Chương 5

Thẩm Cửu đỡ trán, cho dù bây giờ là phế nhân, nhưng y vẫn có thể cảm giác được nơi này không phải nơi ban nãy.

Đây là nơi quái quỷ nào vậy? Chính mình như thế nào không chú ý liền bị túm vào nơi hoang tàn này, nhắc đến cũng không hợp lẽ thường đi. Bất quá điều này cũng khẳng định phỏng đoán của y, nhân gia kia quả nhiên có vấn đề. Nhưng dựa theo tình hình hiện tại, nếu không giải quyết tốt chuyện này, y thực sự sẽ không thể rời đi a.

Lúc trước chính mình đúng là tự tìm đường chết, mười dặm tám hương liền chỉ có một căn nhà, vốn dĩ rất kì quái, không nghĩ tới chính mình còn muốn vào ở.

Nghỉ trong chốc lát, đầu cuối cùng cũng không còn choáng váng nữa, Thẩm Cửu ngẩn đầu đánh giá cảnh vật xung quanh. Chỉ thấy tứ phía một mảnh đen kịt trải dài vô tận.

Thẩm Cửu không tin tà, đứng thẳng người lên thử đi về phía trước hai bước, lại không nghĩ tới còn chưa đi được vài bước, y liền thật sự gặp phải chướng ngại không thể đi được nữa.

Cùng lúc đó ở nơi một mảnh đen kịt, một vị nữ tử đi ra.

Vị nữ tử này sinh ra dung mạo vô cùng tốt, lớn lên rất đẹp, một bộ thanh khiết như thủy, thật được người yêu thích.

Bất quá Thẩm Cửu cũng không phải người bình thường, huống hồ đối với loại hình như này y không có hứng thú, cho nên cũng không có bị nàng ta mê hoặc. Nhưng theo chân nàng đến, bốn phía cũng dần dần lộ ra dáng vẻ ban đầu của nó, có thể thấy được nơi này vốn dĩ rất đẹp. Tứ phía non xanh nước biếc xung quanh còn có rất nhiều nhà nhỏ, màu nâu của gỗ cùng cây cối đan xen vào nhau tạo thành một bức tranh chân thực.

Thẩm Cửu luôn cảm thấy nơi trước mắt này rất quen thuộc, tựa như đã từng nhìn thấy ở nơi nào đó.

Nhưng......

"Như thế nào, cảm thấy đem l*иg sắt kia bày ra sẽ làm hỏng cảnh tượng này sao?" Thẩm Cửu châm chọc nói.

Nhưng nữ tử kia cũng không có phản bác, nàng chỉ nhàn nhạt mà nhìn cảnh tượng trước mắt.

"Cho dù ngươi có xem như thế nào đi nữa, chẳng qua cuối cùng cũng chỉ là giả dối, mà cái thật kia, sớm đã bị ngươi tự tay phá hủy." Thẩm Cửu cách nàng có chút xa, nhìn không rõ nàng lắm, nhưng là biết rõ nội tâm hiện tại của nàng so với mặt ngoài điên cuồng hơn nhiều.

"Thật khó tưởng tượng được ngươi sẽ cũng hắn nhấc lên quan hệ." Nữ tử kia trả lời y nhưng lại là một câu không đầu không đuôi.

"Ai?" Thẩm Cửu nhíu mày, chỉ bằng tình cảnh hiện tại của y, còn có thể cùng ai nhấc lên quan hệ? Ai sẽ muốn cùng y có liên quan chứ?

"..." Nữ tử kia cuối cùng cũng đem ánh mắt nhìn về phía Thẩm Cửu, "Ma tôn."

"Tên tiểu súc sinh kia sao, hắn tìm tới?" Ánh sáng trong đôi đồng tử của Thẩm Cửu trở nên có chút ảm đạm, hắn biết rõ Lạc Băng Hà sẽ tìm tới đây, nhưng không nghĩ tới lại nhanh như vậy?

"Quan hệ các ngươi không được tốt?" Nữ tử hỏi ngược lại y.

"Ngươi đây là ở ẩn sao?" Thẩm Cửu tự giễu nói.

Thật không ngờ trong trò chơi này, y thua hôn thiên hắc địa.

"Ngươi còn không có ý định buông tha hắn ư?" Thẩm Cửu nhìn mặt nàng hỏi.

"Là hắn không chịu buông tha chính hắn." Nữ tử thở dài.

"..." Thẩm Cửu không có đáp lời nàng, mà là nhẹ nhàng đưa tay đặt lên chướng ngại, đột nhiên một cái l*иg vàng xuất hiện trước mặt y. Cái l*иg vàng này rất lớn, đem Thẩm Cửu vây ở bên trong, mà nữ tử kia cũng đã ở bên trong l*иg.

Thời điểm Lạc Băng Hà xông vào trong gương, liền vừa vặn thấy được hai người đang bị nhốt trong l*иg.

"Thẩm Thanh Thu, ngươi thật to gan." Còn dám chạy trốn. Lạc Băng Hà nghiến răng nghiến lợi nói, bất quá một câu cuối cùng hắn không biết vì cái gì lại không có nói ra.

Lại không ngờ tới Thẩm Cửu căn bản không thèm liếc hắn một cái. Lạc Băng Hà vốn là rất tức giận hiện tại lại càng lớn hơn.

Hắn ở bên ngoài xa xôi chạy tới đây, lại không ngờ gặp phải thái độ như vậy.

- -----------Tiểu kịch trường-----------

Lạc Băng Hà lại lần nữa bóp cổ tác giả: "Ta là nhân vật chính vẫn là cẩu nữ nhân kia xuất hiện vài trăm chữ mới là nhân vật chính, phần đất diễn của ta vậy mà không có hơn ả."

Tác giả: "Đại trượng phu co được dãn được, về sau liền sẽ hơn."

Lạc Băng Hà: "Quên đi, ngươi vẫn là đổi nghề đi, ta sẽ tự mình viết kịch bản."

Thẩm Cửu (người tình cờ đi ngang qua): "..."

Công ty dịch vụ chăm sóc khách hàng: "Tút tút tút- - -, chào ngài, tôi có thể......"

Thẩm Cửu: "Trái với hợp đồng công ty thiệt hại sẽ bao nhiêu?"

Công ty dịch vụ chăm sóc khách hàng: "Ah?"