi, rượu giao bôi.

Hứa Sinh nhìn ly rượu đưa đến trước mặt mình, gật gật đầu, đón lấy, một hơi uống cạn.

Tầm nhìn dần dần mơ hồ, đầu ngày càng nặng trịch, cuối cùng, Hứa Sinh ngã lên giường tân hôn.

Nhạn Sơn mở miệng: Xin lỗi.

Hứa Sinh lắc đầu: Ta biết.

8. Nhạn Sơn tướng quân lấy được binh quyền liền khởi nghĩa, thành công chiếm được Hoàng vị.

Mọi người đều hoài niệm vị Thừa Tướng tốt bụng trước đây.

Hơn nữa, Nhạn Sơn để một người phụ nữ khác trở thành Hoàng Hậu, đồng thời cũng tuyên bố với bên ngoài, đây chính là con gái của Thừa Tướng trước.

Mọi người cũng đều rõ, đó không phải là con gái Thừa Tướng, người trong ngày cưới hôm đó, không phải nàng.

Thế nhưng,ai bảo Nhạn Sơn đã là Hoàng Thượng cơ chứ.

Không có ai dám chống lại lời hắn nói.

Ngày đăng cơ hôm ấy, Nhạn Sơn và nữ tử ấy nhìn nhau cùng cười.

Giang sơn và mỹ nhân.

Đều đẹp như nhau.

Thật ra, những lời nói năm đó chẳng qua là cố ý để Hứa Sinh nghe thấy, mà Hoàng Đế từ đầu đến cuối đều không biết gì, Thừa Tướng cũng là một Thừa Tướng tốt, chỉ do hắn muốn đoạt quyền soán vị mà dựng lên thôi.

Thật không ngờ, tên đào kép đó lại tin.

Đúng rồi, vốn dĩ không cần phức tạp như vậy.

Ban đầu hắn muốn con gái Thừa Tướng yêu hắn, sau đó lấy được binh quyền, gϊếŧ chết, rồi cưới người con gái trong lòng.

Chỉ đáng tiếc nửa đường bị con gái Thừa Tướng phát hiện manh mối, không đồng ý gả.

Nếu đã như vậy, hắn liền đến tìm tên đào kép.

Nói ra cũng khéo, tên đào kép đó, thật quá giống với con gái Thừa Tướng, giống đến nỗi ngay cả người bên cạnh cũng không phát hiện ra người ngồi trên kiệu hoa ngày đại hôn hôm đó là một nam nhân.

Giống đến nỗi những binh lính dưới trướng Thừa Tướng, cam tâm tình nguyện vì hắn mà dốc sức.

9. Đăng cơ 10 năm, Hoàng Đế trai gái vẹn toàn.

Nhưng hắn mãi mãi không biết rằng, Hứa Sinh đã biết tất cả mọi chuyện từ chỗ con gái Thừa Tướng.

Nhưng y vẫn vừa rơi lệ, vừa châm hỏa.

Coi như, vì báo đáp cái bánh bao kia của hắn.

Trước khi Hứa Sinh chết, có hỏi một câu: Ngươi có còn nhớ, cái bánh bao nơi góc thành kia không?

Nhạn Sơn nhất thời ngây người.

Hắn vẫn nhớ.

Năm đó tiến kinh dự thi, không biết vì sao đắc tội với một đám người.

Ngày đó hắn lấy được bánh bao, nhưng lại không dám ăn, sợ rằng bên trong có độc.

Vì vậy tìm một tên đào kép trên đường làm thử nghiệm.

Nhìn thấy tên đào kép đó ăn xong không việc gì, hắn mới dám ăn.

Là…cái bánh bao đó sao?

[Hoàn]