- 🏠 Home
- Đô Thị
- Teen
- Bạn Trai Tôi Là Kẻ Sát Nhân
- Chương 30
Bạn Trai Tôi Là Kẻ Sát Nhân
Chương 30
Ring…ring…ring…
Tiếng chuông điện thoại reo lên phá tan bầu không khí ảm đạm trong că nhà yê ắng. Soojin lười biếng mở điện thoai ra xem. Tin nhắn từ Taemin gửi đến xác nhận Taemin đã đưa Hajoon đến trường. Soojin tắt máy rồi tiếp tục vào công việc của mình. Căn nhà tối đen như mực, mọi cảnh cửa đều bị đóng kín, mùi máu nồng nặc vương khắp nơi đầy rẫy xác người dưới đất. Soojin khẽ kéo một cái xác vào nhà kho một cách thành thục xử lí từng cái xác. Nếu Hajoon mà thấy cảnh này chắc cô sẽ ngất ra sàn mất, đó là những gì mà cậu đang nghĩ.
Ở trường lúc này đang khá náo nhiệt vì trận bóng rổ của các sinh viên trong trường. Nó chắc sẽ còn náo nhiệt hơn nếu có bóng Soojin ở đây.Nhưng hiện hữu tại sân bóng cũng có một nhân tố đủ làm trao đảo nhiều người, chẳng ai khác chính là Jeong Suyoung.
“ Nước của cậu nè Suyuong!”
Chaewon tươi cười đưa chai nước cho Suyoung, đúng là dáng vẻ quen thuộc. Hajoon cười trừ quan sát Chaewon, kể cả khi Soojin không ở đây thì cậu ta vẫn làm vậy nhỉ? Suyoung nhận lấy chai nước, không lời nào bỏ đi đến nước còn không thèm uống.
“ Lạnh lùng ghê ha.”
Hajoon nhếch mép cười khẩy trâm chọc cô gái nào đó thích ra vẻ nhưng bị người phũ phàng hết lần này đến lần khác. Chaewon hậm hực đá xéo.
“ Bực mình với thanh niên nào dó bị thất sủng ghê.”
Lời này trực tiếp đã trọc giận Suyoung, cậu quay lại liếc Chaewon một cái nhưng dường như Chaewon nói đúng quá không cãi được Suyong đành bỏ đi.
Nói mới nhớ, Suyong và Bomi là người yêu nhưng hầu như chẳng thấy hai người họ đi cùng nhau lần nào chứ đừng nói là có những cử chỉ thân mật. Không lẽ Bomi lại sợ Yeomi đau lòng sao?
“ Bomi, cô ấy vẫn còn rất yêu Soojin.”
Hajoon chìm trong sự hồi tưởng từ câu nói của Suyoung. Có ai lại cho người theo dõi người yêu cũ chữ, nếu không phải để trả thù thì có khi nào Bomi thật sự còn hy vọng với Soojin. Càng nghĩ đến càng khiến cô thêm đau đầu, chợt cô nhận thấy có điều gì đó, vội vàng xoay người lại thấy Bomi và Yeomi đang đứng đằng sau mình. Hajoon vội vàng lùi lại vài bước vì bất ngờ.
“ Hajoon, rốt cuộc có chuyện gì xảy ra với cậu vậy?” Yeomi lo lắng tiến lại gần cô.” Cậu và Bomi cãi nhau sao?”
Yeomi vốn không liên quan gì đến chuyện này nhưng lại vô thức đứng giữa hai người. Hajoon đứng đực người ra, cô nên đối đáp thế nào với Yeomi đây? Ánh mắt của Bomi lại trở nên đáng sợ một cách bất thường. Cô ấy vẫn luôn đáng sợ như vậy sao?
Bỗng một đôi tay khoác lấy tay cô, Chaewon nhảy vào giữa ba người:
“ Taemin mời chúng ta đó Hajoon!”
Sự đột ngột của Chaewon khiến Hajoon lúng túng, Yeomi và Bomi cũng không riêng gì.
“ Xin lỗi đã làm phiền nha nhưng nếu không nhanh lên đội bóng rổ sẽ đi mất đó.” Chaewon
hí hửng kéo tay đi lướt qua hai người.
Chaewon kéo Hajoon đi ra một quãng xa.Hajoon im lặng cúi đầu xuống, vừa rồi khi đi lướt qua Bomi cô đã thấy gương mặt phẫn nộ, tức giận. Vìm sao Bomi lại có biểu cảm đó với cô chứ? Bởi vì cô đang sinh sống cùng Soojin sao?
“ Chaewon…”
“ Hả?”
“ Cậu ấy…sao mà hay ra vẻ quá vậy?” Hajoon ba chấm nhìn Chaewon.
“ Thật là, tớ vừa cứu cậu đó.Cậu cứ đứng đực ra đó tớ phải nghĩ cách cứu cậu thôi.” Chaewon nhăn mày.
Trông Hajoon có vẻ thiếu tự nhiên, sau vừa rồi cô đang cố gắng giữ cho bản thân ổn định nhất.Chaewon khẽ thở dài, lên đại học rồi mà vẫn còn cái kiểu áp lực bạn bè thế này sao?
“ Thế tức là không có vụ bao ăn hả?” Hajoon ho he liếc Chaewon.
“ Haiz, tớ sẽ mời cậu một bữa.”
Quả nhiên đồ ăn chính là món ăn tinh thần giúp vực lại tinh thần cho cô lúc này. Bỗng Chaewon ngó nghiêng rồi quay lại hỏi cô:
“ Cậu có phiền nếu có thêm một người nữa không?”
Anh chiều tà đã đổ xuống con phố, đường phố giờ cao điểm trở nên tấp lập hơn rất nhiều. Suyoug trầm ngâm đứng đợi xe bus ở chỗ dậu, dáng vẻ lạnh lùng của cậu toát lên một khí thế rất khác người.
“ Xem ra người cậu đợi sẽ không đến đâu.” Chaewon và Hajoon từ đâu xuất hiện khiến Suyoung cũng phải bất ngờ làm xuột một bên tai nghe xuống, Chaewon hí hửng tiếp lời: “ Đi ăn với bọn này không?”
Đúng là không đánh giá người khác qua vẻ bề ngoài. Mà chính cô cũng biết dùng câu đó có đúng không nữa. Suyoung lạnh lùng lãnh đạm thường ngày giờ như biến thành một người khi đi ăn với hai người. Cậu chán nản buồn bã ôm lon nước ngọt bên mình:
“ Khùng thật chứ, biết người ta lợi dụng mình mà vẫn cắm đầu cắm cổ đâm cho được.” Chaewon bó tay cười trừ.” Bomi chỉ lợi dụng cậu để tiếp cận Soojin mà thôi.”
- 🏠 Home
- Đô Thị
- Teen
- Bạn Trai Tôi Là Kẻ Sát Nhân
- Chương 30