"Hừ, Cực Hạn Chi Hỏa, Vô Song quyền." nàng ánh lửa bùng trên tay, một chân đạp hư không bay cao đến.
Cửu Lộ sơn mạch, là do cửu dãy núi lập thành, mỗi một phía có cửu dãy núi, cho nên gọi là Cửu Lộ, kéo dài.
Cửu Lộ sơn mạch, cuối cùng từ Ma Nữ Tông kéo dài, dưới núi. Một đám đệ tử giao thủ cùng hắc ám thi quỷ, kéo dài cách xa Hồ Ly Nữ cả trăm dặm, có đệ tử còn kéo dài hơn.
Đệ tử còn lại, nhanh chóng đi đến di tản thôn làng, thôn dân bị đánh thức dậy, thấy là y phục Tiên Đạo Tông thở dài.
"Là Tiên Đạo Tông đệ tử, các ngươi nhìn hướng tây có phát sáng ma tông lại tập kích. Không thể nào chúng ta lui ra xa!"
Thôn dân theo chỉ dẫn đệ tử rời đi.
Lăng Thần bên này, hắn Chu Lăng Kiếm chém ra một đạo Kết Đan cảnh viên mãn hắc ám Thi quỷ kéo mạnh dây xích.
Dây xích từ dưới đất đâm lên, Lăng Thần kiếm ngăn chặn, đáng tiếc hắc ám thi quỷ là dùng hai tay xích.
Lăng Thần né tránh được một đạo công kích, công kích dây xích thứ hai xích chân hắn. Lăng Thần nhanh chóng gỡ xuống.
Bởi vì hắn biết, dây xích một khi xích chúng hắn. Không gỡ ra nhanh mà nói, bản thân bị xiềng xích kéo nát thi thể.
Lăng Thần thay đổi công pháp, Kiếm Là Ta Ta Là Kiếm... Do hắn kết đan cảnh là thời kỳ tăng tiến công pháp, cảnh giới thay đổi. Công pháp thay đổi.
Lăng Thần, Kiếm Mộng, do Lăng Thần trước công pháp là ta là kiếm, kiếm hợp nhất. Thân thể tùy thuộc vào kiếm kỹ, sức lực hắn như thế nào.
Cảnh giới uy áp lực, bằng đó. Thay bằng kiếm mộng, chỉ cần hắn mộng tưởng kiếm chém ra bá đạo, không sợ trời sợ đất.
Mộng ảo kiếm, tăng kiếm khí mạnh mẽ: "Kiếm Mộng." Lăng Thần nắm chặt kiếm hướng xuống dưới đất, từ hư không một bóng mờ hư ảo hội tụ trên Thanh Ngân Sắc Kiếm.
Lăng Thần đưa kiếm ra ngang chém, Mộng Tưởng xuyên phá thiên địa, một nhát kiếm khí chém ra, mạnh mẽ uy áp truyền đến xung quanh.
Xung quanh Lăng Thần là cánh rừng, có cây xanh, có Dây Mộc Ma, kèm theo một số cây quỷ dị, không có lá cây. Thân cây màu đen gai.
Cây này không rõ tên, ở đây rất nhiều, Cây xanh cũng có lá rơi xuống. Nơi hắn đang đứng là một số lá khô.
Lăng Thần đạo kiếm chém ra. Mạnh mẽ uy áp, làm xung quanh cây xanh lung lay, Dây Mộc Ma càng cũng hơi ngả về phía sau.
Một đạo màu vàng linh khí phát sáng cả một vùng trời đêm, chúng đệ tử đang giao thủ ánh mắt cũng nhìn lại.
"Là vị nào đệ tử kiếm khí mạnh như vậy?" Nữ đệ tử bên cạnh ánh mắt ngưỡng mộ: "Cuối Cửu Lộ cuối sơn mạch chỉ có là Lăng Thần uy vũ."
Một đám nữ đệ tử hò reo: "Là Lăng Thần, Lăng Thân ca ca ngươi cố lên, chúng ta thích ngươi."
Chúng nữ đệ tử thẹn thùng, Lăng Thần bên này, từ trên xuống dưới một đạo kiếm chém bay đến, như một hình tròn đứt đôi.
Giống như hình tròn đứt đôi kiếm khí, bay đến Hắc Ám Thi quỷ, riềng xích trên tay đưa cao lên đánh mạnh xuống đất.
Dây xích dài bị kéo từ phía Hắc Ám thi quỷ từ từ đưa lên cao đập xuống, tốc độ rất nhanh. Hắc Ám thi quỷ ánh mắt màu đỏ.
Trên mặt vết sẹo dài, Lăng Thần cười nhẹ đạo kiếm khí này. Ngươi cảnh giới Kết Đan cảnh viên mãn khó thoát.
Hắc ám thi quỷ vẻ mặt giống như cười, kéo lấy dây xích quay người dây xích đánh xuống ngăn cản Kiếm Mộng.
Lăng Thần tê không thể nào, sư tôn Lăng Thần truyền âm: "Có thể, Hắc Ám thi quỷ lần này, là mạnh mẽ, gần như là nắm giữ chân thân!"
Lăng Thần gật đầu sư tôn ý kiến không thể sai vào đâu được, trừ một số trường hợp. Hắc Ám thi quỷ phá toái Kiếm mộng.
Vẻ mặt đắc ý nhìn Lăng Thần. Lăng Thần tê mắt to tức giận: "Hắc Ám Thi quỷ, ngươi giám khinh bỉ ta, không thể nào nhẫn được cơn nhục nhã này."
Lăng Thần dậm chân xuống đất, lòng không cam chịu bản thân hắn, thân có sư tôn ở đây. Vậy mà bị một Hắc Ám thi quỷ khinh thường, bình thường có linh trí người.
Lăng Thần thấy hắn khinh bỉ còn tốt, tăng cao cơ duyên , vận khí. Đây vậy mà một hắc ám thi quỷ không có linh trí.
Còn đắc ý cười hắn, Lăng Thần hắn sao có thể nhẫn nhịn, dậm mạnh chân. Đệ tử sau lưng hiếu kỳ, Lăng Thần đây là?
Lăng Thần hắn không để ý sau lưng, Hỏa Vũ Kiếm lao đến cùng Hắc ám Thi quỷ xiềng xích Kết Đan cảnh viên mãn.
Lăng Thần tức điên, mỗi đạo kiếm chém ra đều mang theo mạnh mẽ thực lực. Hắc ám thi quỷ khi ra sau, xiềng xích tiếp cận gần không để dàng.
Hắc ám thi quỷ xiềng xích quá dài, không cách nào tấn công tầm ngắn.
Đành phòng thủ, Lăng Thần sôi máu kiếm đâm, lại chém. Bên dưới hắn chân, lá cây khô bị hắn nhẫm nát.
Hắc ám thi quỷ dưới chân, lá cây khô bay theo gió. Bởi vì hắc ám thi quỷ là lui ra sau, không như Lăng Thần sôi máu người.
Một bên khác Hoa Vũ trên cao thôn làng. Hoa Vũ song quyền đánh lui Hắc Ám thi quỷ cầm đao.
Nàng cười nhẹ, cũng nhìn ra xa bên dưới cách đó không xa hướng nàng tay phải, nàng đang nhìn từ hướng bản thân.
Tới Cửu Lộ sơn mạch, cũng như hướng tông môn gần đây. Hắc ám thi quỷ cầm đao bị nàng đánh rơi xuống dưới, xuyên phá qua một thôn làng.
Hoa Vũ đáp xuống thôn làng, bên cạnh nàng đường nhỏ là hai bên nhà dân, đều là nhà gỗ trước cửa.
Có rất nhiều đồ đạc dân thường chưa mang đi, cũng đúng a bởi đây là chiến trận. Lúc nào cũng có thể gây ra thiệt hại.
Hoa Vũ bước nhẹ đi, nhìn xung quanh nhà gỗ, cách nàng một căn nhà gỗ đổ nát, gỗ đè lên Hác Ám Thi quỷ kết đan ngũ giai.
Hắc Ám thi quỷ ngũ giai gầm thét, đại đao xoay vòng bay đến. Trong cơn đêm tối, Hoa Vũ nhìn rõ ràng thanh ma đao bay đến.
Nghiêng nhẹ người, thanh ma đao bay ra xa, cắm trên một cột gỗ cửa làng, Hoa Vũ quay đầu lại nhìn hắc ám thi quỷ: "Ngươi ra hết đại chiêu?"
Hắc Ám thi quỷ đứng dậy, hai tay móng tay dài nắm chặt. Ánh mắt đỏ ngầu, gầm gừ nhìn Hoa Vũ.
Hoa Vũ khinh thường bước đến trước mắt Hắc Ám thi quỷ cúi đầu nhìn Hắc Ám Thi quỷ.
"Ngươi sợ hãi? Không đời nào, một thi quỷ như ngươi không hề có cảm xúc." Trong mắt thi quỷ màu đỏ ngầu hiện lên nàng thân ảnh.
Hoa Vũ tóc đỏ, vẻ mặt ưu nhìn cùng trên mình đỏ y phục váy dài, làm nàng dưới ánh trăng chiếu rọi, trong mắt thi quỷ càng là đáng sợ."
Hoa Vũ cười nhẹ: "Đường đường là một vị Kết Đan cảnh ngũ giai, lại bị một vị như ta hành hạ, ngươi cảm thấy bản thân có hay không phế vật?"
Nàng cười khẽ: "Hỏa Vũ, Cực Liên Cháy." tay nàng đang cháy lửa, bỗng nhiên bùng lên ánh sáng cháy càng thêm cháy, Hoa Vũ cười nhẹ.
Một quyền đánh bay Hắc ám thi quỷ rơi xuống, Hừ Vô vị. Nàng quay đầu, đầu hắc ám thi quỷ bỗng nhiên truyền đến âm thanh.
"Khặc Khặc." Hoa Vũ nhíu mày. Một quyền đánh bay ngươi, ngươi còn thể cười. Hoa Vũ thở dài, lại tiếp tục a.