Tải app Android hoặc iOS để đọc truyện nhanh hơn

Hỗ trợ: Fanpage TruyenHD

Bạn Trai Tôi Là Đông Hải Long Vương

Chương 18

« Chương TrướcChương Tiếp »
Không phải nhiều lời, người anh em!

Clm!!! Tôi muốn tuyệt giao với Ngao Tuyên!

Cậu ta nói: "Tôi muốn đấu với cậu một trận công bằng, không sử dụng phép thuật, chỉ là cuộc chiến giữa những người đàn ông thực thụ!"

Tôi tin cậu ta, còn tự phong ấn pháp lực của mình lại.

Không ngờ hắn lại đột nhiên tấn công, lấy trộm mất nồi Lôi Công của tôi, dùng dây xích trói tôi lại rồi ném tôi xuống gầm cầu.

"Người anh em, tôi không muốn phải rời xa Thư cục cưng, thiệt thòi cho cậu rồi!"

Cái gì cơ? Tôi cũng có bảo cậu phải rời xa Thư cục cưng đâu?

Cậu quay lại đây ngay cho tôi!!!

Ngao Tuyên không quay lại, mưa lạnh tạt vào mặt tôi. Hừ, nam nhân, đúng là không đáng tin cậy.

Nhân viên đội quản lý đô thị đến, nói hiện tại đang xây dựng cảnh quan đô thị, không cho phép ngủ dưới gầm cầu.

Hắn ta còn đưa cho tôi điếu thuốc: "Anh bạn, trời mưa to thế này, tôi tìm cho anh một chỗ để ở nhé?"

Tôi nhờ hắn cởi trói cho tôi, sau đó chạy thật nhanh đến miếu Lôi Công.

Tôi trốn, hắn đuổi, tôi có cánh nhưng lại không thể bay.

Trước miếu Lôi Công, tôi phá bỏ phong ấn, biến mất trước mặt người đàn ông đó.

Tôi không thể giải thích cho hắn ta, chỉ có thể chịu hình thức phạt tiền, nợ nhiều một chút cũng không sao.

Thôi nào, chủ yếu là vì Ngao Tuyên đã ném chứng minh thư của tôi đi mất, bây giờ tôi đã là người vô gia cư, chỉ có thể lượn qua lượn lại mà thôi.

Tôi biết rồi! Ngao Tuyên là một não tàn, cậu ta dùng nồi Lôi Công của tôi để nấu ăn cho người yêu.

Ngao Tuyên đã trộm lễ vật đính hôn đưa cho người phàm đó, thật muốn đánh chết hắn.

Tộc rồng chúng tôi, nếu muốn kết hôn với người phàm thì phải chịu hình phạt rút gân lột xương, tôi thấy cậu ta đúng là muốn chết rồi.

Người phụ nữ của Ngao Tuyên bị bắt cóc.

Quái lạ, thế mà lại có người dám bắt cóc vợ của thần tiên.

Tôi cùng hắn đi cứu người, còn khuyên hắn đừng động thủ với người phàm.

"Cậu không nhớ Dương Tiễn và con chó của hắn ta à? Bây giờ Dương Tiễn vẫn bị nhốt dưới núi, còn Hao Thiên Khuyển bị phạt làm chó hoang mười đời đấy, cậu đừng có mà đi theo vết xe đổ của hắn ta!"

"Tôi không hiểu, tại sao các cậu cứ nhất quyết phải yêu đương?"

"Càng không hiểu tại sao các cậu lại chọn loại tình yêu có độ khó cao như kiểu giữa thần tiên với người phàm nữa?"

"Nếu Ngao Tuyên nghe lời thì đã không phải chịu kết cục như vậy rồi."

Khi cậu ta bị nhốt trong ngục tối của Long cung với tội danh làm hại người phàm, tôi có đến thăm mấy lần.

May mắn là Long cung không thuộc quyền quản lý của Thiên đình, vì vậy chỉ bị nhốt vài năm là được thả.

Tôi ngồi bên ngoài nhìn hắn: "Cậu hãy nghĩ thoáng ra, vài năm nữa là sẽ được thả thôi." Hắn lắc đầu: "Không được, nếu tôi không ra ngoài, Thư cục cưng sẽ đợi tôi."

Tôi thay mặt hắn lên thăm cô gái đó, cô ấy sống khá tốt, còn sinh cho hắn một đứa con trai.
« Chương TrướcChương Tiếp »