Chương 22: Điện thoại

Ta không có dũng khí xem tiếp đoạn video thứ ba nữa.

Vẫn cho rằng Đại Vũ đối với ta là thật tâm, kết quả hắn cũng giống như Tiểu Quân?

Không đúng! Từ trong video có thể thấy Đại Vũ mơ mơ màng màng, vẻ mặt hoảng hốn, hình như là uống thuốc mới thành ra như vậy. Nhất định là bị Tạ Chí Dũng hãm hại, hắn… Hẳn là không giống như ta chứ?

Nghĩ đến đây, ta không tự chủ được mà áy náy đỏ mặt.

Đúng! Là đều bị hắn uy hϊếp! Tiểu Quân nói không chừng cũng như vậy, cho nên ta cũng muốn đem Tiểu Quân thoát khỏi bày tay bọn chúng!!

Ta nhìn thấy trên bàn có ảnh chụp ta cùng với Tiểu Quân, từng chút từng chút sinh hoạt với nhau mấy năm nay, cũng không phải không có tình.

Tất cả đều chỉ là một giấc mộng, cái gì cũng không có xảy ra, ta chỉ đơn thuần là yêu Tiểu Quân, không có Đại Vũ, không có Tạ Chí Dũng, không có A Kiện cũng không có Thánh ca…

Không được! Ta không thể để như thế này được, ta lấy di động ra gọi cho Tiểu Quân.

Đúng! Ta nhất định phải khuyên Tiểu Quân trở về, chúng ta liền rời khỏi nơi này, tới thành phố khác sinh sống!

“Uy? Hoành?”

Điện thoại vang lên một hồi lâu mới nghe được Tiểu Quân bắt máy, mang theo chút nghi ngờ cùng kinh khủng nhưng ta vẫn rất trấn tĩnh.

“Tiểu Quân, ta muốn nói chuyện với ngươi. Ngươi không cần vất vả đi dạy như vậy, về sau ta nuôi ngươi. Ngươi hôm nay đem công tác kia bỏ qua một bên đi!”

“A…? Ân… Không phải… Lúc ở nhà… Nói hảo…sao?... Ta thích công viện này…Ân…”

“Quân! Ngươi làm sao vậy? Nói chuyện sao lại ấp a ấp úng?”

“Ta… Nga… Không có việc gì, thang máy trong nhà A Kiện hỏng nên… Leo cầu thang đi lên…”Âm thanh Tiểu Quân rõ ràng là đang thở dốc.

“Nếu ngươi đã quyết như vậy thì cứ như vậy đi. Chú ý nghỉ ngơi! Ta cúp máy trước!” Nếu như là không biết quan hệ của hắn, ta sẽ ngây ngốc ở nhà chẳng hay biết gì.

Nhưng hiện tại, hình ảnh hắn bị A Kiện đùa bỡn như thế nào đều hiện trước mắt ta.

“Uy uy? Hoành?... A… Ngươi… Còn đó không?” Đầu điện thoại bên kia, Tiểu Quân tưởng ta đã cúp máy có chút kích động nhưng kí©ɧ ŧìиɧ trước mặt hắn làm hắn đem tất cả lo lắng ném lên đến chín tầng mây đi?

“A… Đừng… Đừng… Nháo… Đồ vô lại các ngươi… Ân… Hoành… Hoành… Nhất định sẽ nghi ngờ… A…!”

Ta đoán không sai, Tiểu Quân xác thật là đang kí©ɧ ŧìиɧ.

“Phải không? Như vậy không tốt sao? Một bên bị lão tử cùng bạn học lão tử chơi, một bên nghe điện thoại của bạn trai ngươi không hưng phấn sao? Lúc trước ngươi nói chúng ta có thể chơi ngươi như vậy nha!” A Kiện đùa bỡn Tiểu Quân nói.

Nhưng ta không nghĩ tới là bên kia điện thoại không chỉ có A Kiện mà còn có bạn học của hắn.

“Mẹ nó! Da^ʍ tiện! Trong miệng nói chúng ta xấu mà côn ŧᏂịŧ đều cứng rắn, còn chảy nước. Cũng nhờ A Kiện ngươi trước đó đem dây giày cột côn ŧᏂịŧ của hắn lại. Uy! Lão sư da^ʍ tiện! Vớ chân thối của đội bóng bá chúng ta dễ ngửi không?” Bên kia điện thoại lại vang lên một giọng nam nhân khác, tự xưng là trong đội bóng đá.

“Ân…” Tiểu Quân lại rơi vào trong mê say

Ta càng thêm khẳng định tiếng thở dốc này chính là hắn đang rêи ɾỉ a.

Nhớ lại lúc trước khi hắn bước ra khỏi nhà, dương quang mà tươi cười, lại nhớ tới lúc hắn ở trong điện thoại nói dối, lại nhớ tới bộ dáng dâʍ đãиɠ của hắn khi bị nam nhân khác thao, ta càng kiên quyết muốn giải quyết hết tất cả.

“Thứ da^ʍ tiện như ngươi, ngay từ đầu còn muốn phụ đạo cho lão tử, kết quả bị côn ŧᏂịŧ của lão tử điều giáo thành như vậy! Lão tử giới thiệu cho ngươi vớ chân thối ba ba thế nào? Ha ha!!” A Kiện đắc ý.

“A… A… Ngửi đến muốn hôn mê… Ngô… Trong miệng toàn là mùi vớ thối!” Tiểu Quân phát da^ʍ rêи ɾỉ.

Một tiếng “Ba” thanh thuy vang lên, nam sinh trong đội bóng kia tát một bạt tay lên người Tiểu Quân.

“Mẹ nó! Lão tử ghét nhất người khác nói chân lão tử thối! Ngươi mà cũng có tư cách ghét bỏ sao? A Kiện ngươi không giáo huấn tốt thứ tự xưng mình là da^ʍ tiện này sao?”

“Ngô… Là lỗi của da^ʍ tiện, cám ơn phần thưởng của ba ba…”

“Thứ da^ʍ tiện! Nói! Thứ gì biến ngươi da^ʍ loàn như vậy?” Nam sinh trong đội bóng tức giận hỏi.

“Là… côn ŧᏂịŧ của A Kiện ba ba vừa to lại vừa cứng hơn nữa còn rất thô… Da^ʍ tiện vừa bị chơi liền phát da^ʍ…”

“Ha ha! Da^ʍ tiện, từ lúc nào mà bắt đầu muốn làm con chó của A Kiện?” Nam sinh đội bóng đá tiếp tục gây khó dễ.

“… Da^ʍ tiện… ở trên lớp Tin học…”

“Con mẹ ngươi! Bạn học của lão tử hỏi ngươi từ lúc nào mà bị lão tử chơi thành một con chó!” A Kiện hung tợn làm nhục Tiểu Quân.

“Mẹ nó! Quên! Xem ra ngươi không thấy côn ŧᏂịŧ thì không nói thật, ngươi cho hắn xem côn ŧᏂịŧ to của ngươi đi!”

Ta liền nghe được tiếng cởi thắt lưng, hẳn là nam sinh bóng đá kia đem quần cởi ra.

“Không gặp ngươi một thời gian, côn ŧᏂịŧ giống như lớn thêm một chút đi! Mùi cũng nồng quá!” A Kiện có chút không chịu nổi.

“Ha ha, đội viên của đội bóng đều là tuyển đội viên có côn ŧᏂịŧ lớn, phát dục sớm thì đá mới tốt được. Hơn nữa huấn luyện viên lại bắt lão tử cấm dục, vừa huấn luyện xong liền chạy tới đây. Hôm nay hảo hảo chơi sướиɠ da^ʍ tiện này!” Nam sinh bóng đá đắc ý, tà da^ʍ nói.

“Ngươi chắc chưa tắm rửa? Đừng tắm, để cho da^ʍ tiện này liếʍ sạch cho ngươi. Mau cho hắn nếm thử hương vị của ngươi đi!” A Kiện cũng đầy dâʍ đãиɠ nói.

“Da^ʍ tiện, mau mở mắt ra nhìn côn ŧᏂịŧ to của gia gia!” Nam sinh bóng đá ra lệnh.

“A…! Các ngươi cũng chỉ vừa mới mười tám tuổi… Sao lại lớn như vậy…” Tiểu Quân kinh hô.

“Lão tử phát dục sớm, da^ʍ tiện, ngửi vào!”

“Thật hôi thối a! Đáng ghét! Ngươi còn chưa tắm!”

“Lão tử chính là để lại cho ngươi ăn!”

“Không được, ở trên mặt còn có thứ dơ bẩn! Mùi nồng quá, ghê tởm chết!”

“Không thích sao? Hả?”

“Thích a… Lớn như vậy… Nhưng mà mùi nồng quá… Ta sợ…”

“Mẹ nó! Đó là do lão tử chơi đá bóng, còn có đi tiểu mà lưu lại cố ý để dành cho da^ʍ tiện ngươi! Liếʍ cho lão tử!” Nam sinh bóng đá cắt ngang lời Tiểu Quân, ra lệnh.

“A Kiện! Ngươi cũng không nói hôm nay ta phải liếʍ mấy thứ này!” Tiểu Quân cầu cứu A Kiện.

“Lão tử đã nói ngươi có hai người chơi cái lỗ hậu dâʍ đãиɠ của ngươi, ngươi còn để ý mấy thứ này làm gì?” A Kiện sung sướиɠ khi thấy người khác gặp họa.

“Mẹ nó! Còn chờ lão tử tự làm sao?”

“Ngô…” Liền sau đó nghe được tiếng Tiểu Quân đang phun ra nuốt vào. Hẳn là nam sinh đó cưỡng chế đem dươиɠ ѵậŧ nhét vào miệng Tiểu Quân.

“Ha ha, ngoài miện thì nói không cần, lúc bị lão tử nhét vào liền liếʍ mυ"ŧ. Quả nhiên vẫn là muốn nếm thử hương vị của lão tử đi? Da^ʍ tiện, dùng đầu lưỡi của ngươi đi! Đúng, là chỗ đó… A…” Đương nhiên là Tiểu Quân bây giờ đang vươn đầu lưỡi đem qυყ đầυ thô to trong miệng liếʍ láp.

“Chỗ đó… Đún…. Dùng lực mυ"ŧ, dùng đầu lưỡi liếʍ cho lão tử!! Ân… Thật ngoan!”

Tiểu Quân cẩn thận liếʍ mυ"ŧ cái dươиɠ ѵậŧ hôi thối trong miệng, còn phát ra tiếng nước bọt da^ʍ mĩ.

“Vị thế nào? Đem đầu lưỡi ra cho lão tử kiểm tra xem có sạch sẽ hay không?”

“Ân… Thật bổ… Ăn ngon… Da^ʍ tiện đầu nuốt hết, cho nên nhìn không có bẩn!”

Nghe đến đây ta có chút chua xót cười khổ, bạn trai của ta – Tiểu Quân lúc này thân thể tя͢ầи ͙ȶя͢υồиɠ bị hai học sinh cấp ba dùng dươиɠ ѵậŧ tùy tiện mà lăng nhục, còn tự mình liếʍ sạch dươиɠ ѵậŧ hôi thối của hắn.

“Mẹ ngươi! Nói! Ngươi là ai? Đang làm cái gì? A Kiện hung ác ra lệnh.

“A!! Ngươi như thế nào lại đem côn ŧᏂịŧ cọ xát phía dưới của ta…” Tiểu Quân phun ra dươиɠ ѵậŧ của nam sinh bóng đá, kinh hoảng mà kêu lên.

“Bị côn ŧᏂịŧ của lão tử chơi nhiều như vậy rồi, hôm nay xem côn ŧᏂịŧ của huynh đệ lão tử có đem chơi tới lỗ hậu lỏng ra hay không!” A Kiện bây giờ đang dùng dươиɠ ѵậŧ kích động bản tính dâʍ ɖu͙© của Tiểu Quân.

“A… Không… Không cần… Như vậy… Thật… Thật ngứa a…”

“Ngươi lại đây cọ sát lỗ hậu của hắn đi, da^ʍ tiện này phát da^ʍ rồi, côn ŧᏂịŧ của ta cũng đem cho hắn liếʍ sạch đã!”

Có vẻ hai như bọn chúng trao đổi vị trí a.

“A… Ngô” Miệng Tiểu Quân lại giống như bị nhét vào thứ gì đó, chỉ có thể ô ô rêи ɾỉ.

“Da^ʍ tiện! Lỗ hậu lại nộn như vậy! Lão tử trước đem qυყ đầυ cắm vào trước a!” Nam sinh nói.

“Ngô!” Tiếng Tiểu Quân đang phun ra nuốt vào đột nhiên tăng lớn.

“Mẹ nó! Thật chặt, mẹ nó thật sướиɠ a! Ha ha, đúng là thứ da^ʍ loàn!” Nam sinh bóng đá sảng khoái kêu một tiếng.

“A Kiện, đem giày thể thao thối của lão tử đặt lên mũi của hắn đi! Khẳng định da^ʍ tiện này rất thích!”

“Mẹ nó! Vậy mà ngươi cũng nghỉ ra, giày ngươi thối như vậy, không sợ da^ʍ tiện hắn thiếu không khí mà bị ngộp chết a?”

“A!” Xem ra là A Kiện xoay người đi lấy giày, đem dươиɠ ѵậŧ trong miệng Tiểu Quân rút ra.

“Ha ha, con mẹ ngươi nha! Ta là cầu thủ, lại đá nhiều như vậy, ai mà rãnh đi đổi vớ a? Lần trước tận hai ngày ta mới đổi, mỗi ngày đều huấn luyện, có thể không thối sao? Không có việc gì đâu, da^ʍ tiện này khẳng định rất thích. Nếu không phải do lão tử vừa cởi ra mà còn chút hơi nóng, mùi nồng thì da^ʍ tiện này có thể phát da^ʍ nhanh như vậy sao?” Nam sinh bóng đá một bên dùng qυყ đầυ to đong đưa trong lỗ hậu Tiểu Quân, một bên đắc ý kêu A Kiện đem giày thối của hắn che mũi Tiểu Quân lại.

“Ân… A…” Tiểu Quân hiện đang dục tiên dục tử, không kiềm chế được mà rêи ɾỉ.

“Da^ʍ tiện, đem đầu ngươi thò lại đây!”

“Ân…”

“Dễ ngửi sao?”

“Ân…Da^ʍ tiện rất thích… A…” Tiểu Quân cảm thấy mùi giày thối tanh tưởng xộc vào mũi gay gắt.

“Lão tử còn chưa dùng sức đâu, mới chỉ đâm qυყ đầυ vào mà dâʍ đãиɠ như vậy! Đợi lát nữa lão tử chơi chết ngươi, ha ha!”

“A… A… A… Da^ʍ… tiện… sai rồi…” Tiểu Quân thích bị ngược đãi liên tục kɧoáı ©ảʍ.

“Hít sâu vào! Ngoan! Đợi lát nữa ba ba đút đồ uống cho ngươi!” A Kiện bắt đầu đùa bỡn Tiểu Quân.

“… Thật… Thích… Ba ba… ta đều hít vào trong phổi a!”

“Đem vớ thối nằm bên cạnh ngươi bọc lên côn ŧᏂịŧ của ngươi đi!”

“Ân… Ân… A… A… Ba ba… Mặt sau thật khó chịu… Có thể cắm vào một chút nữa không?” Tiểu Quân càng muốn càng nhiều.

“Tự mình nói muốn cái gì?” Nam sinh bóng đá lạnh lùng hỏi.

“Da^ʍ tiện muốn côn ŧᏂịŧ lớn!” Tiểu Quân rất nhu thuận, ôn nhu cầu xin.

“Da^ʍ tiện là ai? Muốn côn ŧᏂịŧ của ai?” A Kiện chưa thỏa mãn, cố ý khiến Tiểu Quân nói ra lời hạ lưu.

“Ân… Da^ʍ tiện là lão sư da^ʍ loàn, muốn côn ŧᏂịŧ của học sinh tới chơi lỗ hậu dâʍ đãиɠ của lão sư da^ʍ tiện, cầu ba ba học sinh chơi lão sư da^ʍ tiện a!!!” Tiểu Quân mơ hồ mà rêи ɾỉ.

“Mẹ nó!” Chỉ nghe thấy nam sinh bóng đá chửi một tiếng, ngay sau đó âm thanh “ba ba ba” da^ʍ mĩ, thanh thúy vang lên.

“A… A… A… Thật… Thật lớn… Muốn… chết… A… Thật sướиɠ…”

“Há miệng ra, da^ʍ tiện! Ba ba muốn tiểu trong miệng ngươi!” A Kiện ra lệnh.

“Ân… Ba ba… Cám ơn… Ân… A… Cám ơn… Ba ba… Ban thưởng… A…”

“A… Thích… Vươn đầu lưỡi ra… A… Hương vị hôm nay của lão tử khai đúng không? Ha ha, nhìn da^ʍ tiện này đem nướ© ŧıểυ của lão tử uống này, thật mẹ nó đê tiện!”

“Mẹ nó! Còn muốn giáo huấn lão tử này nọ, rốt cuộc lại bị lão tử dạy cách uống nướ© ŧıểυ của lão tử như thế nào, ha ha!!!” A Kiện đắc ý nhìn lão sư dâʍ đãиɠ trước mắt này, vui vẻ đùa cợt.

“Uống hết vào! Lão tử còn chưa tiểu xong đâu!”

Cứ như vậy, ở bên kia đầu điện thoại, A Kiện tận ba lần đút nướ© ŧıểυ cho Tiểu Quân uống.

“Còn đem ngực lão tử cào đỏ như vậy, xem lão tử chơi chết ngươi hay không! Mẹ nó!” Điện thoại bên kia vang lên âm thanh “ba ba ba” vô cùng kí©ɧ ŧìиɧ, vô luận là tuần suất hay là sức lực thì vẫn vang lên rõ ràng, dâʍ ɭσạи chịu không nổi.

Lúc trước thì ta sẽ phẫn nộ, căm hận vô cùng, trong lòng cũng sẽ có một tia ảo tưởng. Ảo tưởng Tiểu Quân sẽ chiến thắng du͙© vọиɠ, quay đầu lại. Nhưng là, từ khi xem video của Đại Vũ khiến ta không còn tin nổi vào tình yêu nữa, tất cả đều tan biến.

Hoàn toàn tan biến!

Tiểu Quân đã hoàn toàn trở thành nô ɭệ tìиɧ ɖu͙©, biến thành nô ɭệ có thể để cho bất cứ nam nhân nào thao cũng được. Bây giờ dù hắn muốn quay lại, ta cũng không đủ can đảm để tha thứ cho hắn nữa.

Ta muốn trả thù! TA MUỐN TRẢ THÙ!

Điện thoại bên kia vẫn vang lên từng tiếng thở dốc dâʍ đãиɠ khiến ta không thể bình tĩnh.

Vừa cúp máy, ta liền nghe thấy tiếng cửa nhà mở ra. Thánh ca bọn họ quay về?

Lúc này, nửa người dưới ta còn chưa mặc quần lại, liền đem USB rút ra rồi nhanh chóng lăn xuống gầm giường.

Ta nằm dưới gầm giường thấy Thánh ca cùng Trâu Khải một trước một sau bước vào, tuy nhiên không thấy tẩu tẩu đâu.