Chương 49: Tiến vào (1)

Ta hơi hơi hé mắt một chút, là Lưu Phong cùng Trịnh Đào một trái một phải đỡ ta vào tháng máy.

Thực ra ta cũng không phải giả say, hai chân của ta đã hơi lảo đảo, bóng người trước mắt không ngừng xoay vòng vòng, thân thể cảm thấy mệt mỏi vô cùng.

Ta tận lực cố gắng tỉnh táo lại một chút.

“Ngươi đừng nói Hoành ca nhìn vậy mà dáng người cũng rất rắn chắc, mông thật cong, ha ha! Không biết lỗ hậu có giống như Đại Vũ hay không!” Lưu Phong trên người đỡ ta, trong miệng còn da^ʍ tà cùng bọn Húc trêu ghẹo, nói.

“Như thế nào lại say nhanh như vậy, một hồi nữa ngươi sẽ bỏ lỡ một trò hay nha!” Trịnh Đào đối với ta, trêu tức nói.

Lũ khốn! Ta tưởng tượng sắc mặt xấu xa của bọn họ, trong lầm mắng thầm.

“Sớm nên gọi nhiều người hơn đến đây, cùng nhau đem đôi phu thê chó hoang này chơi!” Nói xong, Lưu Phong đưa tay bóp nắn trên ngực của ta hai phát.

Thật đúng là nhìn không ra một học sinh như vậy nhưng lại có một bộ mặt lưu manh như vậy.

Được rồi, nhẫn nhịn một chút nữa là được rồi! Ta âm thầm nói chính mình nhất định phải nhịn xuống!

“Mũi hắn thật cao, khuôn mặt lại sạch sẽ sáng sủa, vóc người lại đẹp, nếu không chơi thì thật uổng~” Lưu Phong nhìn chằm chằm ta, thèm nhỏ dãi mà nói, tay hắn đang đỡ ta cũng từ từ trượt từ thắt lưng xuống đến trên mông.

Thang máy dừng ở tầng bốn, cửa thang máy từ từ mở ra, bên ngoài có vài vị khách đứng chờ. Lưu Phong cùng Trịnh Đào lại giả bộ như không có việc gì rồi đỡ ta đi ra thang máy, Tạ Chí Dũng cùng Húc đi theo ở phía sau.

Ta lúc này như cũ, một dạng giả say như chết.

Húc đi lên phía trước nhấn chuông cửa phòng.

Không lâu, cửa phòng liền mở ra, ta ngửi thấy một cỗ mùi hương sữa tắm, mắt khép hờ một chút, ta nhìn thấy Đại Vũ dương cương soái khí nửa thân trên để trần, nửa thân dưới quấn quanh bằng một cái khăn tắm, bộ dáng mê người như vậy dễ khiến người khác chú ý.

Đại Vũ dùng khăn mặt lau đầu tóc ướt sũng, khi mở cửa ra thấy năm chúng ta đứng trước cửa thì tựa hồ có chút kinh ngạc. Đại Vũ liền cúi đầu đem khăn tắm quấn dưới người kéo cao lên một chút.

“Đại Vũ lão sư, Hoành ca uống say rồi, chúng ta dìu hắn về phòng.” Húc nói với Đại Vũ.

Không đợi Đại Vũ lên tiếng trả lời, hắn vung tay lên, nói với Lưu Phong cùng Trịnh Đào:

“Đến, đem Hoành ca đỡ lên giường đi.”

Thấy ta say đến bất tỉnh nhân sự, Đại Vũ cũng không nói gì, đi ra cửa, nghiêng người đem ta đỡ vào trong phòng.

Ngoài dự kiến của ta, khách sạn xa nội thành như vậy cư nhiên điều kiện cũng không tệ lắm, ngoài phòng ngủ ra còn có phòng khách. Bọn họ ba chân bốn cẳng đem quần áo ta cởi ra rồi đặt ta lên giường trong phòng ngủ, khi đó ta chỉ còn mỗi qυầи ɭóŧ, một bộ say như chết nằm ở trên giường.

“Các ngươi có thể rời đi.” Đại Vũ một tay cầm chặt lấy khăn tắm, mặt khác một bàn tay giương lên, làm động tác mời bọn họ rời đi.

“Hắc hắc!” Húc cùng bọn họ đưa mắt nhìn nhau, sau đó cười lên.

“Vũ ca, vội vã muốn ta đi như vậy a! Lâu rồi không gặp mặt nhau, ngươi không muốn nói chuyện cùng với ta – lão công của ngươi sao?”

“… Mẹ nó, ai nói ngươi là lão công của ta? Hôm nay cái gì ta cũng không đồng ý!” Đại Vũ khinh miệt nói.

“Ha ha! Nói không đồng ý thì có thể không đồng ý sao? Hôm nay không phải do ngươi quyết định, chẳng lẽ ngươi quên lúc trước ngươi mân mê, đong đưa mông khi bị chúng ta bạo da^ʍ, hô to lão công, ba ba hay sao Ha ha!”

“Ngươi… Ngươi…” Đại Vũ bị nghẹn họng nói không ra lời, còn quay đầu hướng ta nhìn nhìn, hiển nhiên là hắn sợ ta nghe thấy Húc nói.

Ta như cũ vẫn giả vờ bất tỉnh nhân sự, bộ dáng ngủ say nhưng vẫn biết hết tất cả mọi thứ trong phòng.

Tạ Chí Dũng trầm mặc không nói gì, lạnh lùng đi tới trước mặt Đại Vũ, lấy ngón tay vuốt vuốt khuôn mặt soái khí của Đại Vũ, rồi sau đó thản nhiên nói:

“Đừng để ý đến nó, Đại Vũ a! Ta là nghe các ngươi mời tới, chiêu đãi chúng ta như vậy thì cũng quá thất lễ đi? Đến! Chúng ta hảo hảo nói chuyện cũ một chút!” Nói xong, Tạ Chí Dũng vòng tay ôm chặt lấy eo Đại Vũ, cúi đầu hôn mạnh xuống.

Đại Vũ giãy mạnh, thoát khỏi cái ôm của Tạ Chí Dũng, lui ra sau hai bước, tay chỉ về phía Tạ Chí Dũng, phẫn nộ nói:

“Cút! Đều cút cho ta! Thừa lúc lão tử không động thủ đều cút hết cho ta! Các ngươi cũng quá kiêu ngạo, trước mặt bạn trai của ta như vậy được một tấc lại muốn tiến thêm một thước!!! Hôm nay ta không cùng các ngươi làm, bây giờ liền cút đi, nếu không ta báo cảnh sát!!”

Nghe đến đó, trên mặt Tạ Chí Dũng lập tức trở lên âm trầm xuống, lạnh lùng nói:

“Hừ! Báo cảnh sát, ha ha! Báo cảnh sát! Nghe nói mặt sau của người đến báo bị mấy nam nhân khác đem côn ŧᏂịŧ cắm vào chơi đến càng ngày càng thảm. Lúc trước là vì bị quay video uy hϊếp nên mới giả vờ thỏa hiệp, đừng tưởng lão tử không biết. Bất quá hiện giờ ngươi thật sự rất dâʍ đãиɠ nha, ha ha! Báo đi, xem là cảnh sát tin ngươi hay là tin bốn chúng ta, không đúng, là năm, quên tính Hoành vào, ha ha!!” Lúc Tạ Chí Dũng nói ra mấy lời này, Đại Vũ liền giật mình, mặt lúc đỏ lúc trắng, môi cũng tức giận đến phát run.

“Cho nên a, lúc trước đều chơi vui vẻ như vậy, sao bây giờ lại đột ngột đổi ý? Cũng đúng, có mấy lần bọn ca là có chút thô bạo, làm ngươi lần trước không thể kiềm chế mà tiểu ra, đêm nay huynh đệ chúng ta liền đặc biệt đến phục vụ ngươi, chiếu cố ngươi, cũng ôn nhu một chút nha ~” Húc quay đầu lại, nói với Lưu Phong và Trịnh Đào:

“Mấy tên lưu manh các ngươi đều không biết phương pháp a. Hôm nay làm cho lão sư của các ngươi cảm nhận ta chúng ta dùng phương pháp văn minh làm hắn tiểu ra như thế nào, biết chưa?”

“Ha ha! Biết rồi, chúng ta vốn cũng rất ôn nhu, nhất là đối với lão sư soái ca như ngài vậy. Bất quá lần trước là tựa hồ như Đại Vũ lão sư muốn chúng ta thô bạo một chút, chúng ta đều là học sinh nghe lời của lão sư a! Chậc chậc, ngày đó mấy căn gậy thịt đều chơi đến đùng đùng đùng!”

“Đúng vậy a! Lần trước Đại Vũ lão sư ngươi trái một câu lão công côn ŧᏂịŧ lớn, phải một câu bị ba ba chơi chết, nói được chúng ta yêu… Chậc chậc! Nếu biết ngươi thích chơi bạo da^ʍ như vậy, ta liền cho ngươi nếm thử ta cũng không kém Chí Dũng ca cùng A Húc bao nhiêu đâu!” Hai người Lưu Phong, Trịnh Đào thay phiên nhau ngươi một câu, ta một câu. Hơn nữa, Lưu Phong vừa nói vừa đem quần cởi ra.

Lưu Phong đã hoàn toàn cương cứng, quả nhiên là vừa thô vừa to, hơn nữa còn đen bóng, hắn tuy nhỏ tuổi thế như nếu so với ta còn muốn thô to hơn mấy phần.

“Vô sỉ! Mau cút ngay!” Đại Vũ hai mắt dựng ngược quay đầu lại quát, tuy là phản kháng thế như rõ ràng cảm giác được hắn trên mặt đầy ngượng ngùng. Chỉ sợ là chính mình cũng không khống chế được nên mới đột nhiên hung hăng lên đi.

“Lão sư a! Cái gì mà vô sỉ với không vô sỉ, thực ra ngươi hôm nay không có sự lựa chọn, nếu ngươi hôm nay nhất định bắt chúng ta đi ra ngoài thì ngày mai, chúng ta không những đem chân tướng nói cho Hoành thân ái của ngươi, mà bây giờ còn ở đây đem hắn cưỡиɠ ɖâʍ tập thể trước mặt ngươi! Chúng ta chơi hắn ba bốn lần như vậy, không chừng Hoành của ngươi cũng liền phế đi! Thế nào? Là ngươi hay là hắn? Suy nghĩ đi?” Lưu Phong vô sỉ đến cực điểm, hắn biết Đại Vũ tuy rằng trở thành nô ɭệ tìиɧ ɖu͙© của bọn chúng, nhưng trong lòng lại còn có ý muốn với ta, dùng thủ đoạn như vậy để bắt Đại Vũ khuất phục.

Ta ở một bên rối rắm vô cùng, tuy rằng hi vọng bọn họ đêm nay có thể tận lực mà làʍ t̠ìиɦ, vừa vặn đúng lúc khi Thánh ca xông vào. Nhưng nhìn thấy Đại Vũ bây giờ còn quan tâm, để ý đến ta, ta đột nhiên đau lòng vô cùng, không muốn hắn bị sỉ nhục như thế này.

Quả nhiên, Đại Vũ nghe Lưu Phong nói như vậy, một lúc sau hạ mông ngồi ở trên mép giường, thần sắc phẫn nộ cũng chậm rãi biến mất, biểu tình hoàn toàn mất hết hi vọng.

Đại Vũ ngẩng đầu, nhỏ giọng nói:

“Không cần… Không cần nói cho Hoành biết, các ngươi muốn cái gì ta đều chấp nhận, chỉ cần đừng nói cho Hoành biết.”

Lưu Phong trên mặt liền tươi cười lên, hắn ngồi bên cạnh Đại Vũ, nói:

“Cái này mới đúng, thực ra cũng không có cái gì a! Cũng giống như lúc trước huynh đệ chúng ta hảo hảo hầu hạ ngươi, đêm nay ngươi cũng chỉ cần tận tình hưởng thụ như trước là được.”

Đại Vũ cuối cùng vẫn là thỏa hiệp, lúc trước bị bọn Tạ Chí Dũng, Húc tính là bị lừa gạt hoặc bức ép, nhưng bây giờ nghe Húc nói như vậy, ta đột nhiên kinh hoảng. Hiện tại Đại Vũ ngồi ở giữa bốn tên long tinh mãnh hổ, mặt đã đỏ bừng từ sớm, nếu không phải ngại ta còn ở trong phòng, chỉ sợ bọn họ đã sớm lửa nước cùng nhau giao hợp.

Đại Vũ bị hai tên Lưu Phong, Trịnh Đào nói đến đuối lí, hiện tại buông tay chống cự, không biết nói cái gì, vẫn ngồi im không nhúc nhích.

“Ha ha! Hai tên da^ʍ tặc các ngươi, ta nói là chúng ta dùng phương pháp văn minh một chút, các ngươi thật sự không hiểu sao? Các ngươi chơi nữ nhân không thiếu mà còn muốn ta đến chỉ dạy các ngươi việc này? Được thôi, vạn sự khởi đầu nan, vẫn là để ta tới trước mở đầu cho các ngươi!” Húc liền thò tay hướng trên ngực Đại Vũ xoa nắn, chậm rãi kí©h thí©ɧ tính dục của Đại Vũ.

“Đừng! Chậm đã!” Đại Vũ sợ hãi, đứng dậy kêu một tiếng.

“Lại làm sao? Đổi ý?” Húc nghi hoặc, hỏi.

“Các ngươi có thể đem chăn đắp cho Hoành hay không, ta sợ hắn sẽ lạnh.” Đại Vũ nhìn ta trên người chỉ mặc một cái quần tam giác, lại không có đắp chăn mà lo lắng cho ta.

“Mẹ nó! Thật đúng là lắm chuyện, đều đem lỗ hậu banh ra cho chúng ta chơi còn lo lắng cho bạn trai. Được rồi, các ngươi lấy chăn đắp cho Hoành đi, để hắn yên tâm mà phục vụ chúng ta.” Tạ Chí Dũng mặt đầy kho chịu nhưng vẫn đáp ứng.

Lưu Phong trèo lên giường, đem chăn đắp lên người ta, còn tiện tay sờ soạng một phen, nhỏ giọng lẩm bẩm:

“Đợi chơi hắn xong lại đến chơi ngươi! Đem hai người các ngươi chơi tất, hắc hắc…!”

“Thế nào? Da^ʍ tiện, hiện tại có thể theo chúng ta hảo hảo vui chơi chưa?” Lưu Phong kéo cánh tay Đại Vũ đặt lên dươиɠ ѵậŧ của hắn.

“Yên tâm! Chúng ta sẽ tận lực thỏa mãn ngươi, khiến ngươi cao trào không ngừng, hảo hảo đem tϊиɧ ɖϊ©h͙ mấy ngày nay tích cóp lại bắn ra, ha ha!!” Húc cười, nói.

“Ngô… Chúng ta nhỏ tiếng một chút…” Đại Vũ giọng nói bắt đầu trở nên ái muội. Có thể nhìn ra được dưới đùa bỡn kí©h thí©ɧ của bọn họ, tâm sinh lí của Đại Vũ bắt đầu có chút biến hóa.

Húc tựa hồ như không đợi kịp nữa, liền chính thức mở ra màn cưỡиɠ ɖâʍ tập thể của đêm nay!

Đại Vũ theo bản năng né một chút, đôi môi gợi cảm bất đắc dĩ bị Húc phong kín, hai tay theo bản năng đặt trước l*иg ngực rắn chắc của Húc, miễn cưỡng làm ra bộ dáng chống cự nhưng trên thực tế, tâm lí đã hoàn toàn buông tay đầu hàng.