Chương 71: Chợ Qủy U Dạ(2)

Hắn hy vọng sẽ tìm được địa đồ của U Minh cốc, tốt nhất là chi tiết một chút để tránh phải đi một chuyến uổng phí.

"Đến xem đi, dược tề thượng đẳng do Dược sư đỉnh cấp tự tay luyện chế đây!"

Lúc này, Lục Khiêm đang dừng lại ở trước một cửa hàng dược.

Những dược vật này không quá tốt vì dù sao đây cũng là nơi tụ tập của tán tu.

Dược tề được làm nổi bật bằng một chữ: Kỳ.

Do trong quan cần nên hầu hết các loại dược vật do Lục Khiêm luyện chế đều là loại giúp tăng tiến tu hành, có lợi mà không có hại.

Hoàn cảnh sống của tán tu tương đối khắc nghiệt nên sinh ra vô số nhu cầu.

Có loại pháp thuật như Hỏa Lôi dược, Hủ Thiết tề, ăn vào có thể khiến cả cơ thể người ta mọc hoa giống như Vạn Hoa Xuyên Tâm tán.

Ngoài ra còn có Tị Thủy hoàn giúp người ta hít thở dưới nước, Hổ Báo tề khiến toàn thân biến thành hổ báo.

Dược phương mà Lục Khiêm chưa từng nhìn thấy cũng có ở trong số đó.

Phẩm chất không phải quá cao nhưng hơn ở chỗ thực dụng.

"Đạo trưởng, ngài đang cần thứ gì? Giá cả tại bản tiệm vô cùng phải chăng, không lừa già dối trẻ." Một ông lão tóc trắng cúi đầu cười nói.

Lục Khiêm nhìn sang, giá quả thực không đắt, chỉ từ năm đến hai mươi tiền.

Nhưng trên người hắn đã không còn nhiều tiền.

“Ta không mua gì cả, ngươi có thu mua đồ vật không?” Lục Khiêm lấy ra một cái bọc.

Ông lão tóc trắng hít một hơi, hai mắt sáng lên, chắp tay nói: "Mời khách nhân vào trong."

Hai người đi đến phòng trà, thị nữ rót một tách trà cho Lục Khiêm.

"Thứ này gọi là Tuyết Nhũ trà, vì muốn lưu giữ độ tươi mới mà đặt lá trà vào ngực của các nữ tử tuổi còn xuân xanh để giữ ấm. Loại trà này có hương vị tươi mát, ngọt ngào vô cùng, có tác dụng dưỡng thần."

Nghe vậy, Lục Khiêm vừa bưng tách trà lên rồi lại đặt xuống.



"Nhìn hàng của ta trước đi!"

Hắn là người hơi mắc bệnh sạch sẽ, dù thiếu nữ hay bà già thì hắn cũng không thể uống nổi loại trà này.

"A!"

Lão đạo mở cái bọc ra với vẻ mặt ngạc nhiên.

“Vậy mà tất cả đều là thuốc Dưỡng Thần Ích Khí.”

Lão đạo cẩn thận từng li từng tí mở gói thuốc ra, nhẹ nhàng quẹt bột phấn đưa lên mũi ngửi, ánh mắt sáng lên.

“Mười ba gói Bổ Huyết Ích Khí tán, chín viên Quy Giáp hoàn, sáu lọ Nhân Diện Đào Hoa Phục Thần tề. Đạo trưởng, lão phu đưa cho ngươi bốn trăm bảy mươi pháp tiền được chứ?”

“Thành giao!”

Lục Khiêm gật đầu.

Cho dù ở đâu đi chăng nữa, dược tề thúc đẩy tu luyện đều là cách kiếm tiền nhanh nhất.

Bề ngoài càng trân quý thì giá cả sẽ tăng lên gấp đôi.

Đổi ra thành bốn mươi bảy Đạo Công, vậy có thể so với tiền lời ở Bạch Dương thành lần đó rồi.

Có một tay nghề thật sự kiếm được tiền rất nhanh.

(Thật ra tiền lời ở Bạch Dương thành lần đó rất cao, chỉ là phải chia cho năm người nên có vẻ hơi thấp)

Lão nhân gọi một tạp dịch đến mang túi ra hậu viện.

“Ngươi là Luyện Dược sư sao? Sau lưng Trân Bảo Các của chúng ta chính là Mã gia, ngươi có muốn nhận chức ở Trân Bảo Các của chúng ta hay không?”

Lão nhân bỗng nhiên mở miệng mời chào.

Đã là Luyện Dược sư, mà còn là Luyện Khí đạo sĩ, dù đi đến nơi nào cũng là người tài.



Phẩm chất dược tề cũng không tệ, cho dù phải bỏ ra giá cao hơn để mời chào cũng đáng.

“Mã gia là một trong ba gia tộc lớn ở U Dạ sao?” Lục Khiêm hỏi.

“Tất nhiên rồi, Mã gia có một vị lão tổ Luyện Khí hậu kỳ, hai vị Luyện Khí trung kỳ, là thế lực đứng đầu trong tòa thành này.”

Mã gia tu luyện Thuật Thỉnh Thần, thỉnh ra ngũ đại tiên.

Hồ Tiên, Xà Tiên, Hoàng Đại Tiên, Thứ Vị Bạch Tiên, Lão Thử Hôi Tiên vân vân.

Phần lớn người tu luyện đều thích dát vàng lên mặt mình, ngay cả Thông U quan cũng không ngoại lệ.

Nói là tiên nhân, thật ra chỉ là Tinh quái trong núi mà thôi.

“Không cần, bản thân tại hạ chỉ biết một chút thuật luyện dược, thật sự không thể làm nổi.” Lục Khiêm uyển chuyển từ chối.

Lão nhân không hề tức giận, cười nói: “Nếu đạo huynh thay đổi ý kiến, vậy lúc nào Trân Bảo Các cũng chào đón.”

“Không biết Trân Bảo Các có bán phương thuốc hay không?”

Nói đến làm ăn, lão nhân lập tức ngồi thẳng: “Đạo huynh muốn trao đổi cái gì?”

“Ba phương thuốc Hỏa Lôi dược, Vạn Hoa Xuyên Tâm tán, Tị Thủy hoàn.”

Hỏa Lôi dược chắc là đồ vật cùng loại với Hắc Hỏa dược linh tinh, Vạn Hoa Xuyên Tâm tán thì có thể coi như là độc dược.

Còn Tị Thủy hoàn lại không biết lúc nào sẽ cần dùng tới.

Hơn nữa, những dược này cũng có thể mang tới bán ở chợ Quỷ trong môn phái.

Hiện tại Lục Khiêm vẫn chưa thấy có người nào bán thứ này.

Việc đi ra ngoài nhiều một chút cũng rất cần thiết, nhìn thấy được rất nhiều sự vật chưa bao giờ gặp.

“Được, một trăm tiền một bộ.”

“Đúng rồi, các ngươi có bản đồ của U Minh Cốc hay không?” Lục Khiêm hỏi.