Chương 16: Ý định phản kích

Mang Tiểu Quân theo? Không được!!

Ta định gọi lại cho Tạ Chí Dũng muốn năn nỉ hắn, cũng đừng đem mấy cái thứ kia phát đi, bên trong đề cập tới quá nhiều người, nghĩ tới nghĩ lui, vẫn là quyết định gọi cho hắn.

Đứng ở trên sân thể dục gọi lại cho Tạ Chí Dũng.

“A…Ai a?” Điện thoại truyền đến tiếng của Tạ Chí Dũng, tựa hồ như đang ngủ, vừa nói chuyện vừa ngáp.

Ta im lặng một lát, vẫn có chút khó chịu mà không thể mở miệng.

“Uy! Là ai a?” Thựa ra Tạ Chí Dũng biết số của ta lại cố ý làm bộ như không biết.

“…Là ta! Hoành!” Ta kiên trì trả lời.

“Ngươi? Hoành?” Ngữ khí hắn có chút giật mình.

“Hoành a! Ha ha! Lần đó A Kiện chơi ngươi xong, lúc ta về nhà thì thấy Tiểu Quân chạy tới! Ta rất nhớ các ngươi a!”

Nếu không vì năn nỉ hắn, ta nhất quyết có chết cũng không gọi điện cho tên phản bạn này. Ý tứ trong lời hắn xem ra hắn còn gọi điện cho Tiểu Quân.

“Tạ Chí Dũng! Chuyện trước kia chúng ta đã thanh toán xong, ta hi vọng ngươi về sau không cần làm mấy chuyện vô sỉ này nữa” Ta vừa nghĩ đến liền phẫn nộ, nhưng mà chính mình cũng đang có chút hổ thẹn.

“Ha ha! Đã trễ thế này còn gọi điện cho ta để giảng đạo sao? Lúc bị A Kiện chơi cũng thấy ngươi rất thích a! Xin lỗi! Ta muốn đi ngủ!” Tạ Chí Dũng tựa hồ như muốn cúp máy.

“Đợi đã! Chí Dũng! Ngươi nói ta lúc trước ta đối xử với ngươi thế nào?” Để năn nỉ hắn, ngữ khí nói chuyện với hắn ta có chút xuống nước.

“Ngày đó ta đã nói với ngươi, ngươi đối với ta rất tốt a! Giúp ta trốn học, tập vở ngươi mang giùm, nhưng quan trọng nhất vẫn là đem lão bà cho ta chơi. Ngươi nói ta sao có thể không cảm kích chứ? Cho nên, ta cũng muốn ngày nào đó “Chơi” ngươi thật sướиɠ để hồi báo, được không a?” Tạ Chí Dũng cố ý nhấn mạnh chữ “chơi” mà da^ʍ tà nói khiến ta không khỏi nhớ tới côn ŧᏂịŧ to lớn kinh người của hắn chơi lão bà ta như thế nào.

Bị hắn lăng nhục như vậy, ta đè nén lửa giận xuống, nói:

“Nếu như vậy, Tạ Chí Dũng, ta muốn năn nỉ ngươi một việc!”

“Có cái mẹ gì thì mau nói đại đi!” Tạ Chí Dũng không kiên nhẫn nói.

“Đoạn video của ta kia, ngươi có thể xóa được không?” Ta vội vàng nói.

“Video? Video nào a?” Tên khốn này!

“Mấy ngày trước, đoạn video mà ngươi quay…”

“Nói cho rõ ràng a, mấy ngày trước là video nào a, ta quay rất nhiều, không biết ngươi muốn cái nào?”

Mẹ nó! Tên khốn! Sớm muộn gì cũng có một ngày lão tử đem ngươi ra mà chơi.

“…” Ta có chút khó khăn mở miệng.

“…Trả lời nha? Video nào? Ngươi không nói ta cũng không biết”

“Chính là… Chính là đoạn A Kiện thao ta, ta còn liếʍ côn ŧᏂịŧ của A Kiện!” Ta nhỏ giọng tới như giống như tiếng muỗi kêu.

“Nga! Là đoạn mà ngươi đong đưa mông, mở lỗ hậu ra, bị tiểu tử A Kiện nhỏ tuổi hơn ngươi chơi sao?” Tạ Chí Dũng cố ý đùa bỡn mà dùng từ ngữ da^ʍ uế khiến ta xấu hổ không chịu nổi.

Chính mình cư nhiên banh lỗ hậu ra để cho một tên học sinh chơi. Sự tình dâʍ đãиɠ như vậy mỗi lần nhớ tới đều cảm giác không ngẩng nổi đầu.

“Đó là bởi vì lão tử bị hắn hạ thuốc!” Tạ thẹn quá hóa giận!

“Phải không? Nhưng ta biết thuốc đó chỉ có hiệu lực nhiều lắm là mười phút, nhưng ngươi lại phát tình da^ʍ tiện tới hơn một tiếng. Chỉ sợ ngươi trời sinh dâʍ đãиɠ, chỉ là ngại mặt mũi nên mới không chịu phóng thích chính mình đi? Gậy thịt của ca ca so với A Kiện thô to hơn nhiều, nói không chừng có thể chơi ngươi thích sướиɠ tới vài tiếng! Ha ha!” Tạ Chí Dũng xác thật có chút vui cười.

Tuy rằng hắn không soái lắm nhưng dáng người rất chuẩn, hơn nữa từng nữ nhân bị hắn thao qua đều không muốn chia tay hắn.

Ta có chút xấu hổ, nghĩ tới Tạ Chí Dũng còn dươиɠ ѵậŧ của hắn, mùi vị nướ© ŧıểυ nhàn nhạt cùng mùi mồ hôi lần trước vẫn còn rõ ràng ngay trước mũi.

Không phải! Ngày đó là ta bị hạ thuốc, nhưng nếu ngày đó nếu không có Đại Vũ ngăn lại, ta thật sẽ vươn luỗi ra mà liếʍ cái căn dươиɠ ѵậŧ tráng kiện hùng vĩ kia, hảo hảo mà ngậm cái thứ kiêu ngạo kia của nam nhân vào miệng mà mυ"ŧ.

Nghĩ tới đây, phía dưới của ta lại cứng lên, tim đập có chút nhanh, chẳng lẽ ta dâʍ đãиɠ như vậy sao?

“Chẳng lẽ ngươi không muốn liếʍ thử mùi hương gậy thịt to của lão tử, không muốn nếm thử cảm giác gậy thịt to này thỏa mãn cái lỗ cơ khát của ngươi sao?” Nghe Tạ Chí Dũng nói những lời này khiến ta không biết trả lời như thế nào mà cũng xấu hổ vô cùng.

Nói thật, dươиɠ ѵậŧ lớn như vậy mà nhét vào lỗ hậu của ta sẽ cảm giác như thế nào? Hẳn là rất sướиɠ đi…?

“Sao không trả lời? Cảm giác bị Đại Vũ chơi hẳn là rất thích đi? Nam nhân cùng nữ nhân như vậy, một khi bị chơi đều sẽ không từ chối được gậy thịt to lớn nha! Ha ha! Ngươi cũng không cần xấu hổ” Tạ Chí Dũng thấy ta không trả lời, tiếp tục đùa giỡn.

“Ta… Ta chỉ muốn ngươi đem đoạn băng kia xóa đi. Nếu có thể, ngươi muốn ta làm gì ta cũng đều làm!” Tuy rằng trong lòng ta rất muốn nếm thử nhưng lí trí lại nói cho ta biết, ta không thể để cho du͙© vọиɠ thân thể điều khiển.

“Này… Ta phải suy nghĩ lại…” Tạ Chí Dũng có chút dừng lại.

“Không bằng thế này đi!” Tạ Chí Dũng dừng lại một chút rồi nói tiếp:

“Tối mai ngươi tới nhà ta, ta đem đoạn băng đưa cho ngươi. Thế nhưng ngươi phải tới cùng Tiểu Quân!”

Tên Tạ Chí Dũng này là có ý định thao ta sao? Nếu như tới nhà hắn, không chừng bị hắn chơi thành cái dạng gì a?

“Ngươi trực tiếp xóa đi không được hay sao?” Ta hỏi.

“Thiên hạ không có việc dễ như vậy nha! Nếu năn nỉ mà không có thành ý thì không phải là không nể mặt lão tử đi?” Chí Dũng quả nhiên không có lòng tốt hảo tâm.

“Có muốn ta cho bạn học chúng ta xem ngươi dâʍ đãиɠ đong đưa mông như thế nào hay không, còn đưa cho ca ca của ngươi xem!” Tạ Chí Dũng lần này là uy hϊếp ta.

“Con mẹ ngươi Tạ Chí Dũng! Ngươi có là người không?” Ta chịu không được nữa mà bùng phát lửa giận trong người chửi ầm lên.

“Hừ hừ! Ngươi tốt nhất đừng nên mắng người a! Lần này là ngươi năn nỉ ta, ngươi đến hay không thì mặc ngươi, dù sao tới lúc đó thì ta liền đem băng ghi hình cho mọi người xem!”

Con mẹ nó! Xem ra hắn còn nhắn tin cho người khác đi???

“Ta nhắc nhở ngươi một câu cuối! Thời gian không nhiều, tối mai chính là kì hạn cuối cùng cho ngươi, tự ngươi suy nghĩ!”

“Hảo! Gặp lại sau!”

Nói xong, Tạ Chí Dũng cúp máy.

Ngoài phẫn nộ thì vẫn là phẫn nộ, ta bóp chặt điện thoại trong tay tới mức run run một hồi mới nhét lại vào túi. Ta tuyệt vọng ngẩng đầu nhìn lên trời thở dài một hơi.

Ta nên làm cái gì bây giờ? Làm thế nào đây a?

Nếu không tới nhà hắn, bạn học của ta đều nhìn thấy đoạn video kia thì ta nhất định không ngẩng đầu lên nổi nữa. Còn Tiểu Quân sẽ bị người khác uy hϊếp mà trở thành đồ chơi tìиɧ ɖu͙© cho bọn họ, tùy ý bọn họ chơi hỏng.

Nếu như tới đó, Tiểu Quân thì không cần nói mà ngay cả ta cũng không tránh nổi bị Tạ Chí Dũng cùng A Kiện đùa bỡn, lăng nhục.

“Mẹ nó!” Ta chửi ầm lên.

Ta chỉ có hai lựa chọn, mà lựa chọn nào cũng bi thảm cùng cực.

Trăng thanh gió mát, thời tiết cũng mát mẻ một chút.

“Hoành?” Âm thanh thật quen thuộc, chơi với nhau gần ba năm, cùng nhau trốn học, cùng nhau huấn luyện, cùng nhau đi chọc phá người khác, là Đại Vũ!

Ta theo tiếng gọi quay đầu lại, nhìn thấy Đại Vũ cách đó không xa mặc một cái áo bóng rổ màu đỏ, quần thể thao màu đen, thân hình cường tráng mạnh mẽ cân xứng, ngũ quan soái khí tinh xảo như tượng khắc.

Dưới cằm lưa thưa râu, làn da màu đồng dưới ánh trăng càng thêm gợi cảm, đem linh hồn ta kí©h thí©ɧ đến tận nơi sâu nhất. Người nam nhân trước mắt ta khiến ta từ từ mê mẩn đến mức quên đi mọi thứ, ngay cả Tiểu Quân mà ta kiên định yêu thương.

Đây là loại cảm giác gì a? Hạnh phúc? Kɧoáı ©ảʍ? Là tình cảm? Vẫn là… Đại Vũ!

“Vừa cùng A Kiện ra ngoài sao?” Ta lạnh lùng hỏi.

“Ngươi… Sao ngươi lại biết?” Đại Vũ có chút kinh ngạc.

“Vậy ngươi nói cho ta biết, Tiểu Quân cùng với ta bị A Kiện thao có phải là kế hoạch của ngươi?” Ta không trả lời câu hỏi vừa nãy của Đại vũ mà trực tiếp muốn biết đáp án của hắn.

“Là… Đều là…” Đại Vũ lộ ra biểu tình vô tội, trong ánh mắt tràn ngập hối hận cùng xin lỗi.

“Cái nào là thật? Cái nào là giả?”

“Kế hoạch phá hư tình cảm của ngươi là bất đắc dĩ, nhưng ta muốn độc chiếm ngươi là thật!” Đại Vũ nhìn thẳng vào ta.

Khuôn mặt anh tuấn kia, thật không đành lành thương tổn hắn.

“Ta đây bị A Kiện thao, cũng là kế hoạch của ngươi?” Ta tiếp tục hỏi.

“Không phải, đều do ta hấp tấp nóng vội, cũng bị gài bẫy” Trong mắt Đại Vũ đầy ý chân thành.

“Bị ai?”

“Tạ Chí Dũng!” Đại Vũ nghiến răng nghiến lợi phun ra ba chữ.

“Vậy ngươi có bị Tạ Chí Dũng gài bẫy không?” Ta không có ý hỏi thẳng.

“Ngươi là nói…?” Đại Vũ biết rõ còn cố hỏi.

“Bị thao!” Ta nói ra lo lắng của ta.

Không có liên lạc mấy ngày nay, ta thật lo lắng hắn bị Tạ Chí Dũng tìm tới gây phiền toái.

“Làm sao có khả năng đó, đừng nói chuyện cười a!”

Ta lúc này mới yên lòng.

“Thuốc đâu?” Ta đột nhiên nghĩ tới vấn đề này.

“Thuốc gì?” Đại Vũ không kịp phản ứng.

“Thuốc mà Tạ Chí Dũng đưa cho ngươi!” Ta kiên quyết không để cho hắn tránh né vấn đề này.

“Ở trong tủ cá nhân phòng huấn luyện, còn một ít” Đại Vũ không có biện pháp đành nói thật.

“Mật mã?”

“Ngươi muốn làm gì a?” Đại Vũ hoàn toàn không rõ vì sao ta hỏi vấn đề này.

“Mật mã?” Ta gặng hỏi lần nữa.

“0 7 1 6” Đại Vũ bất đắc dĩ nói ra.

Lời vừa nói ra liền khiến ta chấn động cả thân thể cả tâm, đây là ngày sinh của ta mà (16/07).

“Ta có việc đi trước!” Ta liền xoay người bước đi, giải quyết xong xuôi tất cả rồi ta mới suy nghĩ việc cùng với hắn.

Đại Vũ kinh ngạc đứng ngốc tại chỗ.

*****

“Uy! Tạ Chí Dũng!” Ta gọi lại dãy số lúc nãy.

“Sao rồi? Suy nghĩ thông suốt rồi chứ?” Ngữ khí của hắn rất vui.

“Ngày mai ta sẽ đến nhà ngươi!” Ta lạnh lùng nói.

“Đem Tiểu Quân theo” Tạ Chí Dũng tham lam dặn dò.

“Ta sẽ không dẫn hắn theo!” Hắn tựa hồ như có chút sửng sốt.

“Khó lắm nha! Hai người cùng sang đây rồi mới tính tiếp” Tạ Chí Dũng hiển nhiên là không bỏ qua.

“Nếu ngươi muốn chơi một con chó hoang cường tráng phát tình thì đừng mong ta dẫn hắn theo” Ta khóe môi nhếch lên.

“Nga! Ta thao! Ngươi tự tin như vậy?” Xem ra Tạ Chí Dũng rất cao hứng.

“Còn không thì…” Ta tiếp dục dụ hoặc Tạ Chí Dũng.

“Thao! Được! Ha ha, ta ngược lại muốn nhìn xem con chó hoang cường tráng phát tinh có nghe lời hay không a!” Giao dịch thành công, Tạ Chí Dũng đương nhiên rất sảng khoái chấp nhận.

“Ngày mai 5 giờ chiều ta sang nhà ngươi” Ta cúp điện thoại.

Nhưng thật ra thì không phải chính bản thân mình đang phúng túng sao?

Mùi hương nơi khố hạ của Tạ Chí Dũng tràn ngập khắp đại não, ta như thế nào lại suy nghĩ đến hình ảnh da^ʍ mĩ như vậy?

Không được! Nhất định phải cho hắn nếm thử mùi vị bị uy hϊếp.

Ta tới phòng huấn luyện, tủ dùng cá nhân của Đại Vũ, nhập mật mã vào. Cửa tủ quả nhiên mở ra, lấy bao thuốc bên trong ra cho vào túi.