Chương 6: Hắn ta dùng loai nào anh dùng loại đó (Hơi H)

Sau khi Tào Phi nhận được câu trả lời khẳng định, nhanh chóng cởi bỏ quần áo của cô, vào lúc hai người chỉ còn qυầи ɭóŧ anh quỳ gối giữa hai chân cô, một tay xoa bóp mềm mại cao ngất của cô, liếʍ láp vυ" cô, một tay vuốt ve háng cô.

Trong đáy mắt anh tìиɧ ɖu͙© quay cuồng, cô hô hấp căng thẳng, không dám nhìn anh, rồi lại muốn nhìn anh.

Anh không nhanh không chậm mà nhẹ nhàng nhéo đùi cô, ngón tay chậm rãi đẩy qυầи ɭóŧ ra, cảm giác tê dại từ lòng bàn chân Tống Tư Giai thẳng xuyên đại não, thanh âm rêи ɾỉ.

“Ân ~”

Ngón tay anh ở huyệt khẩu vuốt ve, huyệt khẩu ướt đẫm như Thủy Liêm Động (động nước ngầm), cảm thấy thẹn trong lòng, Tống Tư Giai kẹp lấy tay anh.

Anh nhẹ nhàng bẻ chân cô ra, ngón tay nhợt nhạt hoàn toàn đi vào, qua lại đưa đẩy tạo ra tiếng nước da^ʍ mĩ.

“Em là vì bị hắn ta phản bội, mới muốn trả thù hắn ta, cùng anh làm?” Anh nói xong ngón tay toàn bộ đi vào, lâu dài chưa từng bị dị vật cắm vào, âʍ đa͙σ truyền đến cảm giác đau đớn, cô ninh mi thống khổ rêи ɾỉ: “A... Đau...”

Tào Phi dừng ngón tay đang đưa đẩy lại, cảm nhận được vách trong âʍ đa͙σ gắt gao mà hút lấy ngón tay anh, anh ngước mắt nhìn đôi mắt ướŧ áŧ của cô, trong ánh mắt lộ ra khó hiểu: “Em?”

Tống Tư Giai lắc đầu, đẩy anh: “Em muốn tắm rửa trước được không?”

Tào Phi rút ngón tay ra, chất lỏng ướŧ áŧ lây dính trên ngón tay chói lọi, cô chạy trối chết làm anh lâm vào trầm tư.

Một ý nghĩ lớn mật nảy lên trong đầu anh —— cô chưa từng cùng nam nhân kia làm, mới có thể khẩn trương đến đau đớn.

Vào lúc cô đi rửa mặt, Tào Phi lên Baidu tra tư liệu, anh không yêu cầu xử nữ, cũng không cho rằng Tống Tư Giai nên vì mình mà thủ thân như ngọc, sau khi cô cùng anh chia tay, cô là người tự do, thân thể của cô là của chính cô, cô có quyền tự mình lựa chọn.

Nhưng là khi anh suy đoán cô chưa từng cùng người khác làm, loại phấn khích này đã mấy năm nay chưa từng có, cảm giác vui sướиɠ làm anh thấy bồi hồi.

Tống Tư Giai lau tóc đi ra: “Anh có muốn tắm một chút không?”

Khi cô nói lời này, có cảm giác như bọn họ là người xa lạ, là bạn tình.

Tào Phi rửa mặt xong đi ra, không giống như lúc trước luôn hỏi cô đã chắc chắn chưa, trực tiếp đem cô đè trên giường, không màng cô kinh hô hôn môi cô, triền miên hôn môi, trong miệng anh đầy vị tươi mát của nước súc miệng, mang theo nồng đậm nỗi nhớ, Tống Tư Giai thực nhanh đã bị anh cảm nhiễm.

Anh đem tay cô ấn lên côn ŧᏂịŧ cứng rắn của anh, tay cô chỉ hơi lạnh, khi lòng bàn tay mềm mại đυ.ng tới dươиɠ ѵậŧ thô dài của anh, anh thoải mái mà híp mắt, mất tiếng nói: “Đau thì cắn bả vai anh, anh sẽ nhẹ nhàng.”

Tống Tư Giai trong mắt đều là tìиɧ ɖu͙©, khó có thể miêu tả cảm gíac khô nóng quanh quẩn trong cơ thể, cảm giác hư không tra tấn cô, cô muốn anh.

"Được."

Cô vô thức mà nắm chặt côn ŧᏂịŧ cứng rắn thô dài của anh, cảm giác miệng đắng lưỡi khô, trong cổ họng như có ngọn lửa thiêu đốt, cô đứt quãng hỏi anh: “Có muốn.... Mang bao... Ở trong túi xách...”

Tay cô chỉ hơi hơi di động, đυ.ng chạm làm đỉnh nhọn chảy ra nước sền sệt, xúc cảm ướŧ áŧ làm cô càng thêm kích động.

Cô lâu lắm rồi không sờ qua cái này, trước kia lúc đi học thích lấy ra làm ấm tay, mang lòng tiểu nhân, xoa cứng cho anh, nhìn anh khó chịu mà cầu cô lúc nghỉ trưa đi ra ngoài cùng anh lêu lổng.

Tào Phi cúi người áp lên cô, đôi tay xoa nắn vυ" cô, một ngụm cắn môi cô, hơi thở phá lệ thô nặng: “Bạn trai em bình thường mang loại nào?”

“Anh...” Lúc này nói đến Dương Cần thật mất hứng, cô động tác lớn mật, vuốt ve lên xuống côn ŧᏂịŧ thô dài nóng bỏng của anh.

Tào Phi hít sâu một hơi, đỉnh mày thẳng tắp, anh muốn nghe cô nói cô trước nay chưa từng cùng tên phế vật kia làm, anh cúi người thật sâu mà hôn lên, nùng nhiệt tìиɧ ɖu͙© bên trong, nhìn gần đôi mắt cô: “Hắn ta dùng loại nào anh liền dùng loại đó.”