Thấy Mộng Yên trở lại Hương nhi vui vẻ nói:
- Công chúa nô tỳ nhóm lửa song rồi nè!
Nghe Hương nhi nói Mộng Yên cười, "Nha đầu này, có nhóm lửa thui mà như kiểu lập được công lớn vậy."
- Ừm, vậy bây giờ ta và em sẽ nướng thịt thỏ.
"Hây za vì ở dị giới không có sẵn đồ nghề như ở hiện đại cho nên muốn ăn thịt nướng sẽ không ngon bằng hiên đại được", nướng song Mộng Yên cắn một miếng trong lòng nói thầm.
- Công chúa thịt thỏ nướng này thật là ngon, người học nướng thịt hồi nào vậy!
Hương nhi vừa hỏi Mộng Yên lại vừa ăn, nghe Hương nhi nói Mộng Yên khóe miệng giật giật nhìn Hương nhi, "Vị giác của nha đầu này có vấn đề nàng ăn cũng coi như tạm ăn được mà Hương nhi lại khen ngon." Mộng Yên cười hắc hắc nói:
- Hồi trước ta có nhìn đầu bếp trong hoàng cung nướng thịt nên ta học theo thôi à, không ngờ lại nướng thành công, em thấy ta có phải thiên tài không.
- Oa công chúa người còn hơn cả thiên tài nữa mà người là yêu nghiệt.
- Hả, em nói cái gì yêu nghiệt gì chứ lo ăn đi!
- Hi hi, em xin lỗi!
Hương nhi cảm thấy nàng giỡn quá đà liền cúi đầu tiếp tục ăn không nói nữa.
- Không sao!
Thấy Hương nhi xin lỗi Mộng Yên cũng không nói nữa, mà giờ nàng phát hiện có sáu người đang tiến tới gần chỗ nàng và Hương nhi, Mộng Yên nhíu mày kéo Hương nhi đang mải ăn lui về phía sau, Hương nhi bị kéo giật khó hiểu nhìn công chúa "chuyện gì vậy tại sao lại kéo nàng lại", thấy công chúa nghiêm túc Hương nhi hoảng sợ rốt cuộc là chuyện gì xảy ra vậy, chẳng lẽ có nguy hiểm, Hương nhi cũng cảnh giác nhìn xung quanh.
- Mùi thịt nướng thật là thơm!
Một giọng nam nhân khàn khàn nói, hắn ăn mặc kì quái theo sau hắn có năm nam nhân cũng ăn mặc kì quái, thấy bọn họ xuất hiện Mộng Yên cũng không ngạc nhiên cho lắm, bời vì hồi nãy nàng đã phát hiện ra bọn họ, nhưng giờ thấy sáu người này xuất hiện Mộng Yên có chút kinh ngạc vì tu vi của bọn họ không tầm thường chút nào, nàng nhìn không ra tu vi của sáu nam nhân này việc này khiến Mộng Yên cảm thấy sợ hãi, nhưng nàng vẫn tỏ ra bình thường nói:
- Không biết các vị là!
- Chúng ta là đệ nhất dong binh đoàn Lục Quỷ!
Một nam nhân trong dong binh đoàn Lục Quỷ nói.
- Ngũ đệ không được nói bậy, ha ha vị tiểu huynh đệ này đừng nghe đệ ấy nói bậy chúng là chỉ là một dong binh đoàn có tiếng chút thôi!
Nam nhân đi đầu lườm nam nhân được hắn gọi là ngũ đệ, sau đó nhìn Mộng Yên cười ha ha nói.
Mộng Yên nghe đến dong bình đoàn thì hơi nhíu mày, quay lại nhìn Hương nhi ý hỏi, thấy mặt Hương nhi tái nhợt Mộng Yên khó hiểu.
"Chuyện gì vậy, em không sao chứ?", Mộng Yên truyền âm nói.
"Công chúa bọn họ bị treo thưởng với giá 100 trung phẩm linh thạch đó."
"Vậy thì sao?"
"Bọn họ rất nguy hiểm gϊếŧ người không thấy máu, chúng ta gặp xui rồi."
Nghe Hương nhi nói Mộng Yên có chút sợ, hồi nãy nàng không nhìn thấu thực lực của lục quỷ này đã khiến nàng sợ hãi rồi giờ nghe Hương nhi nói vậy càng khϊếp Mộng Yên thêm lo lắng không biết làm thế nào, nhưng nàng tỏ ra bình tĩnh trả lời:
- Ta và đệ đệ dừng chân ở đây đã lâu, giờ phải lên dường, chúng ta đi trước các vị cứ tự nhiên!
Nói song Mộng Yên quay người cùng Hương chuẩn bị đi.
-