Quyển 1 - Chương 46

Anh ấy lớn tiếng với tui.

Tui tủi thân quá.

Tui muốn hu hu hu.

Vì sao anh ấy có thể lớn tiếng với tui chứ!

Bạn trai: Tôi cảm thấy mình không nên quan tâm xem em có ngủ hay không, rốt cuộc vì sao nguyên một năm nay tôi lại thấy rằng em làm việc quá mệt mỏi rồi ngủ quên thì cứ để em nghỉ ngơi cho tốt chứ?!

Tui: …

Bạn trai: Bởi vì nó mà tôi đã lãng phí mất một năm, ha ha.

Tui: …

Bạn trai: Đáng lẽ tôi nên đánh thức em dậy.

Tui: …

Tui: Đợi chút anh yêu à em có chứng bực dọc khi thức giấc…

Bạn trai nghẹn họng.

Tui: Đánh thức em dậy rất nguy hiểm đó! Em có thể sẽ bực đến nỗi muốn đập phá đồ đấy!

Bạn trai: Tôi đã bảo rồi, em con mẹ nó có thể đừng não, bổ, lung, tung nữa không!

Tui: Không thể.

Bạn trai: … Vì sao?

Tui: Em không kiểm soát được.

Bạn trai: Tốt lắm.

Tui: Mà em thấy mình nói rất có lý nhá.

Bạn trai: Tôi không nên đánh thức em dậy.

Tui: Ừ ừ anh yêu anh biết là tốt rồi moa moa~

Bạn trai: Tôi nên xoạc cho em tỉnh.

……

…………???

… Đợi đã.

Đây là ai vậy!

Giọng điệu này không phải người bạn trai dịu dàng, lương thiện, hào hoa phong nhã, đáng yêu, dễ thân kia của tui?!!