Chương 20: Được, tôi sẽ bảo vệ cô

Dư Huyền liếc nhìn Sở Thiển Thiển, không nói gì.

"Phim kinh dị chẳng phải toàn diễn như vậy sao?" Dương Khoát cuối cùng cũng được cô gái xinh đẹp chú ý, lập tức tự tin:

"Theo tin tức nội bộ, tuy loại chuyện này xảy ra không nhiều lắm, nhưng đều vào buổi tối, ít nhất sau 10 giờ đúng không?"

Trần Chí Kỳ mặc đồng phục bóng rổ gật đầu như thật.

"Tóm lại chúng ta đi tìm xem trong phòng từng người có manh mối gì không, biết đâu tìm được cách ra ngoài... Dư Huyền, cậu đang nhìn gì vậy?"

Dư Huyền thu hồi ánh mắt từ bức tường đen kia, lắc đầu: "Không có gì. Chúng ta đi tìm xem đi, bây giờ chắc là vẫn an toàn."

Chỉ một câu của anh đã chặn đề nghị "chúng ta chia nhóm" của Dương Khoát trong cổ họng.

"Vậy lát nữa chúng ta tập hợp ở sảnh lớn này nhé!" Sở Thiển Thiển đề nghị.

Mọi người đồng ý xong, ai nấy tản ra đi tìm manh mối.

Dư Huyền vốn định tách riêng ra, Sở Thiển Thiển lại đi theo: "Dư Huyền, anh là bảo vệ đúng không?"

Dư Huyền gật đầu: "Đúng vậy."

"Vậy chắc anh gan lớn lắm nhỉ! Đi với anh em sẽ không sợ nữa." Sở Thiển Thiển cười rất ngọt.

Cô mặc một chiếc váy hoa màu nhạt, mái tóc đen dài mềm mại buông sau đầu, dáng người mảnh mai thon thả, đường nét khuôn mặt thanh tú, diện mạo rất trong sáng, không trách Dương Khoát loại phú nhị đại kia vừa nãy cứ tìm cách tiếp cận cô.

Dư Huyền suy nghĩ một chút, đáp: "Được, tôi sẽ bảo vệ cô."

Sở Thiển Thiển sắp chuyển vào khu chung cư Hồng Đường, coi như chủ nhà của anh, bảo vệ bảo vệ chủ nhà là chuyện rất bình thường.

Dư Huyền lại nhìn Sở Thiển Thiển: "Nhưng trông cô cũng không sợ hãi lắm."

Từ nãy đến giờ, Sở Thiển Thiển vẫn rất bình tĩnh, cho dù miệng giả vờ sợ hãi nhưng cũng không biểu hiện ra sự sợ hãi thật sự, ngược lại cặp tình nhân kia có vẻ bị dọa không nhẹ.

Cô thậm chí còn tính toán theo lời Dương Khoát, hoặc lời Dư Huyền nói.

Dương Khoát là phú nhị đại, hơn nữa địa vị cũng không nhỏ, ít nhất theo ấn tượng của Dư Huyền, cả giới đó là thứ anh có lẽ cả đời cũng không tiếp xúc được, rất nhiều tin tức nội bộ đều truyền từ đó ra.

Cho dù có cơ hội tiếp xúc ngẫu nhiên, Dư Huyền cũng cho rằng mình không hợp ở lâu bên đó.

Nhưng xét về mặt nguồn tin, Dương Khoát chắc chắn biết nhiều hơn người bình thường.

Hơn nữa Sở Thiển Thiển dường như rất rõ điều này.

Trông cô cũng không giống đơn thuần không có hứng thú với Dương Khoát.

...Mà là hoàn toàn không có hứng thú với Dương Khoát.