Chương 4: Hảo Giáo Huấn ( 2 )
“Ngươi không cần diễn trò trước mặt ta , nhìn thật buồn nôn .”
Nàng ruốt cuộc cũng đã mở miệng nói , nhìn nàng ta bộ dạng như một tiểu thư khuê các , ôn nhu thiện lương , nhưng thật chất là một con hồ ly xảo trá có thể hại người bất kỳ lúc nào .
“Khá lắm , xem ra ngươi sau khi trở về lá gan cũng bắt đầu lớn hơn .”Nàng ta cuối cùng cũng lòi đuôi cáo ra .
“Không phải là do Tam tỷ ngươi hảo chiếu cố sao ?” . Nàng tựa tiếu phi tiếu cười
“Ngươi !” – Nàng ta đột nhiên động thủ , chưởng lực hướng Lãnh Ngọc Băng mà đánh , Ngọc Băng không động thủ chỉ né chúng một cách nhẹ nhàng , Lãnh Ngọc Tâm ra chưởng mỗi lúc một nặng , nhưng không có chưởng nào đánh trúng Ngọc Băng . ‘ Tiện nhân kia từ khi nào trở nên lợi hại như vậy’ Lãnh Ngọc Tâm nhíu mày suy nghĩ . LãnhNgọc Băng đợi đến khi Lãnh Ngọc Tâm sắp kiệt sức , tung ra một chưởng ngay bụng nàng ta , Lãnh Ngọc Tâm bất ngờ nhận lấy một chưởng như vậy hết sức kinh ngạc , liền như vậy hoa hoa lệ lệ bay vào tường , miệng phun ra một ngụm máu tươi .
“Lãnh Ngọc Băng ! Ngươi thật bỉ ổi , lợi dụng người khác đang không chút phòng bị xuất thủ .”
“Đối với hạng người như ngươi , ta không cần khách khí . Bất quá ta nói cho ngươi biết một chuyện , ngươi tốt nhất là không nên đυ.ng vào ta , ta đã không còn là Lãnh Ngọc Băng dễ dàng bị người khác khi dễ .”
“Tiện nhân , ngươi nghĩ ngươi là ai , ngươi chỉ là một tiểu nghiệt chủng do ả tiện nhân kia sinh ra , ngươi có tư cách gì dám nói những lời đó với ta .”
“Tiện nhân ? Khá lắm cư nhiên dám nói ta là tiện nhân , hôm nay nếu ngươi không chết thì ta không phải Lãnh Ngọc Băng !”
Lãnh Băng Ngọc lập tức lấy chủy thủ được dấu trong người ra . Lãnh Ngọc Tâm sớm đã sợ đến mồ hôi chảy đầm đìa , Lãnh Ngọc Băng kia cư nhiên từ khi trở về khí thế thực bức người , hàn khí tỏa ra khắp người .