Tải app Android hoặc iOS để đọc truyện nhanh hơn

Hỗ trợ: Fanpage TruyenHD

Bàn Về Một Trăm Cách Làm Rớt Tiết Tháo

Chương 21

« Chương TrướcChương Tiếp »
[Quy tắc của công chúa] Điều thứ năm mươi tám: "Không được mặc quần áo hở hang khi ở bên ngoài, không được hở vai, không được mặc quần áo thấp hơn xương quai xanh."

Ngay sau khi Giselle bị cướp đi, một cái bóng lớn cũng bao phủ cả đám người trong hôn lễ, xung quanh đều là tiếng hét chói tai và tiếng khóc lóc, một vài kỵ sĩ phóng đấu khí về phía cự long, một vài kỵ sĩ lại đi triệu tập cung tiễn thủ.

Sắc mặt quốc vương Noinska cực kỳ lúng túng, Akarin nhìn bạch long, không giấu được niềm vui sướиɠ trong mắt. Bạch long túm lấy Akarin rồi bay lên trời, cung tiễn thủ cũng vừa lúc đến, đều giương cung nhắm về phía bạch long. Bạch long mang theo Akarin bay đi rất nhanh, những mũi tên kia bay vào lớp da cứng rắn bên ngoài của bạch long nên không làm ảnh hưởng gì tới hắn. Bay trong chốc lát, Mary Gobi liền hạ đất và biến thành hình người.

Vừa mới tiếp đất, Akarin liền ngạo kiều: "Ngươi bắt ta tới đây làm gì, ta còn phải thành hôn nữa đấy!"

Mary Gobi cười nhạo không hề che dấu: "Thành hôn với loại nam nhân đó sao? Không bằng thành hôn với ta còn hơn."

Lúc này Akarin như mở cờ trong bụng, nhưng hắn vẫn là một tên ngạo kiều, hừ nói: "Người ta tốt xấu gì cũng là công chúa đấy."

Mary Gobi cười lạnh: "Hai thụ cũng có thể ở bên nhau sao."

"Gì?" Akarin nghe không hiểu, thú gì? Rõ ràng bọn họ là người mà!

Mary Gobi chịu thua: "Nghe không hiểu thì thôi vậy."

"Này!" Akarin nổi giận: "Thú là ý gì hả?!"

"Ngươi không cần phải để tâm tới chữ 'thụ' đấy đâu." Mary Gobi khoanh hai tay, vênh váo tự đắc nói: "Đi thôi, chúng ta phải tập hợp với bọn Milleres."

"Sao chúng ta phải tập hợp với bọn họ......" Akarin không thể hiểu nổi.

Mary Gobi cười tà mị: "Bởi vì về sau các ngươi đều là nô bộc của ta, ha ha ha."

Akarin: "........" Quả thật là khác loài thì không thể hiểu nhau được sao?

Akarin: "Ta trở thành nô bộc của ngươi từ lúc nào vậy."

Mary Gobi nghiêm túc nói: "Ta và Milleres đã thương lượng ổn cả rồi, hắn cướp Giselle đi, ta yểm trợ giúp hắn, hơn nữa tìm chỗ trốn giúp hắn. Sau đó hắn sẽ làm nô bộc cho ta, hiệp ước của chúng ta viết vẫn còn đây, chỉ cần ta có thể mang ngươi đi, ngươi sẽ trở thành nô bộc của ta."

Akarin tức giận: "Ta đáp ứng điều khoản này lúc nào vậy hả?!"

Mary Gobi vừa đi vừa nói chuyện: "Phàm nhân hèn mọn như ngươi có thể trở thành nô bộc cho ta là chuyện vinh hạnh cả đời của ngươi, đừng có nghĩ một đằng nói một nẻo như vậy."

Tiếng cãi vã vang khắp đường đi, bọn họ cuối cùng cũng tới phụ cận khu rừng nhỏ. Lúc này Mary Gobi đột nhiên không nói tiếng nào, yên lặng lắng nghe âm thanh xung quanh.

"Ư....... Đừng liếʍ chỗ đó...... ngứa quá....... A...... Ha......"

Akarin đứng trong cơn gió thổi ngổn ngang, đây là cái âm thanh gì thế này.......

Mary Gobi lén lút, không, quang minh chính đại núo ở sau một thân cây rình coi. Hắn phát hiện thế mà lại lại là hai người Milleres, mà ngực của Giselle phẳng lì, giữa hai chân còn có một cục thịt........

Mary Gobi nhìn Akarin như kiểu tam quan đã bị phá nát, dùng khẩu hình nói: "Công ------ chúa ------ là ------ nam ------ hả?" . TruyenHD

Akarin yên lặng gập đầu, tiến tới bên cạnh Mary Gobi cùng nhìn lén.

Mary Gobi cố gắng nhặt lại tam quan, nhưng phát hiện là không dính lại được, hắn đành phải từ bỏ tam quan của mình, cố gắng bảo vệ tốt tiết tháo và hạn chót của mình.

Akarin che miệng lại, mặt đỏ tim đập xem hết sức hăng say, hơn nữa người hắn thầm yêu lại ở ngay bên cạnh, khiến cho hạ thân của hắn cũng cứng lên rồi.

Milleres liếʍ vòng quanh trước ngực Giselle, tay thì tuốt hạ thân của y. Giselle chịu không nổi mà vặn vẹo trái phải, cọ tới mức du͙© vọиɠ của Milleres càng thêm phấn chấn bừng bừng. Milleres phát hiện trong tay không có thứ gì đó để bôi trơn, đành phải tăng nhanh tốc độ tay, Giselle ngay lập tức bắn lên tay của hắn. Milleres bôi tϊиɧ ɖϊ©h͙ dính đầy trên tay vào phía sau của Giselle, Giselle nghi hoặc nhìn hắn: "Ngươi chạm vào chỗ đó làm gì?"

Milleres dùng sức hôm lên cổ Giselle, phát ra tiếng nước chậc chậc, Giselle bị cái hôn của hắn hấp dẫn sự chú ý, phớt lờ đi ngón tay ở phía sau.

Milleres dùng một ngón tay đã bôi trơn hồi lâu một cách nhẹ nhàng, sau đó mới thêm một ngón tay thứ hai. Thêm ngón thứ hai hiển nhiên khiến Giselle càng thêm khó chịu hơn, y lại vặn vẹo, ánh mắt vô tội mà lại dâʍ đãиɠ. Lần này Milleres không làm bao lâu liền cho thêm ngón tay thứ ba, vội vàng hôn, liếʍ, nghịch, cắn, mυ"ŧ, gẩy ngực của y, những ngón tay phía dưới bắt đầu tấn công Giselle, không bao lâu liền tìm thấy điểm làm cho y hưng phấn. Milleres ấn vào chỗ đó một cái, Giselle liền giật bắn người lên, điểm nhỏ trước ngực cũng đυ.ng phải miệng của Milleres, Milleres tiếp nhận lời mời không tiếng này mà ngậm nó vào miệng.

Giọng Milleres khàn khàn vang lên bên tai Giselle: "Còn đau không?"

Giselle thẹn thùng lắc lắc đầu, lại gật gật đầu.

Milleres cười: "Lập tức hết đau ngay." Dứt lời hắn liền để Giselle quỳ trên đất, đưa lưng về phía mình, đem thứ cực nóng của mình đâm vào hậu huyệt của Giselle, chầm chậm mà lại cứng rắn đi vào.

Giselle cầm lấy tay Milleres, rêи ɾỉ khó chịu: "A...... Đi ra đi....... Không muốn......"

Milleres gắt gao giữ chặt lấy thắt lưng của Giselle, an ủi nói: "Ngoan, một lát nữa sẽ không đau......"

Giselle khóc nức nở: "Ngươi gạt người......"

Milleres cúi đầu hôn lấy nước mắt của y, cuối cùng hạ thân cũng đi vào hết. Hắn sảng khoái hừ một tiếng, cảm giác người trong lòng cuối cùng cũng thuộc về hắn, không bao giờ nói tới mấy chuyện công chúa và hoàng tử sống hạnh phúc bên nhau gì đó nữa.

Hắn bắt đầu rút ra từ từ, sau đó lại tiến vào, sắc mặt Giselle vẫn rất thống khổ, hắn lại hôn mấy cái lên mồ hôi lạnh trên trán của Giselle, bắt đầu cắm rút chậm rãi. Theo tốc độ cắm rút ngày càng nhanh của Milleres, tiếng rêи ɾỉ thống khổ lúc đầu của Giselle dần đổi thành sung sướиɠ. Y bắt đầu vô thức hùa theo Milleres, rên ngày càng sướиɠ hơn: "Ư...... A a..... Ha...... Lại dùng sức thêm một chút........ Ư a...... Lớn quá......"

Milleres nghe được mấy lời này, giống như uống phải thuốc kí©ɧ ɖụ© nên càng dùng sức mạnh hơn, cho dù Giselle có bảo nhẹ một chút thì hắn cũng không nể tình, hắn ôm lấy Giselle vào lòng, quay mặt Giselle về phía mình, Giselle có hơi đỏ mặt cúi đầu xuống, không dám nhìn vào mắt của hắn, lại bị phong cảnh phía dưới làm cho kinh sợ, y tựa vào vai Milleres, vô lực để mặc Milleres ôm lấy thắt lưng của mình mà dùng sực cắm rút vào trong y.

Akarin ở một bên nhỏ giọng nói một câu: "Lực tay và thắt lưng thật khoẻ."

Mary Gobi nói bên tai hắn: "Lực tay và thắt lưng của ta cũng rất khoẻ đấy, ngươi có muốn thử hay không?"

Akarin đỏ mặt cúi đầu, cố che dấu biểu cảm mà hét to lên: "Ngươi nói cái gì vậy hả!"

Bởi vì âm thanh khá lớn nên Milleres và Giselle đều phát hiện ra bọn họ, mặt Milleres tràn đầy vẻ xấu hổ, hắn nhanh chóng lấy áo che lên người Giselle, hắn không hy vọng người khác nhìn thấy thân thể của Giselle. Mary Gobi nháy mắt với Milleres ý bảo: "Ngươi cứ tiếp tục." Sau đó liền ôm lấy Akarin bay tới phía xa xa, bắt đầu cởϊ qυầи áo của Akarin.

Ngoài mặt Akarin tỏ vẻ tức giận nhưng thực chất lại rất thẹn thùng che ngực của mình: "Ngươi muốn làm gì?!"

Mary Gobi giơ hạ thân ra cho hắn xem: "Ta động dục, cho nên muốn giao phối với ngươi."

"Không thể tuỳ tiện giao phối được!" Akarin đỏ mặt nói: "Không đúng, không gọi là giao phối, cái này là làʍ t̠ìиɦ, làʍ t̠ìиɦ đấy người biết không?!"

"Rồi, rồi, rồi, chúng ta bắt đều làʍ t̠ìиɦ đi." Mary Gobi lại bắt đầu cởϊ qυầи ái của Akarin.

"Từ từ!" Akarin nghiêm túc giữ tay Mary Gobi lại: "Ngươi chỉ có thể làʍ t̠ìиɦ với lão bà cũng mình mà thôi, biết không?!"

Mary Gobi nhìn hắn một lúc lâu, mặt của Akarin lại càng đỏ hơn. Mary Gobi: "Vậy, được rồi, ngươi chính là lão bà thứ nhất của ta."

"Thứ nhất, à không, một con long chỉ có thể có một lão bà thôi!" Akarin nói thêm.

Mary Gobi ưu thương nhìn hắn: "Thật sao?"

"Thật đấy!" Akarin nghiêm mặt nói.

"Vậy thôi." Mary Gobi thở dài: "Ta nhịn vậy, ta vẫn thích mẫu long hơn."

Akarin ngơ ngác nhìn hắn, đây không phải là tình tiết bắt đầu ư ư a a hả?! Sao tự dưng lại biến thành cảnh ngược thế này?! Cảnh bày tỏ và ư ư a a của hắn đâu rồi?! Không phải ngươi cũng yêu ta nhưng không dám nói sao hả?! Đờ ụ, ngươi thật sự không yêu ta... thật sự không yêu ta.... thật sự không yêu ta sao?!

Mary Gobi mặc lại quần áo, ngồi xuống: "Chúng ta ở đây chờ bọn họ làm xong, rồi lại quay về lâu đài của ta."

Akarin cảm thấy sống mũi mình cay cay, nhưng hắn cố gắng không khóc. Hắn hầm hừ cởi lớp áo ngoài cùng ném vào mặt Mary Gobi, sau đó bắt đầu chạy đi.

Mary Gobi buồn bực ném cái áo xuống đất, nhanh chóng bắt được Akarin. Hắn không kiên nhẫn quát Akarin: "Ngươi làm cái gì đấy hả! Ta cũng không có làm gì ngươi!"

Akarin cảm thấy cảm xúc tuyệt vọng của mình không thể phát tiết, lại không thể khóc. Cũng chỉ có thể rút bội kiếm ra, làm động tác khiêu chiến với Mary Gobi: "Ta muốn quyết đấu với ngươi!"

Mary Gobi cười nhạt nhìn hắn: "Đợi về rồi quyết đấu, hiện giờ ta sợ đám ngươi ở vương quốc các ngươi sẽ tìm tới đây."

Akarin hung hăng ném bội kiếm xuống đất: "Ta muốn về! Ta muốn về vương quốc của ta! Dựa vào cái gì mà ta phải làm nô bộc cho ngươi chứ! Dựa vào cái gì hả!"

Mặt Mary Gobi âm trầm, cũng phát cáu, hắn không biết nhân loại này rốt cuộc là muốn làm gì nữa. Hắn phất phất tay: "Ngươi muốn về thì về đi, nhanh về đi, ta sẽ không tiễn ngươi." Dứt lời, hắn liền đi về hướng của Milleres, vừa đi vừa hét: "Phải nhanh về thôi! Về rồi còn phải giao... phải làʍ t̠ìиɦ nữa chứ!"

Milleres đẩy nhanh tốc độ, Giselle trong lòng hắn đã không còn biết xấu hổ là gì nữa rồi, ư ư a a mà cùng bắn ra với Milleres.

Mary Gobi nhìn hai người bọn họ lại thấy phiền, thầm nghĩ đợi khi hắn quay về cũng phải tìm một long muội xinh đẹp, nếu thật sự không tìm được thì tìm nam cũng được.

Akarin chạy không mục đích trong khu rừng nhỏ, hắn cũng không biết hướng nào để quay về, hắn thân là hoàng tộc nên lòng tự trọng không cho phép hắn quay lại nhờ vả Mary Gobi. Hắn ngồi xổm xuống, co chân lên, ôm lấy đầu, vải trên đầu gốc dần sẫm màu hơn nhiều.

Hết chương 21.

(Vĩ): Đoạn đầu hơi kỳ, lúc đầu cụ rồng nói mấy câu làm tôi tượng cụ ấy biết công chúa là nam rồi cơ (mặc dù chả có tình tiết nào trước đó là cho thấy cụ ấy biết rồi cả), xong lúc sau cụ ấy lại ngạc nhiên khi thấy cu của con tôi. Không biết là tôi hiểu sai ý của tác giả hay là tác giả viết bị mâu thuẫn nữa. @TruyenHD

Tôi đọc mà tôi tức cụ rồng lắm cơ (-_-!)
« Chương TrướcChương Tiếp »