Chương 24: Trình Yên Chi, mi cảm động rồi sao?

Cố Tây Duyên sau khi sửa sang lại thì đi ra ngoài mua băng vệ sinh cho cô, còn mua một ít vật dụng cá nhân, Trình Yên Chi sau khi bình phục lại thì có chút xấu hổ, tuy nói Cố Tây Duyên là bạn trai, nhưng trên thực tế cũng chỉ là người mới lần đầu tiên gặp mặt.

Lần đầu tiên gặp mặt liền lăn đến trên giường, tình huống này thật quen thuộc mà.

Thoát ly tìиɧ ɖu͙©, Trình Yên Chi thanh tỉnh lại.

Hiện tại ba người quan hệ rối loạn, nguyên chủ Trình Yên Chi rõ ràng có bạn trai đã một năm, lại cùng Kỳ Tuyên có quan hệ, hơn nữa có vẻ cũng đã một thời gian, cô vừa mới đến chưa rõ ràng đã nhận định Kỳ Tuyên là bạn trai, hiện tại bạn trai chính quy trở về mừng ngày kỷ niệm.

Tha thứ Trình Yên Chi hiện tại cũng không biết làm sao bây giờ.

Dựa theo lẽ thường, cô cùng Cố Tây Duyên là một đôi, hẳn là nên cùng Kỳ Tuyên đoạn tuyệt, nhưng đối với cô mà nói, có lẽ có tình tiết chim non đi, người đầu tiên cô gặp là Kỳ Tuyên, cũng là người đầu tiên thân mật tiếp xúc, ở trong cảm nhận của cô Kỳ Tuyên mới càng giống bạn trai.

Chính là hiện tại......

Trình Yên Chi do dự mà nhìn Cố Tây Duyên, chàng trai này vẫn hai mắt sáng quắc, nhìn cô tràn đầy tình yêu.

Chính là cảm tình chân thành tha thiết như vậy, càng làm nàng cô hổ thẹn, thứ cho cô là kẻ hèn nhát yếu lòng, vấn đề này cô sẽ từ từ suy nghĩ cẩn thận, hiện tại thì không dứt khoát nổi.

Cố Tây Duyên lúc này một chút cũng không biết tâm tình phức tạp của Trình Yên Chi, nếu không thể lăn giường, hắn cũng có chuẩn bị những thứ khác.

Hắn lôi kéo Trình Yên Chi, không cho cự tuyệt, từ trong túi lấy ra một mảnh vải màu đen che đi mắt cô, "Tiểu Yên Chi, tới, cùng anh tới chỗ này."

Bởi vì nhìn không thấy, Trình Yên Chi không thể không đi theo sát Cố Tây Duyên, trong lòng còn có chút thấp thỏm, "Anh muốn mang em đi xem cái gì?"

"Suỵt, đừng nóng vội, lập tức là có thể thấy." Cố Tây Duyên nắm tay cô đưa tới phòng khách, tiếp theo cởi vải đen: "Chuẩn bị tốt chưa, tiểu Yên Chi? Chuẩn bị tốt nhìn xem bất ngờ anh chuẩn bị cho em chưa?"

Trình Yên Chi mở to mắt liền thấy một đường nhỏ trên mặt đất, được trải bằng cánh hoa hồng, cô có chút bất an mà quay đầu lại xem chừng Cố Tây Duyên, hắn chỉ cổ vũ mà gật gật đầu.

Trên tường còn dán lên một loạt bức ảnh, từ lúc bắt đầu là ảnh chụp riêng của Trình Yên Chi, đến sau là hai người chụp chung, số ảnh chụp này có thể nói là sơ lược hành trình của hai người.

Trình Yên Chi trong lòng lúc này cũng không biết là cảm thụ gì, cô giống như thấy được Cố Tây Duyên làm sao trong lén lút chụp lén cô, lại như thế nào tỏ tình, hai người lại như thế nào ở chung, cô gần như có một loại ảo giác mình đã trải qua những việc này.

Trong lòng bất an lại phức tạp, đứng ở cuối đường bằng hoa hồng, trước mặt là một cánh cửa nhưng cô không dám mở ra, sợ hãi sau khi mở ra cô lại càng thêm lâm vào rối rắm.

Có lẽ là Trình Yên Chi trầm mặc quá lâu, cũng không phản ứng như tưởng tượng, Cố Tây Duyên cũng bắt đầu nôn nóng hoảng lên, "Tiểu Yên Chi, sao lại không mở cửa nha? Em không thích sao hay là......"

"Không phải, em rất thích, nhưng mà......" Trình Yên Chi nhìn hắn, muốn nói lại thôi.

Cố Tây Duyên quả thật sắp khóc ra, cô lần đầu tiên nhìn thấy đàn ông sắp khóc như vậy, rõ ràng chỉ là đôi mắt như vậy, cố tình nhìn vào liền không tự chủ mà đắm chìm ở bên trong, sầu bi, đau lòng làm Trình Yên Chi cũng không chịu nổi.

"Tiểu Yên Chi......" Cố Tây Duyên có chút sợ hãi, không biết vì sao cứ cảm thấy có gì đó thay đổi.

Trình Yên Chi hít sâu một hơi, cười cười an ủi hắn, sau đó mở cửa ra.

Trong phòng một mảnh tối tắm, hình như là cố ý kéo kín tấm màn, cô mới đi vào liền thấy trên tường đối diện sáng lên.

Có lẽ là hình chiếu.

Là một đoạn video, do Cố Tây Duyên cắt nối biên tập.

Là chuyện lúc trước hắn ở trước mặt toàn bộ học sinh thổ lộ với Trình Yên Chi.

Ngày này năm trước là lúc gần thi đại học, cố tình Cố Tây Duyên không sợ trời không sợ đất, trưng dụng phòng phát thanh của trường học, phát ra đoạn ghi âm hắn đã chuẩn bị.

Trên hình ảnh, Cố Tây Duyên đứng ở trước mặt Trình Yên Chi, trong phát thanh thì đang không ngừng ra tiếng:

"Trình Yên Chi, anh biết em thích ăn dâu tây, còn rất kén ăn, lúc đi học luôn thích làm việc riêng, thích nhất học thể dục, bởi vì em có thể trốn ở rừng cây nhỏ nghe nhạc, anh còn biết lúc em thẹn thùng thích xoắn tóc, lúc không kiên nhẫn sẽ nhíu mày sau đó ánh mắt phóng không, gặp được vấn đề khó sẽ thích cắn môi, mỗi ngày tan học thích một người đi về nhà, đi ngang qua của hàng số 23 trên phố âm nhạc sẽ đi vào mua vài đĩa CD, còn thích Garfield, em có một con Garfield rất béo, mỗi ngày buổi tối đều sẽ mang nó đi ra ngoài chơi...... "

"Anh lần đầu tiên gặp em là lúc em ở rừng cây nhỏ ngủ, lúc ấy đã là cuối thu, em nằm trên lớp lá rụng, gió thổi qua còn đánh vài cái hắt xì, anh cho rằng em sẽ tỉnh, kết quả chỉ là xoa xoa cái mũi lại ngủ tiếp, hệt như con mèo nhỏ, từ khi đó anh liền thích em."

......

Trong video Cố Tây Duyên nắm tay Trình Yên Chi, biểu tình nghiêm túc mà nói: "Có lẽ em sẽ cảm thấy cái thích của anh rất nông cạn, nhưng lần này thổ lộ là anh ấp ủ hơn nửa năm mới làm ra quyết định, anh thích em đã lâu, lâu đến mỗi ngày thức dậy mục đích chính là vì nhìn em, mỗi lần nhìn thấy em liền sẽ càng thích em một chút.

Trình Yên Chi, anh trúng độc của em rồi, em có nguyện ý cho anh thuốc giải không?"

Chung quanh đồng học lúc đó đều ở lớn tiếng kêu lên, "Đồng ý! Đồng ý! Đồng ý!"

Trình Yên Chi ngơ ngẩn mà nhìn, cô ở trong lòng hỏi chính mình, Trình Yên Chi, mi bị cảm động rồi sao?