Sau nửa đêm, Tô Vi cũng không có ngủ, cô cảm thấy người hẳn nên uống thuốc ngủ là cô.
Sáng sớm hôm sau, Tô Vi đỉnh đôi mắt thâm quầng xuất hiện ở trước mặt Doãn Tĩnh.
Sinh mệnh ở chỗ tiếp nhiệm vụ, hôm nay, Doãn Tĩnh cuồng ma công tác lại muốn dẫn bọn họ đi đến đại sảnh nhiệm vụ.
Chỉ cần người còn chưa có tắt thở, phải dậy sớm tiếp nhiệm vụ.
Tô Vi giống cây củ cải héo.
Lục Nhưỡng đứng ở bên người cô, một bộ dáng thần thanh khí sảng.
Cô càng thảm, hắn càng sảng.
Biếи ŧɦái, siêu biếи ŧɦái!
“Vi Vi suy nghĩ cái gì vậy?”
Tô Vi buột miệng thốt ra, “Nghĩ đến anh….”
Lục Nhưỡng híp mắt.
“…… ~ nhiều đêm hy vọng anh có thể ở bên cạnh em~”
Doãn Tĩnh đang tìm nhiệm vụ mắng to, “Hiện tại là thời điểm ca hát sao?”
Không phải.
Tô Vi cúi đầu, tiếp tục héo bẹp.
Khi Doãn Tĩnh nói chuyện, cửa đột nhiên truyền đến một trận âm thanh rộn ràng nhốn nháo.
“Mau xem, là chiến đội Lôi Đình đã trở lại!”
“Hóa ra đây là chiến đội Lôi Đình sao? Nghe nói bọn họ là chiến đội lính gác cấp SS duy nhất ở căn cứ thứ hai!”
“Khoảng thời gian trước ra hai nhiệm vụ cấp SS, một cái được Doãn Tĩnh nhận, một cái khác chính là được bọn họ nhận.”
Mọi người đang thảo luận, đội ngũ kia lại lập tức đi tới chỗ bọn họ.
“Doãn Tĩnh?” Nam nhân thân hình cao tráng đã đi tới, hắn trên dưới liếc mắt đánh giá Doãn Tĩnh một cái, sau đó cười nói: “Thật không nghĩ tới, cô lại có thể còn sống trở về, nghe nói lần này các cô đã chết rất nhiều lính gác?”
“Một nhiệm vụ cấp SS, cũng mất công đàn lính gác cấp S các cô dám nhận.”
Người nói chuyện tên Lưu Đạt, đúng là một lính gác cấp SS.
Ở trong căn cứ thứ hai, tuy rằng lính gác cấp S đã thực phổ biến, nhưng lính gác cấp SS lại rất hiếm thấy.
Lính gác đẳng cấp cao tự thành nhất phái, bọn họ thập phần khinh bỉ lính gác cấp S, cho rằng cấp S đều là rác rưởi.
Nhưng chính đám rác rưởi này, lại nhận nhiệm vụ mà đoàn lính gác cấp SS cũng không dám nhận, hơn nữa còn hoàn thành.
Cấp SS chỉ là dựa theo cấp bậc lính gác hiện tại để làm ra phân chia nhiệm vụ, ngụ ý kiến nghị lính gác cấp SS tiếp nhận nhiệm vụ này. Nhiệm vụ cấp SS là nhiệm vụ cấp bậc cao nhất, lại không phải nhiệm vụ khó khăn nhất.
Nhiệm vụ này, ngay cả lính gác cấp SS cũng không dám tiếp nhận, lại bị lính gác cấp S như Doãn Tĩnh hoàn thành.
Đối với việc này, đoàn lính gác cấp SS rất là bất mãn, liền đem phần tức giận này đều phát tiết ở trên người Doãn Tĩnh.
Doãn Tĩnh ở trong đoàn lính gác cấp S rất có thực lực, có thể tính là người dẫn đầu, đương nhiên trước mắt xem ra càng như là chim đầu đàn.
“Lại là một cái nhiệm vụ cấp SS, thế nào, muốn đi theo chúng tôi cùng làm hay không?” Lưu Đạt giơ tay chỉ về phía màn hình lớn.
“Không cần, tôi có thể tự làm.”
Lưu Đạt nghe Doãn Tĩnh nói, cười lạnh một tiếng, “Bằng hai người lính gác cấp S các cô? Còn có một tiểu mỹ nhân phế vật da thịt non mịn?”
Phế vật ở đâu vậy?
Tô Vi nhìn trái nhìn phải, sau đó theo ánh mắt Lưu Đạt thấy được chính mình.
Tô Vi:…… sao anh mắng chửi người! Nam tử hán cái mông!
Khen thưởng của nhiệm vụ cấp SS rất cao.
Có mệnh lấy tiền, mất mạng tiêu tiền, ai nguyện ý đâu?
Đương nhiên cũng có người muốn liều chết kiếm thử.
Bởi vì rất nhiều tài nguyên đều nắm giữ ở trong tay thượng tầng, cho nên luôn có người nguyện ý lấy mạng đổi mạng.
“Tôi là cấp S, nhưng,” Doãn Tĩnh ban đầu còn đứng ở bên người Tô Vi không biết từ khi nào đã quăng ngã Lưu Đạt qua vai, ấn ở trên mặt đất, súng trong tay cô chống lên đầu Lưu Đạt, “Súng trong tay tôi so với anh còn nhanh hơn.”
Luận về thân thủ, Lưu Đạt xác thật không phải đối thủ của Doãn Tĩnh.
Rốt cuộc Doãn Tĩnh ở trước mạt thế cũng đã cầm súng truy đuổi bọn cướp, bắt ăn trộm, phá vụ án bắt cóc lớn.